Bài của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-05-2007] Vào tháng năm 1993, theo lời mời của Hội Khí công tỉnh Quí Châu, vị sáng lập Pháp Luân Công Sư phụ Lý Hồng Chí đã đến thành phố Quí Dương để dạy Pháp và các bài tập của Pháp Luân Công.

Học viên A nhắc lại:

Ngày 25 tháng năm tôi gấp gấp để lấy chuyến xe buýt đầu tiên và đến sớm tại cửa vào của Trường Tiểu học Mỏ Địa Chất. Tôi nhìn thấy một người đàn ông trẻ, cao lớn với một phong cách vượt bực cao quí và một sắc diện khỏe mạnh. Ông và các người trợ giúp đang treo một biểu ngữ trưng bày phù hiệu Pháp Luân và các chữ: “Tám đặc điểm chính của Pháp Luân Đại Pháp, ” bên trên cửa. Họ cũng đưa ra các tờ bướm giới thiệu Pháp Luân Công cho những người tò mò đến xem. Tôi cũng đi đến để hỏi; chỉ lúc bấy giờ tôi mới được biết là người đàn ông trẻ cao lớn đó là vị sáng lập Pháp Luân Công nổi danh toàn quốc, Sư phụ Lý.

Tâm tôi nẩy sinh một sự kính mến cao cả nhất. Tôi đã gặp nhiều thầy khí công trong quá khứ; tất cả họ đều rất kiêu kỳ. Tôi chưa bao giờ được thấy một vị thầy khí công dễ mến, giản dị, và lịch sự mà giúp đỡ các học trò của ông xếp đặt phòng học.

Tiếp theo lời giới thiệu, mọi người đều cảm thấy như đã gặp một người thân trong gia đình và tự do hỏi Sư phụ Lý nhiều câu hỏi về cách nào làm các động tác, về thờ cúng Phật, đức tin nơi Trời –và v.v. Sư phụ Lý luôn mỉn cười và rất kiên nhẫn trả lời, và dạy bảo sốt sắng. Các câu trả lời của Sư phụ Lý cho các câu hỏi là rất thâm sâu, nhưng rất giản dị và rõ ràng. Mỗi lời làm cảm động tâm trí người ta. Nghe Ông thật là vô cùng thỏa mái, giống như một giòng nước trong chảy vào tận trong tim người ta. Mọi người đều có một sự tôn ngưỡng trong tâm đối với Sư phụ và rất muốn mua vé để tham gia buổi giảng Pháp Luân Công.

Sư phụ Lý thanh lý cơ thể của những người mà đến nơi để tìm hiểu. Năng lượng của Sư phụ Lý vô cùng mạnh. Nó nhanh chóng có hiệu lực lạ thường, và các hiệu nghiệm của sự thanh lý cơ thể được cảm thấy ngay. Nhiều bệnh kinh niên của nhiều người biến mất ngay tức khắc. Lúc bấy giờ tôi bị bệnh sỏi mật và bệnh bao tử nặng, khiến cho cơ thể tôi bị đau khắp nơi. Hơn nữa, bệnh đau thần kinh toạ khiến tôi không thể đứng yên. Tôi đi tìm thuốc trị từ nhiều năm. Tôi đã trở nên một ‘thùng thuốc’ có tiếng. Tôi ngạc nhiên thay, sau khi Sư phụ Lý điều chỉnh cơ thể cho tôi, tôi tức thời cảm thấy một luồng hơi lạnh thoát ra khỏi một cái chân của tôi. Tức thời tôi cảm thấy khá mát mẻ và một cảm giác nhẹ nhàng mà tôi chưa từng có trước đây. Tôi nghĩ Pháp Luân Công thật có quyền năng. Một khi trở về nhà, tôi tức thời nói với bà con, bạn bè và đồng sự về các hiệu nghiệm mầu nhiệm của Pháp Luân Công. Như vậy, nhiều chục người đã đến tham gia khóa giảng đầu tiên Pháp Luân Công tại Quí Châu. Tại một số chỗ, người ta đi đến bằng nhiều xe buýt để tham gia khóa giảng.

Học viên B nhắc lại:

Buổi chiều ngày 25 tháng năm 1993, tôi may mắn được tham gia khóa giảng đầu tiên tại Quí Dương của Sư phụ. Nó được tổ chức tại Tòa Văn hóa của Công nhân. Giá vé chỉ là năm đồng yuan (ít hơn $1). Khoảng 500 người tham dự khóa giảng; tất cả các ghế đều đầy người. Hành lan cũng đầy người. Bầu không khí của cả lớp học rất trang nghiêm. Khi Sư phụ bước vào đầy sức lực đến nơi bàn giảng, mọi người đều vỗ tay như sấm. Sư phụ diễn giải về đặc điểm sâu rộng của Đại Pháp, chỉ ra rằng Pháp Luân Công không những có một hiệu nghiệm mầu nhiệm trên sức khỏe của cơ thể, mà nó còn giúp cho học viên hòa đồng với Chân Thiện Nhẫn. Nó sẽ nuôi dưỡng tâm trí con người ta, tăng cấp tâm linh, và cuối cùng đạt được sự tuyệt vời của trở về nguồn cội chân thật của người ta. Các học viên cảm thấy mỗi lời của Sư phụ nói ra chạm đến tâm người, đi ngang qua lỗ tai như sấm nổ. Các tấm chấn trong tâm trí chúng ta thình lình được cất đi, thay đổi hoàn toàn cái nhìn của chúng ta về thế giới. Từ đó, các học viên không còn tranh đấu cho danh và lợi nữa và không còn bị mê mờ bởi tình cảm.

