Bài viết của Tiêu Mai, một học viên ở Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 26-07-2014] Là một điều phối viên địa phương, tôi thường hay chú ý đến những chấp trước của người khác. Tôi có thói quen này trong nhiều năm qua cho đến gần đây, khi tôi buộc phải nhìn thấy chấp trước tự ngã của mình và những thiệt hại mà nó đã gây ra. Tôi chân thành hướng nội và mong muốn thay đổi. Tôi ngộ ra rằng khi xung đột xảy ra là cơ hội để tôi loại bỏ đi những chấp trước của mình.
Trở thành điều phối viên
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 08 năm 1998. Tại thời điểm đó trong vùng của tôi có rất ít người tu luyện. Không có các nhóm học Pháp hay các điểm luyện công. Tôi bận giới thiệu cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, duy trì một nhóm học Pháp và luyện công vào buổi sáng.
Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào tháng 07 năm 1999, nhóm của chúng tôi đã tan rã. Khi đó mọi người chỉ mới bắt đầu tu luyện và đang ở các giai đoạn tu luyện khác nhau. Tôi cố gắng tìm kiếm họ, đưa cho họ những bài chia sẻ và những bài giảng mới của Sư phụ. Tôi đã trở thành một phụ đạo viên trong khu vực theo cách đó.
Là một phụ đạo viên, trong khi học Pháp, thay vì bình tâm suy nghĩ về những chấp trước của bản thân, tôi lại thường nghĩ về những chấp trước khác nhau của các học viên khác. Sau đó, tôi sẽ chia sẻ lại những suy nghĩ của mình với họ và đề nghị họ cải thiện vấn đề đó như thế nào. Trong thời gian đó, cuộc đàn áp đang diễn ra khá nghiêm trọng, vì thế chúng tôi không thể tiếp tục duy trì nhóm học Pháp.
Xung đột
Cùng với sự tiến tới của tiến trình Chính Pháp, môi trường cũng trở nên tốt hơn. Chúng tôi khôi phục lại nhóm học Pháp. Nếu tôi cảm thấy một bài giảng nào đó đem lại cho tôi nhiều lợi ích, tôi sẽ cho cả nhóm học bài giảng đó. Nếu ai đó nói những điều mà tôi thấy là không đúng khi họ giảng chân tướng, tôi sẽ bảo họ nên nói gì. Tôi không hề chú ý đến việc các học viên khác nghĩ gì về hành vi kẻ cả của mình.
Có một học viên nữ quay trở lại khu vực của chúng tôi. Cô ấy oán giận người chồng cũ của mình và thường hay khóc lóc, phàn nàn về anh ta. Tôi cố gắng khuyên nhủ cô ấy, nhưng cô ấy không đồng ý với điều tôi nói. Sau một thời gian, cô ấy bắt đầu phàn nàn về tôi. Cô ấy nói rằng tôi không ân cần khi nói chuyện với cô ấy, tôi áp đặt cô ấy quá nhiều, và luôn luôn tranh cãi với cô ấy. Sau một thời gian, tôi không còn muốn nói chuyện với cô ấy nữa. Bất cứ khi nào cô ấy mở miệng là cô ấy lại phàn nàn và tôi bắt đầu thấy không thích cô ấy.
Trong một trường hợp khác, có một học viên đã phàn nàn về tôi với một học viên khác. Cuối cùng điều đó đã đến tai tôi. Tôi không lùi lại để cẩn thận suy xét xem mình đã làm sai điều gì vì tôi cảm thấy mình quá bận với những dự án khác.
Gậy cảnh tỉnh
Một ngày nọ sau buổi học Pháp nhóm tại nhà tôi, đồng tu Tiểu Lan đã ở lại để nói chuyện với tôi. Cử chỉ của cô rất tử tế và ôn hòa. Cô ấy nói rằng cô ấy đã nghe một số học viên khác phàn nàn về tôi. Họ phàn nàn rằng tôi đã nói xấu người khác sau lưng họ, và nhiều việc khác nữa.
Điều cô ấy nói như một đòn giáng xuống tôi. Tôi nhận ra rằng mình hẳn là đã làm sai điều gì đó nên mới có nhiều người phàn nàn về mình đến vậy. Tiểu Lan nói rằng cô ấy dự định chuyển đến nơi khác và trước khi đi, cô ấy quyết định phải nói cho tôi biết.
