[MINH HUỆ 01-06-2013] Chia sẻ này kết hợp những điều mà vài người trong chúng tôi đã ngộ ra khi chúng tôi phát triển hai doanh nghiệp người thường trong vài năm qua. Theo thể ngộ của chúng tôi, các học viên chúng ta nên đóng vai trò dẫn đầu trong xã hội và một cách để làm được điều này là khởi động và quản lý thành công một doanh nghiệp.
Cách đây ba năm, vài người trong chúng tôi đã xây dựng một webstie tin tức để cung cấp những tài liệu giảng chân tướng quan trọng cho người dân ở Mỹ. Quá trình thành lập website đó vừa chậm chạp vừa tiêu tốn rất nhiều tiền. Lúc đầu về mặt nhân sự, chúng tôi kết hợp giữa người thường và các bạn học viên, trong đó có một người thường giữ vai trò lãnh đạo. Người này từng làm việc với tôi trong nhiều năm ở một công ty khác, và đã làm rất tốt công việc của anh ấy trước đây. Tuy nhiên, công ty này đã không phát triển đủ nhanh và mất khá nhiều tiền. Vợ tôi không phải là học viên, và cô ấy đã bắt đầu mất kiên nhẫn và tức giận.
Chỉnh lại điểm khởi đầu
Sau khi hướng nội để nhìn thấy những thiếu sót của mình, tôi nhận ra rằng mình đã không chiểu đúng theo Pháp. Điều đầu tiên chúng tôi nhận thấy sau khi hướng nội là chúng tôi đã không sử dụng nguyên lý “được và mất” để đánh giá những đóng góp của tất cả mọi người cho công việc kinh doanh. Chúng tôi cần phải đánh giá tất cả mọi người, tất cả các nhà cung cấp, và toàn bộ công ty. Thiếu sót này đã đẩy chúng tôi ra xa khỏi sự sắp đặt của Sư phụ và làm mọi việc trở nên mất cân bằng – Làm sao một doanh nghiệp có thể làm tốt nếu như nó không chiểu theo Pháp?
Người thường kiếm được tiền thông qua việc trao đổi công sức lao động của họ, thông qua mưu cầu, cũng như đức của họ, trong khi các học viên thì giữ đức và không mưu cầu những thứ giống như người thường. Tuy nhiên, các học viên vẫn có thể trở thành những người giàu có từ việc kinh doanh mà vẫn chiểu theo các nguyên lý của Pháp trong khi giữ đức của họ.
Trong phần Giảng Pháp ở Quảng Châu, Sư phụ đã giảng:
“Có một vài tình huống, có người là dùng đức của bản thân mà đổi lấy, cầu lấy phúc phận; có người là quá khứ tích lại, còn có người mang từ cao tầng đến. Có các tình huống khác nhau, cho nên nó cũng khá là phức tạp, không thể xét vấn đề này rập theo một khuôn được. Bởi vì có một số người, họ là có đức, đức lớn, họ muốn gì là có nấy bởi vì thứ này rất là quan trọng. Thực sự là có loại tình huống ấy. Đức này có thể chuyển hóa thành công, là một phương diện quyết định tầng thứ tu luyện của một người cao thấp ra sao, quả vị lớn nhỏ thế nào. Nếu tại xã hội người thường mà cầu phúc báo, vậy thì có thể trao đổi thứ này với người khác, trao đổi tiền tài vật chất. Có người làm ít lại ra nhiều tiền, bởi vì đức của họ rất lớn, có người làm việc gì cũng không ra tiền, có thể là [do]đức ít, cái này không tuyệt đối. Đương nhiên, [tình huống của] một số người rất phức tạp. Tôi là nói về quy luật phổ thông. Người ít đức, thậm chí xin ăn cũng không được ai cho. Bởi vì người khác cho chư vị đồ ăn rồi, chư vị cũng phải cho người ta đức mà giao hoán. Chư vị không có đức cấp cho người ta, thì chư vị cũng chẳng xin được thức ăn. [Yêu cầu] phải giao hoán chính là loại đặc tính bất thất bất đắc [giúp] cân bằng vũ trụ đang khởi tác dụng. ” (Tạm dịch)
Một học viên khác đã chia sẻ thể ngộ của cô ấy về vé thần vận, khiến tôi bị sốc. Cô nói rằng: “Nếu bạn trả nhiều tiền hơn thì bạn sẽ nhận được nhiều hơn”, nghĩa là những ai mua vé với giá cao hơn thì sẽ nhận được nhiều hơn từ buổi biểu diễn. Nó nghe có vẻ đơn giản, nhưng nguyên lý mất và được là một quy tắc. Điều gây sốc nhất là ngay cả khi là một người phương Tây, tôi vẫn là nạn nhân của “văn hoá tà đảng”, và đã tin rằng tất cả mọi người xem buổi biểu diễn đều nhận được những thứ như nhau, bất kể họ đã trả bao nhiêu tiền. Tôi ngộ được rằng ngày nay văn hoá tà đảng có mặt ở khắp mọi nơi trên thế giới này, ngay cả trong công việc kinh doanh của chúng tôi. Chỉ khi chúng ta nghiêm khắc chiểu theo nguyên lý “không mất, không được” thì công việc kinh doanh của chúng ta mới có thể thành công.
