Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 16-08-2013] Vì tu luyện Pháp Luân Công, tôi bị buộc phải rời khỏi nhà để tránh những can nhiễu liên tục của chính quyền địa phương.
Vào tháng 03, qua điện thoại tôi biết được rằng mẹ chồng tôi (cũng là một học viên) đang gặp khó khăn trong việc đi lại trong gần nửa năm nay. Việc này trực tiếp ảnh hưởng đến việc luyện công của bà. Thêm nữa, mắt bà liên tục bị chảy máu. Bà còn bị đau nửa đầu và không thể đi thẳng người. Việc điều khiển chân và tay để di chuyển cũng khó khăn. Có lúc bà không thể cầm nắm thứ gì được. Đầu bà nặng như có cảm giác đang đội một cái khiên dày. Bà vẫn chăm chỉ học Pháp nhưng không hiểu mình đang đọc gì. Bà liên tục phát chính niệm nhưng lại thường xuyên quên khẩu quyết. Bà khó duy trì trạng thái tỉnh táo và bị thiếu ngủ do hay bị đau đầu lúc nửa đêm. Tuy nhiên, khi nói chuyện với người thân qua điện thoại về những chuyện người thường, bà lại không gặp vấn đề gì.
Chồng tôi cũng là một học viên, mỗi ngày đều học Pháp cùng bà. Nhưng bà thậm chí không nhớ làm sao để chuyển xuống dòng tiếp theo khi đọc sách trên máy tính. Như vậy làm cho việc học Pháp không có hiệu quả.
Me chồng tôi đang ở tuổi 70 và là một người cương trực, có ý chí mạnh mẽ. Bà cũng từng tích cực tham gia giảng chân tướng và thân thể vốn vô cùng khỏe mạnh. Trước kia bà đi lên xuống cầu thang nhiều lần trong ngày một cách thoải mái mà không gặp khó khăn gì. Trong khi cố tìm hiểu tình huống của bà, tôi nghĩ rằng việc bố chồng tôi mất ba năm trước do nghiệp bệnh kéo dài đã ảnh hưởng lớn đến tinh thần của bà, mặc dù ngoài mặt bà không nói lời nào với gia đình.
Tôi biết tình huống của bà rất nguy hiểm, cho nên ngày hôm sau tại buổi học Pháp nhóm tôi đã đưa vấn đề này ra để cùng chia sẻ. Kinh nghiệm của một đồng tu khiến tôi chú ý. Cô ấy nói rằng mẹ chồng tôi có thể vượt qua tình trạng hiện tại chỉ trong vài ngày nếu có người cùng bà học Pháp và phát chính niệm. Và bà cũng nên làm hai điều này liên tục, chỉ trừ lúc ăn và ngủ. Cô nói vào những lúc cực kỳ nguy hiểm trong tu luyện, đệ tử chỉ còn cách cầu xin Sư phụ giúp đỡ đồng thời bản thân phải có nguyện vọng mong muốn tiếp tục tu luyện. Sau đó cô ấy kể cho chúng tôi nghe hai ví dụ.
Trong trường hợp đầu tiên, một học viên cũng phải trải qua nghiệp bệnh nghiêm trọng tương tự mẹ chồng tôi và ý thức cũng không thanh tỉnh. Một số đồng tu ngồi xuống cạnh cô và liên tục học Pháp, phát chính niệm và xem video bài giảng của Sư phụ ba lần. Trong thời gian đó, đầu óc của người học viên kia hoàn toàn tỉnh táo nhưng những học viên khác không để ý nhiều đến cô và chỉ quan tâm đến việc họ đang làm. Một đồng tu có thiên mục mở đã nhìn thấy ban đầu, đầu của cô toàn là đen, nhưng sau khi liên tục học Pháp, năng lượng liên tục chảy vào trong đầu cô và khiến nó trong sạch và sáng lên. Những học viên hỗ trợ đã không hề lo sợ rằng cô ấy có thể sẽ không thanh tỉnh để tiếp thu Pháp. Chỉ cần họ dồn tâm trí vào việc học Pháp, năng lượng chính diện liên tục tịnh hóa thân thể cô ấy. Sư phụ an bài mọi việc và cô ấy vượt qua khổ nạn chỉ sau mấy ngày.
