Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Michigan, USA

[MINH HUỆ 10-05-2014] Kính chào Sư phụ tôn kính, xin chào các bạn đồng tu!

Đắc Pháp

Tôi đắc Pháp vào cuối tháng 02 năm 2009. Mỗi khi nghĩ đến việc tôi có được cơ hội quý giá này như thế nào, tôi đều cảm thấy mình thật may mắn.

Hơn 10 năm trước tôi đã có cơ hội đầu tiên được biết đến Đại Pháp. Đó là vào năm 1995 khi tôi ở Trung Quốc. Một đồng nghiệp đã cho tôi mượn cuốn Pháp Luân Công của cô ấy. Tôi nhớ đó là một cuốn sách dày. Tôi luôn có hứng thú với những môn như khoa học về con người, vũ trụ và những thứ tương tự. Đêm đó tôi đã thức suốt đêm để đọc xong cuốn sách. Tuy nhiên, khi ấy tôi không hiểu gì về khí công, và nghĩ rằng khí công chỉ dành cho những người bệnh để cải thiện sức khỏe của họ. Sau đó, tôi đã trả cuốn sách lại cho cô ấy chứ không bước vào tu luyện.

Tôi nhớ mình đã nói với cô ấy rằng tôi luôn chiểu theo các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn, nhưng tôi không nghĩ rằng tôi cần tu luyện Đại Pháp theo họ. Tôi không nhớ vì sao lúc đó mình lại không nhận ra nội dung thực sự của cuốn sách. Vì vậy, tôi đã bỏ lỡ Đại Pháp hơn 10 năm. Có lẽ tại thời điểm đó cơ duyên giữa tôi với Đại Pháp vẫn chưa chín muồi.

Năm 2009, tôi gặp lại một người bạn học cũ ở Michigan, người đã giới thiệu Đại Pháp cho tôi. Anh ấy là một đồng tu và đang học MBA ở Chicago. Sau khi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân về nhà, tôi cảm thấy rất ấm áp và thoải mái. Đó là cảm giác mà tôi đã bỏ lỡ một thời gian dài, cảm giác của một người lạc lối tìm được đường về nhà. Tôi đọc xong cuốn sách ngay từ lần đầu tiên và có cảm giác giống như điều mà Sư phụ đã mô tả trong Chuyển Pháp Luân:

“Rất nhiều người đã trải qua luyện công lâu [năm], cũng có người chưa từng luyện công, nhưng họ đang tìm kiếm những chân lý và ý nghĩa nhân sinh vốn đã truy cầu cả một đời của mình. Đến khi học Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi, họ liền lập tức hiểu rõ ra rất nhiều vấn đề mà cả đời họ mong muốn biết rõ nhưng lại không giải được. Tuy nhiên cùng với sự thăng hoa tư tưởng của họ, thì tâm tình của họ cũng vô cùng kích động; điểm này là khẳng định. Tôi hiểu rằng, những ai tu luyện chân chính sẽ biết sức nặng của nó, họ sẽ biết trân quý [nó]. (Bài giảng thứ tám)

Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ giảng:

“Lúc ấy người học viên này cũng không sợ hãi; nói chung lúc gặp tình huống như thế thì không sợ hãi; có thể sau này mới thấy sợ.” (Bài giảng thứ ba)

Khi đọc đến đoạn này, tôi hiểu rằng Sư phụ đã bảo hộ tôi từ ngày đó. Năm 2007, tôi phải trải qua một cuộc phẫu thuật vì tôi có một khối u nặng hơn 2,7 kg bên thận phải.

Trước cuộc phẫu thuật, người nhà và bạn bè của tôi đã rất lo lắng, nhưng tôi an ủi họ: “Đừng quá lo lắng, tôi sẽ ổn sau khi khối u được cắt bỏ.” Bác sỹ nói với tôi: “Thú thật với cô là 90% khối u này sẽ chuyển thành ung thư.” Tôi mỉm cười và nói: “Cảm ơn ông đã thành thật với tôi.” Tôi đã phải chịu đựng rất nhiều trong 08 ngày sau phẫu thuật ở bệnh viện.

Lúc xuất viện tôi chỉ nặng khoảng 28 đến 31 cân. Tuy phải chịu đựng rất nhiều đau đớn, nhưng tôi vẫn luôn lạc quan. Vài tuần sau cuộc phẫu thuật, một bác sỹ chuyên khoa nói với tôi rằng khối u đang dần chuyển sang ác tính. Tôi đã có chút sợ hãi và lo lắng, nhưng nhanh chóng vượt qua nó.

