Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 31-07-2013] Tôi năm nay 58 tuổi, hiện đang làm việc cho một công ty khai thác mỏ. Vào ngày 19 tháng 07 năm 1989, do mất điện đột ngột, một vụ tai nạn đã xảy ra [với tôi], tôi đã bị một chiếc máy va vào người. Xương chậu của tôi đã bị vỡ, và tôi đã không thể đi lại được trong vòng một năm.
Gia đình tôi có bốn người. Thật không may vì thu nhập hàng tháng của chúng tôi chỉ khoảng 75 nhân dân tệ, và cuộc sống của chúng tôi rất khó khăn. Khi [tình trạng] của tôi tốt hơn, để hỗ trợ gia đình, tôi đã làm một vài công việc lặt vặt. Bác sĩ nói với tôi rằng tôi bị ung thư, nhưng sẽ không chết vì căn bệnh này. Tôi đã nghĩ ông ấy đang nói đùa. Tuy nhiên, hầu hết tiền tôi kiếm được đều phải chi trả cho việc điều trị y tế vào những năm sau đó. Sau nhiều năm uống thuốc, tôi lại bị thêm bệnh đau dạ dày. Tôi cũng nợ rất nhiều tiền.
Vào tháng 11 năm 1996, người hàng xóm của tôi đã cho tôi mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau khi tôi đọc nó, tôi hiểu được lý do tại sao lại gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống đến vậy. Tôi cũng đã biết được nguyên lý: “Bất thất giả bất đắc, đắc tựu đắc thất” (Chuyển Pháp Luân). Tôi đã biết được rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Các Pháp lý của Đại Pháp đã thực sự khiến tôi chấn động. Nếu tất cả mọi người đều sống theo Chân – Thiện – Nhẫn, xã hội của chúng ta sẽ trở nên ổn định và sẽ có hy vọng cho Trung Quốc.
Mỗi ngày, tôi học Pháp sau giờ làm việc, và tôi đã được trải nghiệm sự cải thiện về cả thể chất lẫn tinh thần. Một tháng sau đó, tôi đã mua được một xe ngô để nuôi lợn. Người bán ngô thường vận chuyển ngô một mình. Ông ấy làm việc rất chăm chỉ. Sư phụ đã dạy chúng ta trở thành người tốt. Tôi nên nghĩ đến người khác. Hơn cả, ông ấy là một ông lão đã già yếu. Tôi e sợ rằng ông ấy sẽ cảm thấy mệt vì mùa đông lạnh. Vì thế, tôi đã hành xử như một người không có bệnh tật gì để giúp ông ấy chuyển ngô. Mỗi túi ngô nặng khoảng gần 90 kg. Tuy nhiên, tôi đã không hề cảm thấy mệt hay đau chút nào cả.
Hai năm trước, ông chủ cũ của tôi đã hỏi một người bạn của tôi về tình hình công việc của tôi, và người bạn của tôi đã bảo ông ấy rằng tôi vẫn đang làm việc. Ông chủ của tôi đã rất ngạc nhiên và nói: “Ông ấy đã mất khả năng làm việc từ 20 năm trước đây rồi cơ mà. Sao ông ấy vẫn còn có thể làm việc được?” Bạn tôi đã nói: “Ông ấy tu luyện Pháp Luân Công đấy. Bây giờ sức khỏe ông ấy rất tốt. Ông ấy đã không phải dùng bất cứ viên thuốc nào hàng chục năm nay rồi.” Ông chủ cũ của tôi [sau đó] đã nói: “Các học viên Pháp Luân Công đều là những người rất tốt. Tôi biết điều đó.” Sau đó, ông ấy đã quyết định gọi chúng tôi vào làm việc cho một dự án. Ông ấy là giám đốc của một dự án. Tôi đã tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong công việc, đặc biệt là trong khâu mua sắm hàng hóa cho công ty. Trong nhiều trường hợp, các nhà cấp hàng sẽ có một khoản tiền hoa hồng thường có giá trị khoảng 6.000 nhân dân tệ. Tôi đã nói với họ rằng các học viên Pháp Luân Công không lợi dụng hay nhận hối lộ của bất cứ ai cả. Họ đã rất ngạc nhiên và nói: “Trong thời buổi này, làm sao lại có thể có được những người tốt như anh cơ chứ? Các học viên Pháp Luân Công quả thực là tốt. Ông chủ của ông thực sự là khôn ngoan khi thuê ông.” Các nhà cấp hàng khác biết rằng tôi sẽ không nhận bất kỳ khoản tiền hối lộ nào cả, vì thế họ đã cố gợi ý tặng tôi những món quà như quần áo cũng như mời tôi đi ăn miễn phí với mục đích muốn trở thành các khách hàng lâu dài của tôi. Nhưng tôi đã từ chối không lấy bất kỳ thứ gì.