Tôi không cố gắng giải thích hay bảo vệ bản thân mình. Tôi cảm thấy trống rỗng. Tôi nghĩ: “Tôi đã quá bận trong nhiều năm qua và tưởng rằng tôi đã làm rất nhiều điều cho người khác. Tại sao tất cả đều phàn nàn về tôi? Hẳn là do lỗi của tôi.” Sau khi Tiểu Lan ra về, tôi không tài nào ngủ được. Tôi không ngừng suy nghĩ: “Mình đã làm sai điều gì?”
Hướng nội
Sáng hôm sau, tôi không thể giữ được bình tĩnh khi luyện công. Tôi quay lại máy tính của mình và xem video bài giảng của Sư phụ tại Úc châu. Tôi lắng nghe từng chữ từng chữ một. Sau khi xem được khoảng nửa tiếng, tôi liền hiểu ra rằng: Tôi đã khăng khăng làm mọi thứ theo cách của mình. Tôi đã áp đặt hiểu biết của mình lên những người khác cho đến khi họ không thể chịu đựng tôi thêm nữa và quay sang ghét tôi. Nhưng tôi không nhận ra điều này và vẫn cảm thấy bản thân mình tốt. Chính tôi đã tạo ra khoảng cách giữa các học viên địa phương.
Tôi đã tìm ra những chấp trước của mình và loại bỏ chúng đi. Tôi nói với Sư phụ: “Con đã phạm phải một lỗi lầm lớn. Thể ngộ của con không tốt. Rất nhiều học viên đã nói điều này với con, nhưng con không lắng nghe.” Tối hôm đó, tôi có một giấc mơ. Tôi nhìn thấy một vài thứ dơ bẩn trong một phòng vệ sinh lớn được mang ra và chất đầy lên một chiếc xe chở rác lớn, chỉ còn một chút bị sót lại. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp tôi dọn sạch những vật chất dơ bẩn này. Từ tận đáy lòng, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì đã đánh thức người đệ tử cứng đầu này để tôi không tiếp tục làm tổn hại chỉnh thể của mình nữa. Tôi quyết định loại bỏ chấp trước tự ngã của mình.
Tôi chú ý đến việc tu xuất tâm từ bi và quan tâm đến người khác nhiều hơn. Tôi nhận ra rằng tôi nên để những học viên khác được lên tiếng và làm việc theo cách của họ. Pháp có rất nhiều tầng thứ và người tu luyện có ở tất cả các giai đoạn khác nhau.
Tôi nhận thấy có nhiều vấn đề xảy ra trong các học viên địa phương vì tôi đã không điều phối tốt, ví như có khoảng cách giữa chúng tôi, nói xấu sau lưng người khác, không tham gia nhóm học Pháp, v.v.
Khi tôi nhận ra mức độ nghiêm trọng của những vấn đề này, tôi đã đến gặp các đồng tu và xin lỗi họ. Các xung đột hoàn toàn biết mất. Hướng nội thật sự hữu hiệu! Giống như Sư phụ đã giảng:
“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC 2009)
Tu luyện trong quá trình điều phối
Hiện tại khi tôi đối mặt với những tình huống khó khăn, tôi luôn cố gắng hết sức để hiểu người khác. Tôi không áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác nữa. Tôi cũng không còn đưa ra mệnh lệnh hay nói xấu sau lưng người khác. Tất cả chúng ta đều là đệ tử của Sư phụ, không nên đặt mình cao hơn những học viên khác. Tất cả chúng ta đều là đệ tử và đây là một cơ duyên thiêng liêng.
Điều phối viên cũng là một người tu luyện bình thường, nhưng chúng ta có trách nhiệm làm những việc cụ thể và làm nhiều hơn cho các đồng tu. Làm một điều phối viên không có nghĩa là cao hơn bất kỳ ai. Người ấy nên bỏ đi các chấp trước của mình trong khi điều phối. Nếu tôi không phải là một điều phối viên, hẳn là những chấp trước này của tôi sẽ không lộ ra. Vì thế, làm một điều phối viên cũng là cơ hội để tôi tu luyện.
Trên đây là thể ngộ tại tầng thứ hiện tại của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp trong bài chia sẻ của tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/7/26/在协调中修去自我-295136.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/8/11/2459.html
Đăng ngày 05-09-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.