Bây giờ khi nhớ lại điều đó, có lẽ tôi đã trả được rất nhiều nghiệp và tích lũy đủ đức để được đắc Pháp. Những người thân và bạn bè nói với tôi rằng: “Trải qua nhiều đau khổ như vậy, sau này trong tương lai nhất định bạn sẽ có phúc.”

Hai tuần đầu sau khi đắc Đại Pháp, mỗi buổi sáng khi thức giấc, tôi đều tự nhủ rằng: “Bây giờ mình đã là một học viên Đại Pháp, mình là một người tu luyện.” Sư phụ đã ban cho tôi một cuộc đời mới.

Tại thời điểm đó, mỗi ngày tôi đều học Pháp rất nhiều. Tôi đọc các cuốn sách của Đại Pháp, xem video bài giảng của Sư phụ và hướng dẫn các học viên trẻ học thuộc lòng Hồng Ngâm. Hầu như ngày nào tôi cũng học Pháp đến bốn hoặc năm giờ sáng, và sau đó lên giường chợp mắt một chút. Tôi sẽ thức dậy để học Pháp và luyện công tiếp sau khi chồng tôi đi làm.

Tôi đã trải nghiệm rất nhiều khoảnh khắc kỳ diệu, như nhìn thấy năng lượng phóng lên theo hình xoắn ốc, những ký tự màu vàng kim chạy vào đầu tôi theo hình xoắn ốc, cảm giác bồng bềnh v.v. Thiên mục của tôi không mở, nhưng tôi hiểu rằng những gì tôi thấy là sự khích lệ từ Sư phụ.

Tôi càng học Pháp nhiều thì tôi càng cảm thấy cấp bách hơn. Tôi đã chia sẻ những trải nghiệm này với các học viên lâu năm, học hỏi ở họ cách chuyển từ tu luyện cá nhân sang tu luyện thời kỳ Chính Pháp sau khi cuộc đàn áp bắt đầu. Đối với những học viên mới đắc Pháp sau cuộc đàn áp như chúng tôi thì rất khác vì chúng tôi phải làm tốt ba việc. Chúng tôi phải học Pháp tốt để theo kịp tiến trình Chính Pháp của Sư phụ.

Trưởng thành trong quá trình làm hạng mục Thần Vận

Trong bài giảng Pháp vào Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới năm nay ở New York, Sư phụ đã giảng:

“Sao được gọi là ‘đệ tử Đại Pháp’? [Người] mà Sư phụ dạy chính là các đệ tử Đại Pháp chư vị. Tẩy tịnh chư vị, khiến chư vị rèn luyện thành thục, để chư vị có thể đi cứu độ chúng sinh. Đó chính là ‘đệ tử Đại Pháp’.”

Không lâu sau đó, tôi bắt đầu tham gia hạng mục Thần Vận với vai trò trả lời điện thoại đường dây nóng, bán vé tại các trung tâm mua sắm, phân phát tài liệu Thần Vận trong các khu dân cư nhỏ và quảng bá Thần Thận trong các hoạt động cộng đồng.

Hai trải nghiệm tuyệt vời

Sau khi sinh, tôi không đi làm nữa, vì thế tôi có thể giúp bán vé Thần Vận tại trung tâm mua sắm vào ban ngày. Một chiều nọ, tôi thấy có rất ít người xung quanh gian hàng của chúng tôi, điều này thật bất ngờ vì gian hàng của chúng tôi nằm ở một vị trí tốt.

Tôi bắt đầu phát chính niệm ra mọi hướng, nối gian hàng của chúng tôi với lối vào của trung tâm và ngăn chặn các nhân tố trong các không gian khác đang cản trở mọi người đến gian hàng của chúng tôi. Tôi tin rằng tất cả mọi người đến trung tâm mua sắm đều là những sinh mệnh có duyên, vì thế họ nên có cơ hội tìm hiểu về Thần Vận và mua vé. Đột nhiên, lưu lượng khách hàng ở xung quanh gian hàng của chúng tôi tăng lên, tình thế như được đảo ngược.