Ví dụ thứ hai chính là mẹ của người học viên này. Người mẹ đã không tinh tấn trong tu luyện và có tâm truy cầu chữa bệnh. Sau khi bức hại bắt đầu vào năm 1999, thân thể bà dần dần xuất hiện bệnh trạng nghiêm trọng. Điều tệ hại nhất là cơ thể bà bị tê liệt và phải nằm liệt giường trong một năm rưỡi. Sư phụ vẫn cho bà cơ hội và kéo dài sinh mệnh của bà.
Cuối cùng, một đồng tu nói với bà: “Bà phải cầu xin Sư phụ cấp cho một cơ hội cuối cùng, thỉnh Sư phụ gia trì, để giúp bà có một chút sức mạnh để đứng lên luyện các bài công pháp.” Bà ấy đã làm theo và cố gắng bắt đầu luyện động công. Ban đầu, bà lo sợ mình sẽ ngã. Nhưng những học viên khác đã khích lệ bà: “Cho dù bà phải dốc toàn lực và chỉ có thể đứng được một phút thì bà cũng nên thực hiện. Sư phụ hiểu tâm ý của bà. Nếu bà có ý chí tu luyện, Sư phụ sẽ giúp đỡ.” Sau đó bà ấy bắt đầu đứng dựa vào giường với sự giúp đỡ của con gái bên cạnh. Sau đó, con gái bà mua cho bà một chiếc xe đẩy để bà có thể đứng dựa vào chiếc xe khi đứng luyện công. Trong vòng một tuần bà đã có thể tự bước đi. Khi cố gắng luyện công, ban đầu bà không thể để tay ở đúng vị trí nhưng sau một thời gian thì không có vấn đề gì. Người chủ cho thuê nhà trước đó vốn có thái độ rất không tốt đối với Pháp Luân Công, nhưng sau khi chứng kiến sự phục hồi kỳ diệu của bà, cả gia đình họ đã thay đổi quan niệm.
Đồng tu kể câu chuyện chia sẻ thể ngộ của cô: “Sư phụ cho chúng ta một cơ hội và phục hồi sức khỏe cho chúng ta. Nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả nghiệp lực và khổ nạn của chúng ta được trừ bỏ hết. Chúng ta phải vượt qua bằng cách chịu đựng khó khăn và đề cao tâm tính.”
Mặc dù mẹ của cô ấy phục hồi nhanh chóng, tâm tính của bà không đề cao nhiều và bà muốn sống một cuộc sống người thường. Bà hòa thuận với mọi thành viên trong gia định ngoại trừ con dâu của bà. Sau khi phục hồi, bà lại sống như trước kia mà không hề có một thay đổi gì về phương diện này. Khi con gái bà giục bà học Pháp nhiều hơn, bà đáp lại rằng: “Mẹ đang đọc sách rồi, con còn muốn mẹ làm gì nữa?” Đồng tu này dở khóc dở cười nói: “Mẹ à, mẹ đâu phải là tu cho con?” Bà đã cầu xin Sư phụ một cơ hội cuối cùng, Sư phụ đã ban cho bà. Nhưng bà đã không trân quý nó và không tu luyện tâm tính tốt. Cuối cùng bà đã qua đời.
