Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-11-2014] Một bác sĩ ở thành phố Lô Châu đã bị xét xử trong một trại tạm giam, nơi cô đã bị giam giữ bất hợp pháp trong suốt sáu tháng qua. Việc xét xử được diễn ra mà không hề có sự hiện diện của luật sư hay bất kỳ thành viên nào trong gia đình cô cả.

Ngày 31 tháng 10 năm 2014, các quan chức tòa án khu Giang Dương đã xét xử học viên Pháp Luân Công – bác sĩ Triệu Vinh Quế ngay tại trại tạm giam Nạp Khê. Các điểm trạm kiểm soát đã được thiết lập từ sáng sớm trên các con đường dẫn tới trại tạm giam. Hàng chục sĩ quan [cảnh sát] mặc thường phục cùng các viên chức đứng gác ngay tại cổng [ra vào trại] trong cơn mưa tầm tã. Họ đã đuổi người dân địa phương muốn tham dự phiên tòa, vốn được cho là công khai với công chúng.

Luật sư của bác sĩ Triệu nói rằng ông đã bị các nhân viên của Ủy ban Chính trị và Pháp luật địa phương ngăn lại [không cho vào phiên tòa].

Để tham dự phiên tòa của vợ mình, chồng của bác sĩ Triệu đã bị các viên chức yêu cầu phải nộp giấy đăng ký kết hôn của họ, giấy chứng nhận cư trú, và chứng minh nhân dân cho tòa án. Cặp vợ chồng này đã kết hôn được 30 năm, nhưng vì nhà của họ đã bị lục soát nhiều lần, nên ông không thể tìm thấy giấy đăng ký kết hôn của họ, do đó ông đã bị cấm vào tham dự phiên tòa.

Không có thân nhân, đại diện pháp lý cho bị cáo, cũng như không có một vị công dân quan tâm nào được phép vào phòng xử án, vì vậy không hề có điều khoản nào của buổi xét xử được biết đến để có thể điều tra được.

68536bd5ac4055e3166cc73b0eca9fa1.jpg

fb872886560fb067c7357b6819826900.jpg

Các điểm kiểm soát bên ngoài trại tạm giam: Cảnh sát và các nhân viên đuổi những người xem đi nơi khác

Nhiều năm bị bức hại

Bác sĩ Triệu hành nghề y tại phòng khám sức khỏe của Nhà máy Phụ kiện Thủy lực Lô Châu. Nhà máy này ngừng hoạt động kinh doanh năm 2000, cô cùng chồng của mình đã bị mất việc làm. Để chăm lo gia đình, chồng của bác sĩ Triệu đã tìm được việc làm ở thành phố khác. Nhưng khi vợ ông bị bắt, ông đã từ bỏ công việc của mình để trở về chăm sóc cho cô con gái của họ.

Bác sĩ Triệu là một tình nguyện viên tại một điểm luyện công của Pháp Luân Công ở địa phương trước khi cuộc đàn áp [Pháp Luân Công] bắt đầu. Năm 1999, cô đã bị bắt và trong một tuần đã bị tấn công dồn dập bởi những tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công. Cô đã chịu áp lực rất lớn và bị buộc phải công khai lăng mạ Pháp Luân Công.

Vào mùa hè năm 2001, cô đã bị đưa đến Trung tâm tẩy não Tiến Thảo, cùng với hơn mười học viên Pháp Luân Công khác. Khi tất cả họ đều từ chối hợp tác tẩy não, Phòng 610 địa phương đã quyết định tách nhóm các học viên kiên định ra, trong đó có bác sĩ Triệu. Cô được chuyển qua chuyển lại giữa các trại tạm giam khác nhau trong suốt chín tháng trước khi cô được thả ra.

Khi ra khỏi trại tạm giam, để hỗ trợ [kinh tế] gia đình mình, cô Triệu đã làm các việc công việc lặt vặt trong nhiều giờ. Một hôm, cô đã tìm được việc làm vị trí tại một phòng khám tư nhân, nhưng Phòng 610 ở địa phương đã gây áp lực cho chủ phòng khám, ép họ sa thải cô.

Năm ngoái, chồng của bác sĩ Triệu bị ốm nghiêm trọng, cần phải được điều trị y tế và gia đình họ đã không có khả năng chi trả chi phí y tế. Gia đình của cô rơi vào tình cảnh tài chính thiếu thốn.

Lần bắt giữ gần đây nhất xảy ra ở nhà của cô vào ngày 22 tháng 04 [năm 2014]. Kể từ khi bị bắt, chồng của cô đã cố làm mọi điều có thể để cứu cô.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/4/299881.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/11/146795.html

Đăng ngày 01-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share