Một lần khác khi đang đứng ở gian hàng của chúng tôi, tôi nhìn thấy một tấm danh thiếp nằm trên một cuốn sách nhỏ. Tôi không nhận ra cái tên trên danh thiếp, và nghĩ rằng nó chắc hẳn thuộc về một người có duyên. Sau khi hết ca, tôi lái xe đến địa chỉ trên tấm danh thiếp. Hóa ra đây là nhân viên của văn phòng tuyển dụng hải quân ở gần đó. Ngay khi nhìn thấy tôi bước vào, ông ấy đã hỏi: “Có phải chương trình Thần Vận năm nay sắp diễn ra không?” Hóa ra, năm ngoái ông ấy đã lỡ mất cơ hội đi xem Thần Vận do một mâu thuẫn. Lần này, ông ấy nhất định muốn đi. Tôi đã nhân cơ hội đó để nói chuyện với các đồng nghiệp của ông và mọi người trong văn phòng gần đó. Lòng tôi tràn đầy cảm xúc khi nhớ lại chuyện này – Sư phụ đã an bài tỉ mỉ cho sinh mệnh này cơ hội thứ hai để trải nghiệm Thần Vận!

Phối hợp để cứu độ chúng sinh

Vào dịp cuối tuần, khu vực của chúng tôi đã bán được 39 vé trong ba hoạt động quảng bá, và địa điểm của chúng tôi đã bán được 16 vé. Trong thời gian diễn ra những hoạt động này, tôi đã thực sự trải nghiệm được việc phối hợp cùng nhau như một chỉnh thể.

Mặc dù điểm bán vé của chúng tôi chỉ có ba học viên đăng ký trực, nhưng nhiều học viên khác cũng đến hỗ trợ. Một số cung cấp tài liệu và công cụ cho hoạt động của các em nhỏ trong ngày. Một số chuẩn bị card mạng không dây và lắp đặt các phần mềm cần thiết cho việc bán vé, tất cả đều làm việc miệt mài đến tận khuya. Những người khác thì cung cấp lều bạt, bàn, ghế và chuẩn bị các gói khuyến mãi cho chương trình. Một học viên đã lái xe từ một địa điểm khác đến nhà tôi lúc 09 giờ tối đêm hôm trước để giao vé, mặc dù sau đó cô ấy còn phải lái xe thêm 45 phút nữa để về đến nhà.

Đêm trước ngày diễn ra hoạt động, một học viên đã mang sơ đồ ghế ngồi trong rạp hát đến cho tôi, trong khi con gái cô ấy đã ngủ gục trên xe. Sáng sớm ngày diễn ra hoạt động này, một số học viên lớn tuổi đã mang đến một tấm áp phích lớn mà họ làm. Trong lúc diễn ra hoạt động, một đồng tu thông thạo tiếng Anh đã hai lần đến giúp đỡ chúng tôi. Cô ấy đã mang cho chúng tôi nước uống và đưa ra những gợi ý hợp lý. Những học viên khác cũng đến giúp ở đằng sau quầy vé.

Dĩ nhiên, trong suốt quá trình làm hạng mục, các đồng tu địa phương cũng đã phát chính niệm hàng giờ để hỗ trợ. Tất cả chúng tôi đều cảm nhận được tầm quan trọng của việc phát chính niệm. Khi điểm bán vé có hơn hai học viên, trường năng lượng trở nên rất tốt và mạnh mẽ. Khi các học viên phát chính niệm gần đó, chúng tôi cũng có thể cảm nhận được sự khác biệt.

Một đồng tu tại điểm của chúng tôi không nói được tiếng Anh. Cô ấy chỉ duy trì việc phát chính niệm trong khi dạy các em nhỏ làm những món đồ thủ công.

Sự kiện diễn ra rất trôi chảy. Tôi dùng nhiều thời gian gọi điện và nói chuyện với các học viên để điều phối công việc. Qua hoạt động này, tôi đã hiểu rõ hơn về sự phó xuất của các đồng tu khi điều phối những hạng mục trường kỳ.

Sau đó, tôi bắt đầu tham gia viết bài cho “Biểu diễn vòng quanh thế giới cùng Thần Vận” và viết báo cáo phỏng vấn khán giả xem Thần Vận. Tôi cùng các đồng tu đã liên lạc với những doanh nghiệp khác nhau để xin tài trợ cho Thần Vận, và đến các câu lạc bộ, các tổ chức khác nhau để giới thiệu về lịch sử và truyền thống văn hóa của Trung Quốc, đồng thời giảng chân tướng về Pháp Luân Công và giới thiệu Thần Vận.