Tôi đã rất cảm động khi nghe những lời chia sẻ của học viên này. Tôi nhận ra rằng tín Sư tín Pháp là rất quan trọng. Thêm vào đó, cũng cần phải có nguyện vọng mong muốn tu luyện mạnh mẽ. Tôi hy vọng mẹ chồng tôi lấy lại được tinh thần giống như tu luyện thuở ban đầu. Tôi hy vọng bà sẽ nghĩ: “Tà ác can nhiễu không muốn ta luyện công, thì ta sẽ phủ nhận can nhiễu này và luyện công bằng mọi cách, ta sẽ cầu xin Sư phụ giúp đỡ.” Sự phụ chỉ nhìn vào tâm chúng ta. Chừng nào tâm chúng ta đạt tiêu chuẩn, Sư phụ chắc chắn sẽ giúp đỡ.
Đêm hôm đó, tôi chép lại chia sẻ của đồng tu kia và thể ngộ của tôi vào một lá thư rồi gửi cho chồng tôi. Tôi viết thêm một đoạn: “Em nghĩ anh nên đưa bức thư này cho mẹ. Đừng sợ rằng mẹ sẽ không vui khi nhận chỉ trích. Chúng ta nên chia sẻ kinh nghiệm và thể ngộ của mình như những đồng tu để cùng nâng cao nhận thức về Pháp. Em không nghĩ mẹ tu luyện là để được khỏi bệnh. Chúng ta phải có chính niệm mạnh hơn. Em hy vọng mẹ có thể học Pháp và phát chính niệm nhiều hơn, và hoàn toàn phủ nhận can nhiễu của tà ác. Chừng nào trong tâm chúng ta không lay động và tín tâm kiên định, Sư phụ chắc chắn sẽ quản chúng ta. Sư phụ có quyền năng vô hạn.” Tôi cũng phát chính niệm hỗ trợ mẹ chồng.
Chồng tôi viết lại cho tôi: “Ngày mai anh sẽ gửi cho mẹ.” Hôm sau, chồng tôi giục mẹ dậy luyện công. Bà đã từ chối. Anh ấy đưa ra lá thư của tôi. Sau khi đọc xong, tinh thần bà phấn khởi trở lại và bà đã dậy luyện công trong hai tiếng đồng hồ. Tới bữa trưa, bà quyết định sẽ đến công viên gần nhà để tham gia các hoạt động giảng chân tướng.
Sau đó, theo lời khuyên của đồng tu đã chia sẻ kinh nghiệm về trường hợp mẹ của cô, mẹ chồng tôi bắt đầu luyện công hai lần một ngày, một lần vào buổi sáng và một lần vào buổi tối. Sức khỏe của bà phục hồi nhanh chóng. Trong những ngày tiếp theo khi học Pháp, mẹ chồng tôi đã nhận ra chấp trước và thiếu sót của mình, như là học Pháp sa vào hình thức, không coi trọng phát chính niệm v.v. Trong khoảng 10 ngày, mẹ chồng tôi phục hồi hoàn toàn và có thể ra ngoài để tiếp tục giảng chân tướng. Bà cũng có thể tự làm các hoạt động sinh hoạt cá nhân như là nấu ăn. Bà cảm thấy rất hạnh phúc và tạ ơn Sư phụ, cảm ơn các đồng tu đã giúp đỡ trong những ngày khó khăn. Bây giờ mẹ chồng tôi và chồng tôi đang phối hợp rất tốt với nhau và vững bước trên con đường trợ Sư Chính Pháp.
Xin gửi tới những bạn đồng tu đang phải gắng chịu khổ nạn trong thời gian dài, xin hãy nhớ rằng những gì có vẻ là triệu chứng hay là vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe ấy chỉ là biểu hiện bề mặt và bạn nhất định phải có tín tâm. Chỉ cần bạn có tâm tu luyện, Sư phụ nhất định sẽ quản, nhân – Thần cách biệt chỉ ở một niệm. Nếu nỗ lực cố gắng, bạn cũng sẽ trải nghiệm được những điều thần kỳ.
Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2013/8/16/只要你有修炼的心-师父一定会管-278213.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/8/141880.html
Đăng ngày 18-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.