Bài viết của một học viên từ Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 29-09-2014] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Những năm tu luyện đã bồi đắp thêm tính điềm tĩnh của tôi. Tôi có được sự yên bình trong một thời gian dài cho đến khi gặp một số can nhiễu gần đây, điều mà tôi muốn chia sẻ trong bài viết này. Tôi hi vọng thể hội của mình sẽ giúp các học viên khác mà cũng gặp phải các vấn đề tương tự.

Đừng để cái tình lôi cuốn

Tôi đã đọc rất nhiều bài chia sẻ của các học viên khác về chấp trước vào sắc dục. Tôi không nghĩ rằng đó là một vấn đề lớn đối với mình, vì tôi dễ dàng vượt qua khảo nghiệm sắc dục trong những giấc mơ của mình.

Tôi bất ngờ nhận được một cuộc gọi cách đây hai ngày từ một người bạn cũ mà đã không nói chuyện trong một thời gian khá dài. Tôi từng thích anh ấy, nhưng chúng tôi chưa bao giờ tiến đến với nhau, và rồi anh ấy chuyển vào nam. Chúng tôi vẫn giữ liên lạc và nói chuyện trong vài năm. Tôi đã không gặp anh ấy trong hơn 20 năm.

Anh ấy thêm nick WeChat của tôi và ngày hôm đó chúng tôi đã nói chuyện đến khuya. Cuộc trò chuyện của chúng tôi đã gợi lại nhiều kỷ niệm mà tôi đã lãng quên từ lâu. Sáng hôm sau, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, tất cả các xương cốt dường như bị sưng lên.

Tôi thấy bức rèm trong phòng con gái mình có một sợi chỉ bị tuột ra. Khi tôi dùng bật lửa đốt nó đi, nó đã bắt lửa và cháy một lỗ hổng lớn trên chiếc rèm. Tôi chợt nhận ra rằng Sư phụ đã điểm hóa mình: Một lỗ hổng lớn đã xuất hiện trong tu luyện của tôi! Ký tự chữ Hán “đốt” (liáo) phát âm tương tự như từ “tán gẫu” (liáo).

Trong nhiều năm qua, tất cả các địa chỉ liên lạc của tôi đều là của các học viên khác. Chúng tôi không bao giờ nói chuyện về tin tức hay tin đồn nào cả. Chúng tôi chỉ nói chuyện về việc cứu người, các hạng mục, hoặc chuyện tu luyện của mình. Những cuộc nói chuyện đều rất hữu ích.

Nói những chuyện của người thường đêm trước đó đã lãng phí thời gian quý báu và khuấy động cái tâm tĩnh lặng của tôi. Mặc dù chúng tôi không nói chuyện yêu đương, nhưng nó cũng có thể là một cái bẫy của cựu thế lực đối với tôi. Chúng có thể đã lôi kéo tôi từng chút một, cho đến khi tu luyện của tôi bị hủy hoại. Thật là một tình huống nguy hiểm! Tôi rất biết ơn sự điểm hóa của Sư phụ. Tôi hứa với Sư phụ: Xin Sư phụ hãy yên tâm, con sẽ theo Ngài đến bước cuối cùng.

Tôi nhớ lại một giấc mơ có liên quan mà mình đã mơ vài năm trước đây, trong đó tôi thấy có rất nhiều đóa hoa sen màu vàng khi tôi đang bay qua một ngọn núi. Tôi nhìn thấy một bông hoa rất đẹp, màu hồng, tím và trắng nở ra trước mắt như thể tôi đang được xem một bộ phim. Nó rất đẹp.

Tuy nhiên, thân thể tôi đã rơi xuống khi tôi thích thú xem nó nở. Tôi nhận ra đó là “Hoa Tình Ái”. Chúng ta sẽ rớt ngay khi chúng ta nuôi dưỡng nó trong tâm. Sau đó, tôi đã trượt xuống vách đá và hạ xuống một bãi biển.

Quyết định từ bỏ WeChat

Tôi có hai chiếc điện thoại di động không đắt tiền. Tôi chỉ gọi điện khi cần thiết và không gửi tin nhắn văn bản. Chồng tôi đã tặng tôi hai chiếc điện thoại thông minh (smartphone), nhưng tôi đã đem cho hết. Những người khác cười nhạo, nhưng tôi không quan tâm. Tôi không cần điện thoại thông minh.

