Bài viết của học viên Tiểu Nhã ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-02-2014] Tu luyện là đề cao tâm tính và khai mở trí huệ. Theo thể ngộ của tôi, nếu không có cuộc bức hại ở Trung Quốc, tất cả đệ tử Pháp Luân Đại Pháp đều sẽ làm xuất sắc hơn nữa công tác của mình, cũng tuyệt đối không giống như những luận điệu vu khống do Đảng Cộng sản Trung Quốc tuyên truyền (ĐCSTQ).
Cuộc bức hại đã làm tan vỡ gia đình các học viên và gây ra nhiều tội ác vô nhân tính chưa được nhiều người biết đến. Tôi đã từng trải qua bức hại, nhưng bất chấp việc bị đối xử bất công, tôi vẫn tu luyện và làm tốt công tác của mình. Tôi vẫn dùng kinh nghiệm của bản thân để chứng thực sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp.
Bị ép nghỉ việc
Tôi là một nhân viên thuộc phòng nhân sự trong một đơn vị của quân đội. Công việc này không vất vả và được trả lương cao. Sếp của tôi rất hài lòng với kết quả công việc của tôi và đang chuẩn bị đề bạt tôi lên vị trí quản lý.
Nhưng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, bắt đầu ngày 20 tháng 07 năm 1999, đã trở thành ngã rẽ trong cuộc đời tôi. Tôi không biết nên làm gì. Cuối cùng tôi quyết định sẽ nói chuyện với cấp trên. Tôi công khai nói với họ rằng mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không từ bỏ. Kết quả khá rõ ràng, tôi bị đuổi việc. Dù tôi được cấp trên yêu quý nhưng họ vẫn buộc phải sa thải tôi. Sự bình thản và đại thiện đại nhẫn của tôi đã khiến lãnh đạo công ty rơi lệ. Họ rất biết ơn vì tôi đã làm mọi việc đơn giản và không gây rắc rối cho họ.
Một trong số họ không hiểu vì sao tôi không thể chỉ tập luyện ở nhà và không nói cho ai biết. Vì vậy tôi nói với anh ấy rằng “Chân” là một trong những nguyên lý mà tất cả học viên phải tuân theo. Anh ấy nói rằng nếu anh là quản lý một công ty tư nhân, anh chắc chắn sẽ thuê một người như tôi, bởi vì tôi quá ưu tú. Sau đó anh đánh cược với tôi rằng dưới sự cai trị của ĐCSTQ, tôi sẽ khó mà kiếm sống, rằng không lâu sau tôi sẽ hối hận. Trong tâm tôi biết rằng chỉ cần có Pháp và có Sư phụ bên cạnh, tôi sẽ có thể vượt qua bất kỳ khó khăn nào.
Khi biết tin tôi sẽ nghỉ việc, các đồng nghiệp của tôi đều nói: “Bạn thật sự là một người tốt. Chúng tôi sẽ nhớ bạn.” Còn có một đồng nghiệp đã cảm nhận được lòng tốt và từ bi thông qua tu luyện của tôi và nói rằng: “Người tốt nhất trong cơ quan chúng ta đã bị đuổi việc. Xã hội này không còn công bằng nữa rồi.”
Tu luyện không hối tiếc
Sau khi nghỉ việc, tôi tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cảnh sát đã đánh đập tôi nhưng tôi không hề oán ghét họ. Họ thật đáng thương vì đã không biết chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp.
Sau khi trở về nhà, tôi tự tin rằng mình có thể tìm được một công việc. Quả nhiên, chẳng bao lâu sau một công ty tư nhân thuê tôi làm quản lý văn phòng. Phúc lợi và đãi ngộ ở cơ quan nhà nước và tư nhân khác nhau rất lớn. Tuy nhiên, là một người tu luyện thì danh lợi không là vấn đề gì cả. Tôi tiếp tục tập trung vào tu luyện.
Dù là quản lý, nhưng tôi vẫn làm bất cứ điều gì cần thiết để cải thiện hoạt động của công ty, thận chí tôi vận chuyển hàng hoá vào nhà kho của công ty mà không nhờ ai giúp. Chủ của tôi cảm thấy rất ngạc nhiên nhưng tôi biết mình là người tu luyện thì luôn phải là người có ích. Được xem là người đặc biệt tốt là một phần của điều đó.
Chủ của tôi hoàn toàn tin tưởng tôi nên thường giao cho tôi những việc quan trọng trong công ty và tăng lương cho tôi.
Tôi đã thiết lập một cơ sở sản xuất tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp tại nhà. Khi tới thành phố khác để công tác, tôi thường phân phát các tài liệu.
