Bài viết của Tú Liên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-05-2014] Đôi khi vì sợ hãi mà một học viên có thể phản bội và đi tố giác học viên khác với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Điều đó đã xảy ra với tôi. ĐCSTQ đã bắt giữ trái phép một học viên ở địa phương của tôi và đưa ông ấy tới một trại tẩy não. Trong lúc ở đó, ông ấy đã tiết lộ tên của tôi với chính quyền.
Vợ ông đã nhiều lần đến cơ quan chính quyền để yêu cầu trả tự do cho ông. Kết quả là, bà cũng bị bắt giữ. Cơ quan của học viên này đã sắp xếp cho con trai họ tới ở nhà của một người họ hàng.
Một điều phối viên Đại Pháp khác và tôi đã thử tìm nơi ở của con trai họ sau khi biết tin họ bị bắt. Chúng tôi đã đến gặp hàng xóm của họ, cũng là một học viên. Chúng tôi đưa cho học viên này 200 nhân dân tệ và nhờ ông chuyển tiền cho cháu trai. Tuy nhiên, người hàng xóm này đã từ chối.
Sư phụ giảng:
“việc của bạn cũng là việc của mình, việc của mình cũng là việc của bạn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2002)
Cuối cùng thì vị điều phối viên cũng gặp được con trai của học viên kia. Chúng tôi hỏi cháu có muốn ở cùng với các học viên không hoặc các học viên sẽ đến chăm sóc cháu tại nhà của cháu. Đứa trẻ đã quyết định ở cùng với họ hàng của nó.
Phản bội
Tôi cùng vị điều phối viên đến gặp học viên nam sau khi ông ấy được thả một tháng. Khi chúng tôi đến, người này nói: “Các ông nên rời khỏi đây. Tôi đã tố giác các ông. Nếu các ông không đi, vợ tôi sẽ không được thả. Xin hãy rời khỏi đây!”
Tại sao một học viên lại bán đứng chúng tôi? Ông ấy tu luyện có vẻ tốt, nhận thức Pháp tốt. Tôi đã cố nghĩ xem mình phải làm gì.
Người điều phối viên nói: “Chúng ta hãy cùng phát chính niệm để loại bỏ những nhân tố can nhiễu đến chúng ta.”
Sau đó tôi đã thảo luận tình huống này với một vài học viên. Họ thuyết phục tôi lánh mặt, vì thế tôi đã từ bỏ công việc được trả lương cao và ở nhà để học Pháp.
Hướng nội
Sau đó tôi đã lùi lại một bước và suy nghĩ cẩn thận. Tôi nhận ra mình không nên thừa nhận việc này. Người học viên này đã phản bội chính bản thân ông ấy chứ không phải tôi. Điều đó đã bộc lộ vấn đề tâm tính của ông ấy.
Mọi người hay xem thường những người phản bội bạn bè. Theo tôi hiểu từ góc độ của một người tu luyện, ông ấy đã đi theo các nguyên lý của cựu thế lực và có thể sẽ bị đào thải. Ông ấy không thể hại tôi. Nếu tôi không đi làm, tôi sẽ trở nên nghèo khó. Đó không phải là con đường mà Sư phụ an bài cho tôi.
Tôi là đệ tử của Sư phụ và chỉ theo an bài của Sư phụ. Ngay cả khi tôi chểnh mảng và có chấp trước, tôi sẽ loại bỏ chúng trong quá trình tu luyện của mình. Không một sinh mệnh nào xứng đáng để khảo nghiệm tôi, bởi vì Sư phụ đang bảo hộ cho tôi.
Sư phụ giảng:
“Ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này” (Đặc điểm của Pháp Luân Đại Pháp, Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Sư phụ sẽ không cho phép ai hãm hại tôi. Tâm tôi trở nên tĩnh lại sau khi nhận ra điều này. Sếp cũ của tôi đã gọi cho tôi ngay sau đó và ông ấy không chấp nhận đơn xin thôi việc của tôi. Điều đó đã khẳng định cho thể ngộ của tôi.
Tất nhiên, tôi không thù ghét người học viên đã phản bội tôi. Tôi chỉ thấy thương và tha thứ cho ông ấy. Ông ấy đã ở trong tình huống khó xử và phải chịu áp lực lớn. Tôi hy vọng ông ấy sẽ loại bỏ được chấp trước của mình và có thể quay lại sớm.
Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin từ bi chỉ ra những điều chưa phù hợp. Xin cảm ơn!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/29/被同修出卖后的修炼点滴-292716.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/10/1577.html
Đăng ngày 06-07-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.