Tôi tuyệt đối tin rằng Sư phụ là chân chính, đường lối tu này rất tốt. Đó là một cơ hội khó mà để trôi qua. Tôi may mắn đắc được Pháp và tôi sẽ kiên trì tu luyện. Sư phụ phát ra cái Công uy lực vô cùng trong buỗi giảng để thanh lý cơ thể của các học viên, và lấy đi tất cả những thứ xấy trên cơ thể của các học viên. Khi Sư phụ vừa huơ tay một cái, các học viên nhận được ơn phước lớn. Dĩ nhiên, có một số mà khả năng giác ngộ kém hơn. Có một số mà cả len lõi vào mà không mua vé. Sư phụ kỳ thật biết được điều đó, nhưng Ông từ bi bảo mọi người là người ta phải lương thiện để nhận được lợi ích.

Học viên C nhắc lại:

Sau khi tôi may mắn được tham gia khóa dạy của Sư phụ, giọng nói người miền Đông Bắc của Sư phụ thường vọng lại bên lỗ tai tôi. Tôi thật không biết đã bao nhiêu năm tôi tu luyện trong những kiếp trước mình để có được cái cơ duyên này. Sau khóa giảng, tôi lại tham gia nhiều khóa giảng Pháp Luân Công của Sư phụ tại Quí Dương. Tôi càng tham gia nhiều lớp, tôi càng trở nên mạnh khỏe. Đồng thời vì sự tập luyện Đại Pháp của tôi, ba thế hệ trong gia đình tôi cũng đã được hưởng ân sủng và đại lực của Sư phụ.

Vào tháng Năm 1993 khi Sư phụ đến Quí Dương để dạy Pháp, đứa cháu trai năm tuổi của tôi lúc bấy giờ cũng tham gia lớp dạy của Sư phụ. Khi nó ngồi nghe, nó để ý thấy một lão bà gần đó không có ghế ngồi. Nó nhường chiếc ghế cho người đàn bà và tự bò dưới bàn giảng của sư phụ. Sư phụ nhìn thấy là đang lắng nghe giảng một cách nghiêm chỉnh trong một tư thế ngây thơ và dễ thương; Sư phụ mỉn cười và gật đầu với nó. Phật quang tức thời gắn hạt giống sâu vào trong tâm nó. Điều đó trở thành nguồn sức mạnh cho nó để tu luyện Đại Pháp, và nó ôm giữ chặt đức tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp. Điều đó cũng đã giúp nó sau này chống lại với cái đạo đức xuống dốc đặc biệt của giới trẻ khi được phơi bày trước thế giới. Trước khi cháu trai tôi ghi danh vào tiểu học, khi đồng hồ báo thức sáng sớm, nó liền thức dậy và đi theo bà nó đến công viên để tập Pháp Luân Công. Sau khi nó ghi danh vào trường, mỗi khi nó nhìn thấy lá cờ Đảng Cộng sản Trung Quốc vươn lên là nó phát chính niệm và đọc câu thơ Chính Pháp của Sư phụ. Mỗi khi nó có thời giờ nó liền đi theo bà nó truyền bá Pháp. Cháu trai tôi bây giờ là trưởng trong một đại học. Dù nó bận rộn chuẩn bị thi vào đại học, nó vẫn không quên làm sáng tỏ sự thật với các thầy giáo và bạn học.

Khi chúng tôi được biết Sư phụ sẽ cho khóa giảng Pháp Luân Công tại Tế Nam. Tôi gấp gáp trở về thành phố quê hương của chúng tôi nơi miền Đông Bắc. Tôi mang bà con bạn bè đến thành phố Tế Nam. Sau khi tham gia khóa giảng Pháp Luân Công của Sư phụ, chị cả của tôi, ngoài 70 tuổi, mà không bao giờ được đi học ở trường nay có thể đọc qua sách Đại Pháp! Em trai tôi ngoài 60 tuổi cũng tin nơi Sư phụ và Pháp. Ông ta sau này mang các băng giảng Pháp theo ông ta suốt ngày và đi đến các thành thị và làng mạc để cho nhiều những người hữu duyên được biết đến cái Công chân chính và vĩ đại nhất này.