Công trường xây dựng của chúng tôi nằm ở vùng ngoại ô. [Hàng ngày] tôi bắt đầu làm việc từ sáng sớm. Hầu hết các công ty phải thuê đến hai người để làm những gì tôi đang làm. Sau khi tiến hành mua bán, tôi đã thuê một tài xế xe tải chở nguyên vật liệu đến cho các công nhân trên công trường. Vào những lúc rảnh rỗi, tôi học Pháp. Bữa trưa của tôi rất đơn giản, chỉ là một chút bánh mì với rau muối.
Những trưởng bộ phận [trong dự án] của chúng tôi giữ đạo đức bản thân rất tốt. Không có tham nhũng hay hối lộ. Trước đây, bạn của tôi có lấy một chút tiền của công ty. Tôi thường nói với ông ấy về các nguyên lý để trở thành một người tốt. Các nhân viên đã được thưởng rất nhiều, bởi họ đã được đối xử công bằng. Một người nhân viên có thể có thu nhập 18.000 nhân dân tệ trong 20 ngày, và anh ta đã rất ngạc nhiên. Anh ấy đã hỏi những trưởng bộ phận của chúng tôi xem liệu họ có thực sự nghĩ rằng anh ấy xứng đáng với số tiền nhiều như vậy không. Chúng tôi đã nói với anh ấy rằng anh thực sự xứng đáng. Chúng tôi đã nói với các nhân viên của chúng tôi rằng họ được trả công xứng đáng cho những gì họ đã cống hiến cho công việc. Họ đã rất vui mừng vì được hưởng số tiền lương gấp đôi số tiền mà họ đã từng nhận được khi làm việc ở các công ty khác. Năm đó, công ty của chúng tôi đã có được lợi nhuận cao nhất.
Có người [nhân viên] nói với tôi rằng: “Bác đã gần 60 tuổi rồi đấy nhỉ! Cũng gần đến tuổi bác nghỉ hưu rồi. Giờ là thời điểm để bác kiếm thêm nhiều tiền hơn đấy. Bác nên tận dụng tốt cơ hội này.” Tôi đã trả lời anh ấy: “Nếu không tu luyện Pháp Luân Công, có lẽ tới giờ bác vẫn còn nằm ở trong một bệnh viện nào đó. Hoặc thậm chí bác có thể là đã chết rồi cũng nên.” Tôi xử lý các giao dịch có trị giá hàng triệu nhân dân tệ, nhưng chưa bao giờ có bất kỳ sự chênh lệch hay thiếu tiền nào xảy ra cả.
Năm kế tiếp đó, chúng tôi đã trúng thầu một dự án lớn hơn. Tiền lương của chúng tôi đã được tăng lên gấp 3 đến 4 lần so với các [công ty] đối thủ cạnh tranh khác đã chào mời chúng tôi. Lợi nhuận ròng của công ty chúng tôi là cao nhất. Ở các công ty khác, những viên quản lý thường hay tham nhũng. Họ cắt giảm thu nhập của nhân viên để chiếm lợi riêng cho mình.
Con trai tôi tốt nghiệp một trường Cao đẳng, và phải ở nhà đến ba năm vì không tìm được việc. Những người bạn của tôi đã phải hối lộ các quan chức để cho những đứa con của họ có được những vị trí công việc tốt. Tuy nhiên, những lời dạy của Sư phụ đã luôn in hằn trong tâm trí của tôi.
“Cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Chuyển Pháp Luân)
Vào năm 2009, một quan chức chính phủ đã tìm cho con trai tôi một công việc với mức lương cao, mức lương đã bù đắp cho cháu sau ba năm ra trường mà không tìm được việc ngay.
Sư phụ đã giảng:
“Chẳng phải tôi đã nói rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở Úc [1999]) (tạm dịch)
Kể từ khi tôi tu luyện, gia đình của tôi đều rất khỏe mạnh. Chúng tôi đã dành số tiền mà đáng lẽ đã dùng cho những chi phí về thuốc men, thuốc lá, rượu bia để [dùng cho việc giảng chân tướng và] nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và rằng, nếu sống tốt và không có những hành vi xấu có thể sẽ giúp họ sống sót khi thời điểm Trời diệt Trung Cộng đến. Đảng Cộng sản Trung Quốc đã giết chết đến 80 triệu người dân Trung Quốc trong các lần vận động chính trị của nó. Giờ đây, nó đang đàn áp các học viên Pháp Luân Công – những người tuân theo các tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành những người tốt. Nó lừa dối người dân Trung Quốc khi phỉ báng Pháp Luân Công và đã gây ra một tội ác không thể dung thứ. Chúng tôi đã giảng rõ chân tướng, nói với mọi người cần phải phân biệt rõ tốt xấu để có thể có được một tương lai tươi sáng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/31/一名井下矿工的修炼故事-277322.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/29/141736.html
Đăng ngày 08-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.