Bước ra khỏi ma nạn
Dù đã rời khỏi chỗ làm việc trước đây, tôi vẫn có một cuộc sống gia đình khiến người khác phải ao ước. Chồng tôi không phải là một học viên. Anh làm trong cơ quan nhà nước nhưng vẫn ủng hộ quyết định tu luyện của tôi. Anh hiểu bản chất tà ác của ĐCSTQ và luôn lo lắng cho sự an toàn của tôi.
Năm 2006, chồng tôi vốn đang phải chịu áp lực tinh thần rất lớn đối với những việc gia đình, lại bị tà đảng làm hại. Anh đối diện với khổ nạn rất lớn và đã qua đời. Gánh nặng chăm sóc gia đình lại đè nặng lên tôi và tôi buộc phải bỏ việc. Ở tuổi 37 tôi đã goá chồng, phải gánh một món nợ lớn và bị họ hàng, bạn bè hiểu lầm.
Tôi nhận thức rất rõ ràng mình đang bị tà ác bức hại nhưng tôi quyết sẽ không ngã xuống, sự từ bi và khoan dung to lớn của một đệ tử có thể nhẫn chịu hết thảy mọi thứ. Tôi chăm sóc con gái và cha mẹ. Cuộc sống rất cực khổ nhưng tôi vẫn tin rằng sống theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn có thể hoá giải hết những u ám mà tôi đang đối mặt.
Tôi đã trải qua một vài công ty trong những năm 2006 đến 2009. Chủ của tôi thường nói rằng tôi là người tốt và không giống những người khác. Tôi tiếp tục nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và làm việc chăm chỉ để nâng cao các kỹ năng chuyên nghiệp của mình.
Năm 2009, tôi được nhận vào một công ty rất tốt. Dù vị trí này vốn dành cho người trẻ tuổi hơn nhưng tôi vẫn được nhận.
Người quản lý rất ấn tượng với kỹ năng giao tiếp của tôi và khi tôi yêu cầu mức lương cao hơn cho công việc này, anh ấy đã xin với cấp trên phê duyệt yêu cầu này của tôi. Họ đã rất ấn tượng với kết quả làm việc tháng đầu tiên của tôi nên đã nhận tôi vào vị trí chính thức. Chưa tới 6 tháng tôi đã được đề bạt làm trưởng phòng và được trả mức lương cao hơn.
Trở nên từ bi nhờ Pháp Luân Đại Pháp
Là người quản lý nhân lực nên tôi chịu trách nhiệm phỏng vấn người xin việc.
Một ngày nọ, một ứng cử viên đem theo một đứa trẻ bị tâm thần tới buổi phỏng vấn. Sau khi hỏi thăm về tình trạng của đứa trẻ, tôi đã nói anh hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo” ở nhà và như vậy bé sẽ được ban phúc lành. Anh cảm nhận được sự từ bi của tôi và sau khi trở về nhà anh gọi tôi và nói: “Vì chị mà tôi muốn làm việc ở công ty của chị để chúng ta có thể là đồng nghiệp của nhau. Tôi không thể từ bỏ cơ hội có một người đồng nghiệp như chị.”
Tu luyện Đại Pháp đã giúp tôi trở nên nhân hậu. Tìm được nhân viên phù hợp rất khó nhưng tôi vẫn có thể tìm được đúng người mà công ty tôi cần. Cấp trên của tôi nói rằng: “Chị có duyên với việc tuyển dụng đó. Chị luôn tìm được người công ty chúng ta cần.”
Tôi tin rằng những gì người khác nói về mình là đúng. Tôi từ bi và mọi người đều thích làm việc với tôi. Nhưng nếu tôi không tu luyện Đại Pháp, thì liệu tôi có được thiện tâm như vậy không. Lúc còn nhỏ tôi rất nhút nhát. Nếu không tu luyện, với những khó khăn tôi đã phải đối mặt sẽ rất khó để tôi có thể vượt qua .
Thông qua tu luyện tôi đã học được rằng ý nghĩa chân chính của nhân sinh là trở về nhà thật sự của mình trên thiên thượng. Tôi không quan tâm đến danh lợi trong thế gian này, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không thể không có những điều đó. Khi chúng ta tập trung làm tốt công việc mà không mong đợi được hồi đáp, chúng ta sẽ triển hiện được sự ưu tú hoàn toàn siêu việt khỏi người thường.
Đại Pháp đã cấp cho sinh mệnh của tôi hết thảy mọi thứ. Hơn 10 năm thử thách và khảo nghiệm đã giúp tôi thêm trưởng thành và có thể ngộ tốt hơn trong tu luyện.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/2/7/十多年风雨兼程-修炼事业都提高-286335.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/3/1/145645.html
Đăng ngày 27-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.