Bài viết của Thanh Tân, một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-03-2015] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ bốn năm trước. Kể từ đó, tôi thấy tâm và thân của mình được đề cao rất nhiều. Đặc biệt, tôi đã có thể giải quyết một xung đột lâu năm trong gia đình; tôi chưa bao giờ cảm thấy nhẹ nhõm như vậy!
Chồng tôi có bốn người anh em, cha mẹ họ đã phân chia đất đai cho các người con của mình. Bản di chúc được viết rất rõ ràng cho ba trong số năm anh em. Tuy nhiên nó không nói rõ về phần của người em út và chồng tôi – người con thứ ba. Hầu hết thời gian, tôi cùng chồng làm việc ngoài thị trấn và không hề biết đến việc này cho tới khi cha mẹ anh ấy qua đời.
Không thảo luận với chúng tôi, người em út đã phá dỡ ngôi nhà cũ và xây một cái mới. Bất chấp sự phản đối mạnh mẽ của tôi, người em út đã hoàn thành việc xây dựng ngôi nhà mới trên phần đất chung. Người anh cả đã cố phân xử và cũng bị cuốn sâu vào cuộc xung đột.
Sau đó, tôi đã coi họ cùng gia đình họ như kẻ thù. Tôi đã giận run lên bất cứ khi nào nghĩ đến họ và thậm chí còn đe dọa đánh bom ngôi nhà mới. Tôi cũng cấm các con mình gặp gỡ họ.
Hàng xóm của tôi, bà Trương, là một học viên Pháp Luân Công lâu năm. Bà ấy đã cho tôi rất nhiều lời khuyên trong suốt những năm đó. Cuối cùng tôi đã cùng tham gia tu luyện Pháp Luân Công với bà ấy vào tháng 07 năm 2010. Tâm trạng và tính khí của tôi là những thứ được chuyển biến đầu tiên.
Tôi nhớ lại cuộc xung đột nhiều năm trong gia đình và biết rằng mình phải từ bỏ chấp trước vào tiền bạc. Cách tôi giải quyết vấn đề này sẽ phản ánh xem liệu tôi có thực sự đang tu luyện bản thân và nhẫn chịu đau khổ để đề cao hay không. Nó thật không dễ dàng, tôi sẽ phát cáu lên bất cứ khi nào nghĩ tới vấn đề này.
Nhìn chung, tôi đã mất ba năm để tống khứ chấp trước này. Tôi cùng chồng trở về quê vào tháng 10 năm 2013. Tôi sắp xếp một cuộc họp mặt cho năm anh em; đó là một dịp khá vui vẻ, là điều đã không xảy ra trong hơn 10 năm qua.
Tôi ân cần chào hỏi người anh cả và người em út, đồng thời nói với họ: “Giờ tôi đang tu luyện Pháp Luân Công. Sư phụ tôi dạy tôi không được đấu tranh với người khác vì tiền và lợi ích cá nhân. Tôi cuối cùng đã buông bỏ vấn đề về ngôi nhà. Các anh muốn xử trí với nó thế nào cũng được.”
Họ nhìn nhau và không thể tin được điều đó. Khi họ nhận ra rằng tôi thực sự muốn thế, họ đã nhìn Pháp Luân Công với một thái độ hoàn toàn khác, đặc biệt khi đây là một vấn đề gay gắt đã kéo dài thời gian lâu. Mọi người đều cảm thấy tuyệt vời khi gia đình tôi đã đồng lòng và hòa thuận trở lại.
Thật bất ngờ, sau đó người em trai út đã tới chỗ chúng tôi để xác nhận rằng chúng tôi có một phần trong vùng đất tranh chấp ban đầu và đã bồi thường cho chúng tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/3/15/306272.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/3/28/149513.html
Đăng ngày 04-05-2015: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.