Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-02-2014] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997.
Tôi đang đi xe đạp điện trở về nhà thì bị một chiếc xe hơi đâm từ đằng sau. Tài xế đang say rượu và lái xe rất nhanh. Tôi bị văng xa 40 đến 50 mét, bất tỉnh trên nền đất. Xe đạp của tôi bị đâm nát còn người tài xế say rượu và chiếc xe hơi nằm dưới rãnh bên lề đường.
Một người tốt bụng đã gọi xe cứu thương và tôi được đưa tới bệnh viện địa phương. Bác sĩ kiểm tra tôi và sau đó nói với gia đình rằng tôi sẽ không qua khỏi. Ông nói vết thương của tôi quá nghiêm trọng. Vì tôi còn thở nên gia đình vẫn chưa bỏ cuộc. Sau đó họ nói với bác sĩ rằng nếu ông không muốn chữa trị cho tôi thì hãy chuyển tôi lên bệnh viện thành phố. Vị bác sĩ đó không nghĩ tôi có thể sống sót cho đến khi tới bệnh viện khác và nếu có thể, cũng chỉ là ở trạng thái thực vật trong suốt cuộc đời còn lại.
Gia đình đưa tôi tới bệnh viện thành phố. Bác sĩ khám cho tôi và từ chối không nhận vì ông ấy cũng không thể chữa được thuơng tích của tôi. Gia đình tôi rất lo lắng và họ không chắc liệu chuyển sang bệnh viện khác có giúp tôi sống sót hay không. Họ cầu xin Sư phụ cho tôi có thể ở lại bệnh viện đó. Sau đó họ hỏi vị bác sĩ lần nữa có thể đồng ý nhận tôi hay không, cuối cùng ông đã đồng ý. Tuy nhiên, ông cũng nói thêm ông không chịu trách nhiệm hậu quả.
Hồi phục thần kỳ
Tôi đã trải qua cuộc phẫu thuật dài 5 giờ đồng hồ. Xương chậu của tôi bị vỡ, hai xương sườn bị gãy, chân phải bị gãy và đầu tôi bị một vết cắt dài 2,5 cm ở bên phải. Tôi bị xuất huyết khoang dưới nhện. Họ không thể mở đầu của tôi ra để phẫu thuật nên chỉ có thể dùng thuốc để cầm máu. Da ở phía trước ngực và bụng của tôi bị mất hết nhưng thật kỳ lạ khuôn mặt của tôi không bị sao cả.
20 giờ sau tôi bắt đầu có ý thức trở lại. Tôi cảm thấy đầu óc quay cuồng và mất nhiều ký ức. Sau một tuần trôi qua, tôi tỉnh dậy và bắt đầu khôi phục được ký ức.
Khi tỉnh dậy, tôi không cảm thấy đau. Tôi cảm thấy thoải mái và thanh tỉnh. Với chấn thương nghiêm trọng như vậy lẽ ra tôi phải bị đau đớn kinh khủng nhưng tôi lại không có cảm giác gì.
Gia đình tôi hỏi tôi có biết mình đang ở đâu không. Tôi trả lời là không nhưng tôi biết mình không ở nhà. Sau đó chồng tôi giải thích rằng tôi bị tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Tôi không thể nhớ gì về vụ tai nạn. Tôi chỉ có một suy nghĩ rằng mình là đệ tử Đại Pháp, có sự bảo hộ của Sư phụ nên sẽ ổn thôi.
Uy lực của Đại Pháp
Sau vài ngày tôi đã được xuất viện. Các bác sĩ và y tá rất ngạc nhiên. Chứng kiến tôi tỉnh lại sau một tai nạn nghiêm trọng như vậy, họ cảm thấy đó thực sự là một thần tích!
Sau khi về nhà, tôi tự nhủ mình là người tu luyện, có Pháp và Sư phụ. Tôi cần phải rời khỏi giường và bắt đầu đi lại. Tất nhiên, tôi đã nằm trên giường một thời gian dài nên lần bước đi đầu tiên tôi đã trượt ngã. Tôi tiếp tục cố gắng bước đi, men theo tường. Chân tôi rất yếu, có những lúc cố gắng đến mức người ướt đẫm mồ hôi. Chồng đưa cho tôi đôi nạng nhưng tôi nói với anh mình không cần nó. Tôi có thể tự mình bước đi vì tôi là đệ tự Đại Pháp. Chồng tôi liền ném đôi nạng xuống đất và tức giận bỏ đi.
Sau khi có thể đứng được một lúc, tôi bắt dầu luyện công, từng chút một. Tôi thường phải nằm và nghỉ một chút. Trong vài ngày, tôi đã có thể hoàn thành đủ năm bài công pháp. Tôi cũng dành nhiều thời gian để học Pháp, hướng nội và cố gắng nhận ra chấp trước của mình.
Bình phục chỉ sau hai tháng
Hai tháng sau tôi đã bình phục và ra ruộng làm việc. Bác sĩ đã nói rằng phải sau ba tháng tôi mới có thể rời khỏi giường. Nhưng lúc đó sức khoẻ tôi đã hồi phục chỉ sau hai tháng.
Sau đó, khi trở lại bệnh viện để kiểm tra, kết quả các xét nghiệm của tôi đều tốt. Bác sĩ rất ngạc nhiên. Ông ấy thậm chí còn không nghĩ tôi sẽ sống sót. Vậy mà giờ tôi lại hoàn toàn khỏe mạnh chỉ sau hai tháng. Ông ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật lợi hại!”
Bây giờ tôi đã hoàn toàn bình phục và trở lại với công việc đồng áng, người dân trong làng đều rất ngạc nhiên. Họ nói: “Chị bị đâm mạnh như vậy, tôi tưởng chị phải nằm mấy tháng hay thậm chí bị tật nguyền suốt đời. Vậy mà giờ trông chị đã khoẻ mạnh như trước khi bị tai nạn.” Khi mọi người chứng kiến điều đó, họ bắt đầu tin rằng đó là thần tích của Đại Pháp.
Điều thần kỳ là sau khi xảy ra tai nạn, tôi không hề cảm thấy đau đớn. Tôi biết rằng chính Sư phụ đã gánh chịu cho tôi, giúp tôi trả món nợ lớn và cứu mạng tôi. Tôi chân thành biết ơn sự từ bi của Sư phụ. Tôi không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả sự biết ơn của mình tới ơn cứu độ của Sư tôn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/2/6/修炼大法-死里逃生-287213.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/2/19/145506.html
Đăng ngày 20-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.