Gần đây, chồng tôi đã tặng cho tôi một mẫu điện thoại mới. Anh trai tôi khuyến khích tôi sử dụng và nói: “Em có thể dùng WeChat và tiết kiệm tiền khi em gọi điện.” Anh ấy cài đặt WeChat cho tôi và dạy tôi cách làm thế nào để sử dụng nó. Nó khá là thuận tiện. Tôi đang làm việc trong một số dự án cải tiến và WeChat rất thuận tiện cho tôi liên hệ với khách hàng.

Tôi từng tập trung làm tài liệu giảng để mọi người biết về cuộc bức hại. Một bảo mẫu giúp tôi làm các việc vặt trong gia đình. Tôi học Pháp sau khi các con tôi đi ngủ. Tôi tập trung và thường học cho đến khi rất muộn. Tôi chỉ đi ngủ khi tôi cảm thấy thực sự mệt.

Vào thời gian đó, tôi kiểm tra WeChat nhiều lần mỗi ngày, ngay cả trong bữa ăn và thậm chí tôi còn kiểm tra một lần nữa trước khi đi ngủ. Tại sao những gì đang diễn ra trong xã hội người thường lại có ý nghĩa đối với tôi? Tôi từng rất thờ ơ đối với những thứ này. Bây giờ thậm chí cả bảo mẫu mới cũng rất nhiều chuyện. Tôi cảm thấy như thể bị váng đầu. Chuyện gì vậy? Hẳn phải có điều gì đó không đúng với tôi!

Mặc dù dường như WeChat đã giúp tôi tiếp cận dễ dàng hơn với cuộc sống hàng ngày, mà vốn đã cách biệt với tôi, nhưng lý do thực sự là tôi đã thiếu lý trí và quyết tâm trong tu luyện của mình.

Tôi nhớ lại một giấc mơ khác, trong đó tôi và hai học viên đi du lịch cùng nhau. Chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ hoàn thành con đường tu luyện của mình khi đến nơi. Khi chúng tôi đến, một học viên đã ngồi trên mặt đất chờ tôi ở đó rồi.

Tôi đứng bên cạnh cô ấy và nhìn lên bầu trời. Tôi nhìn thấy những tia sáng rực rỡ hợp thành một đài sen và bay tới bên cạnh mình. Tôi biết mình cần ngồi lên đó. Nhưng tôi thấy bên cạnh chân mình là một bờ vực sâu thẳm, tối tăm vô đáy. Đài sen trôi nổi ở đó, chờ tôi bước lên.

Tôi cảm thấy ớn lạnh. Nếu tôi mất thăng bằng khi tôi bước lên đài sen, tôi có thể rơi xuống vực thẳm vô đáy. Tôi có nên bước lên không? Có, tôi nên bước! Và tôi đã bước lên nó.

Đài sen bắt đầu rơi xuống vì sức nặng của tôi. Tim tôi thắt lại. Tuy nhiên, đài sen nhanh chóng bay lên bầu trời. Tôi đã hoàn thành xong tu luyện của mình! Chúng ta sẽ phải đối mặt với khảo nghiệm sinh tử, ngay cả vào lúc kết thúc con đường tu luyện của mình.

Chính Pháp đang sắp kết thúc, nhưng chúng ta vẫn còn đang tu luyện. Bất kể ở tầng thứ nào, chúng ta vẫn đang sống giữa người thường, và chấp trước của con người vẫn có thể cản trở chúng ta.

Tu luyện là nghiêm túc. Sự buông lơi nhỏ nhất trong tu luyện cũng có thể dẫn đến tai họa khủng khiếp. Đừng bỏ qua một điều gì đó chỉ vì nó có vẻ tầm thường. Chúng ta phải có chính niệm mạnh mẽ và một ý chí vững chắc để theo Sư phụ đến cùng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/9/29/298299.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/4/146224.html

Đăng ngày 27-10-2014; Bản dịch có thể sẽ được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share