Con rể tôi, mà là một viên chức trong sở cảnh sát, trở nên hoàn toàn khác sau khi Sư phụ thanh lọc cơ thể cho nó. Trước khi vào lớp học tại Tế Nam, nó bị bệnh thiếu bạch huyết cầu, và thường bị ra máu và có sắc mặt xanh xao. Nó đi nhiều nhà thương nhưng vô hiệu. Nó tuyệt vọng bị có cái bệnh bất trị này ở vào tuổi trẻ như vậy. Nó sống trong tuyệt vọng; một ngày xem như một năm đối với nó. Sau khóa học tại Tế Nam trở về là một sự sôi động! Nó trở nên đầy sức lực và có một sắc mặt khỏe mạnh. Nó được biết từ vợ nó rằng vào ngày thứ ba sau khi nó rời để đi Tế Nam, một cái cây to ngoài nhà bị sét đánh ngã. Khi cái gốc cây bị bới lên xem, các người làm tìm thấy nhiều trăm con rắn độc nhỏ. Sư phụ đã làm sạch môi trường của nó. Khi tin này vừa truyền ra, không ai trong vòng trăm dậm mà còn nghi ngờ uy lực của Pháp Luân Công và năng lực tuyệt diệu của Sư phụ. Nó dẫn đến hằng trăm gia đình cùng đến tập Pháp Luân Công.

Học viên D nhắc lại:

Vì cha tôi bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) khủng bố, tôi đã sống một cuộc đời cay đắng từ lúc nhỏ. Sống trong khó khăn, làm tôi mắc nhiều bệnh. Tôi bị bệnh viêm gan, bệnh lỵ, và v.v. Tôi bị tuyệt vọng và chán đời. Hơn nữa, chồng tôi là mục tiêu khủng bố trong thời Đại Cách mạng Văn hóa. Ông đã trải qua nhiều việc mà đưa ông ta đến cận kề cái chết nhiều lần. Đời sống chúng tôi cảm thấy vô vọng; khổ sở ngoài sức diễn tả.

Nhưng trời không bao giờ đóng hết tất cả cửa. Năm 1993 Sư phụ mang đến Đại Pháp vô lượng quí báu đến Quí Dương, mang đến ánh sáng và hy vọng đến cho tất cả chúng sinh nơi đó. Trong đại từ bi của Pháp Luân Đại Pháp, gia đình chúng tôi dứt bỏ con tim đau và trở nên mở trí và nhìn thấy những tia hy vọng.

Sau khi Sư phụ thanh lý cơ thể của học viên trong lúc khóa giảng, không chỉ các triệu chứng trên cơ thể tôi biến mất, mà Sư phụ còn giải quyết mọi điều khác mà làm bận tôi. Sư phụ nói với chúng tôi với từ bi, “Tôi không chỉ cứu độ chư vị, tôi cũng cần trả lại những vật nơi đúng chỗ của chúng, nơi mà chúng phải ở.”

Trong hơn mười năm tu luyện Pháp Luân Công, tôi hiểu được rằng khi chúng ta bước đi trên con đường mà Sư phụ đã ban cho chúng ta, bất kể bao nhiêu khó khăn, chúng ta đều có thể vượt qua, vì chúng ta có sự che chở của Sư phụ.

Năm 1994 Sư phụ cho khóa giảng cuối Pháp Luân Công tại Quảng Châu. Nhiều học viên Quí Châu tức thời mua vé qua nhà bưu điện. Khi họ đến Quảng Châu, họ nhìn thấy một cơ hội không gì sánh được. Đó là vào khoảng 6000-7000 người tham gia khóa học. Khi Sư phụ bước đi vòng quanh sân trường để thanh hóa môi trường, Ông để ý nhiều học viên mà không thể mua được vé đang khóc. Sư phụ tức thời làm một số an bài. Sau này, trong lúc khóa giảng, Sư phụ nói rằng các học viên bên ngoài sân hoặc phía sau tòa nhà cũng được hưởng như nhau.

Sư phụ chăm lo nhiều điều. Khi Ông dạy Pháp tại Quảng Châu, dù Ông rất bận, Ông cũng gặp gỡ các học viên Quí Châu để biết các học viên Quí Châu tu luyện ra sao. Một học viên mang cháu trai của bà đến nơi họp. Sư phụ thích con nít lắm. Ông vỗ đầu đứa bé hai lần. Chiều hôm đó đứa bé lên sốt để tiêu trừ nghiệp. Ngày hôm sau khi đứa bé đến nơi để nghe giảng Pháp, nó đã hoàn toàn bình phục. Sư phụ đã thanh hóa cơ thể cho nó. Đứa bé may mắn này lúc đó còn trẻ, nhưng vẫn còn trí nhớ rõ ràng kinh nghiệm này của nó. Sự chăm sóc của Sư phụ đã là nguồn sức lực cho nó trong sự tu luyện của nó.

Bài này chỉ là một hồi ký nhỏ về lịch sử Sư phụ dạy Pháp tại Quí Châu. Tôi hy vọng sẽ có nhiều học viên hơn viết về ký ức và kinh nghiệm tu luyện quí báu của họ để chứng thực sự lớn lao và mầu nhiệm của Pháp. Chúng ta cần cứu độ nhiều chúng sinh hơn dưới Phật ân to lớn và uy dũng này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/5/18/155102.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/6/14/86744.html
Đăng ngày 5-5-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share