Tôi cũng tham gia hoạt động giảng chân tướng trên ga tàu điện. Tôi ngộ ra rằng Sư phụ đã an bài những cơ hội này nhằm giúp tôi chuẩn bị tốt hơn cho những vai trò cứu độ chúng sinh khác.

Hướng nội và tu luyện bản thân

Trong khi viết bài chia sẻ này, tôi đã đọc lại bài viết có nhan đề “Kẽ hở” mà một đồng tu đã chia sẻ với tôi cách đây vài tháng. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi và động viên tôi tu luyện tinh tấn.

Trong một khóa huấn luyện mới đây do thời báo Đại Kỷ Nguyên tổ chức, tôi đã nhận ra sự khác biệt lớn trong hoạt động bán hàng của tôi và những khu vực khác. Trong khi bán hàng cùng với các học viên địa phương, tôi cũng tìm ra rất nhiều thiếu sót của mình.

Ví dụ như: Tôi đã không nỗ lực hết mình trong việc bán hàng, không chuẩn bị chu đáo trước khi đến gặp khách hàng, không ghi chú cẩn thận sau mỗi chuyến thăm và không theo dõi sát sao. Tôi cũng đã không đủ kiên trì. Sau vài lần gặp gỡ một số doanh nghiệp, tôi đã từ bỏ họ. Tôi sẽ học và xem lại những tài liệu huấn luyện này thật kỹ để cải thiện việc bán hàng và tu luyện của mình.

Kể từ khi bắt đầu tu luyện, tôi luôn nhắc nhở mình phải hướng nội. Sư phụ dạy chúng ta rằng đây là sự khác biệt cơ bản giữa người tu luyện và người thường.

Tuy nhiên, khi đối mặt với những điều đụng chạm sâu sắc đến tôi hoặc cần phải kiên trì hơn, tôi vẫn không thể đề cao bản thân mà lại dùng mọi lý do để bao biện.

Ví dụ như: Tôi vẫn bị những cơn buồn ngủ can nhiễu, tôi chưa được tốt và kiên nhẫn với các học viên nhỏ tuổi, có xu hướng hiển thị và đề cao bản thân.

Cách đây vài tuần, tôi đã đọc một bài chia sẻ có nhan đề: “Tham công của Thần” và tôi đang cố gắng để loại bỏ những chấp trước được đề cập trong bài chia sẻ. Tôi cũng có tâm tật đố, tâm tranh đấu và vẫn chưa thể đối đãi với những lời chỉ trích được tốt.

Tôi nghĩ rằng những lời chỉ trích này không thể ảnh hưởng tới tôi, mãi cho đến khi hai học viên chỉ nó ra cho tôi thấy. Tôi nhìn vào tâm mình, và phát hiện rằng tôi không tranh luận khi người khác chỉ trích tôi, nhưng tôi lại lặng lẽ bào chữa cho bản thân. Tôi thấy biết ơn họ vì đã giúp tôi nhìn ra những chấp trước của mình.

Lần này tôi biết rằng mình không nên bỏ lỡ cơ hội báo cáo với Sư phụ và chia sẻ trải nghiệm tu luyện của mình với các bạn đồng tu. Tôi đã đọc được rằng quá trình viết bài chia sẻ là quá trình tóm tắt lại chặng đường tu luyện trong quá khứ và tìm ra những thiếu sót để đạt được những đề cao trong tương lai. Điều này đã chấn động tôi một cách sâu sắc. Tôi đã gặp phải can nhiễu khi cố gắng viết bài, nhưng khi bắt đầu, tôi nhận ra rằng mình có rất nhiều điều muốn nói.

Nhan đề bài chia sẻ hôm nay của tôi là “Tận dụng thời gian để thực tu và cứu độ chúng sinh”. Tựa đề của bài viết không có nghĩa là tôi đã làm tốt. Thực ra, cụm từ này tôi dùng để nhắc nhở bản thân, cũng như để khuyến khích các bạn đồng tu.

Tất cả chúng ta đều biết rằng khoảng thời gian hiện tại mà chúng ta có là do Sư phụ đã thay chúng ta gánh chịu rất nhiều. Tôi muốn học Pháp thật tốt với nỗ lực vững vàng, loại bỏ những chấp trước, cứu thêm nhiều người và làm tốt ba việc.

Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp trong bài chia sẻ của tôi.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ tại Pháp hội Chia sẻ Pháp Luân Đại Pháp miền Trung nước Mỹ năm 2014)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/8/5/抓紧时间实修、救人-295583.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/8/10/2447.html

Đăng ngày 19-09-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share