Doanh nghiệp phục vụ xã hội; để một doanh nghiệp thành công, nó phải mất và xã hội phải được. Chúng tôi quyết định cho người thường thứ mà họ muốn, chứ không chỉ là thứ mà chúng tôi muốn hoặc nghĩ rằng tốt cho họ. Hiện các học viên đang quản lý công ty trong vai trò của người lãnh đạo, chứ không phải là những người bình thường. Chúng tôi trả cho mọi người dựa trên kết quả mà họ tạo ra, điều này tự nhiên loại bỏ đi những vị trí không tạo ra đủ lợi nhuận để trả cho bản thân họ. Chúng tôi đặt ra mục tiêu rõ ràng cho những người làm nội dung và những người quảng bá website trên các trang mạng xã hội. Bởi vì chúng tôi đã đề ra những mục tiêu rõ ràng cho từng thành viên trong nhóm, mỗi người có thể tự quyết định; và hiện nay công ty đã có thể tự hoạt động, có lợi nhuận và đang phát triển, bởi vì nó phù hợp theo các nguyên lý của Pháp. Thực sự chỉ đơn giản như vậy thôi. Khi chúng ta dựa trên Pháp, chúng đang đi theo an bài của Sư phụ. Bởi vì trang mạng của chúng tôi hiện đã đến được với nhiều người hơn, việc giảng chân tướng của chúng tôi cũng có hiệu quả hơn.
Nhu cầu bảo mật
Với sự suy đồi đạo đức của xã hội người thường, tất cả mọi người đều nhận ra sự cần thiết của việc tăng cường bảo mật. Trong thời cổ đại, rất nhiều nhà không có ổ khoá; mục đích chính của việc khóa cửa là ngăn không cho các con thú vào trong nhà. Thời đó có rất ít kẻ trộm, vì tiêu chuẩn đạo đức xã hội rất cao. Ngày nay, do sự suy đồi của xã hội người thường, ma quỷ tràn ngập trên Internet, biểu hiện qua những thư rác, phần mềm độc hại, tấn công lừa đảo, và những thứ phá hoại khác. Gián điệp từ tất cả các quốc gia, gồm cả chính quyền Trung Quốc, đang ngày càng lan tràn, và thông tin điện tử có thể bị chặn và lưu trữ. Điều này đã khiến tâm sợ hãi lan tỏa và ngăn cản người thường nghe sự thật từ các học viên. Chúng tôi tin rằng nó chắc chắn sẽ phục vụ xã hội và làm được nhiều điều chân chính nếu chúng tôi có thể tạo ra một phần mềm an toàn thay thế cho Skype và email, hai hệ thống thông tin liên lạc chính đang được xã hội người thường và các học viên sử dụng.
Ngay từ lúc đầu chúng tôi đã gặp phải can nhiễu, ngay cả khi chúng tôi mở tài khoản tại một ngân hàng mà chúng tôi đã từng giao dịch trước đây, bởi vì họ lo lắng về giấy phép kinh doanh ngân hàng ở Trung Quốc của họ. Thực tế là điều này đã tràn vào phá hoại công việc kinh doanh công nghệ đến mức độ khá sốc. Nó không chỉ len lỏi trong lĩnh vực ngân hàng, mà còn trong cả các phần mềm và phần cứng, thậm chí đến cả các con chíp máy tính cũng có các tính năng gián điệp tích hợp. Sau khi chúng tôi làm rõ sự thật và phát chính niệm mạnh mẽ, chúng tôi đã có thể vượt qua và có được tài khoản ngân hàng. Đây là một cảnh cáo nghiêm khắc cho sự tinh tấn của chúng ta, và dấu hiệu cho thấy rất nhiều công ty công nghệ đã thỏa hiệp, từ các doanh nghiệp nhỏ mới thành lập, cho đến các công ty lớn mạnh nhất.
Phối hợp
Trong chuyến thăm một vị quản lý tại Thời báo Đại Kỷ Nguyên, tôi chú ý thấy một bức ảnh được đóng khung treo phía sau bàn làm việc của anh ấy, bức ảnh đó là hình ảnh hàng ngàn học viên ở Đài Loan xếp thành hình cuốn Chuyển Pháp Luân. Đột nhiên, mức độ phối hợp cần phải có để tạo được hình ảnh quy mô, hoành tráng này đã thức tỉnh tôi. Quả thật, mỗi học viên đều là một lạp tử của Đại Pháp. Tôi nhận ra sự phối hợp quan trọng như thế nào đối với các học viên, đối với xã hội nói chung, cũng như đối với các doanh nghiệp của người thường.
Phầm mềm của chúng tôi mắc phải một vấn đề kỹ thuật, nó liên tục khiến người sử dụng bị thoát khỏi chương trình; điều này đã kéo dài khoảng một tháng. Chúng tôi quyết định tổ chức một cuộc họp để xem lại tất cả những nguyên nhân có thể. Lúc bắt đầu buổi họp, chúng tôi phát chính niệm. Sau đó, chúng tôi học Pháp khoảng một tiếng. Tất cả mọi người đều ở trong trạng thái hoà ái và chân chính giống như một mặt nước phẳng lặng, như thể tâm trí của tất cả chúng tôi được gắn kết lại với nhau và hình thành nên một sức mạnh không thể ngăn cản. Trong vòng vài phút, hai trưởng phòng kỹ thuật của chúng tôi đã tìm ra vấn đề. Hoá ra nguyên nhân chỉ là ở vài dòng mã. Chỉ khi có tâm thái này, bằng cách sử dụng uy lực của Pháp và được khai mở trí huệ bởi các vị Thần, chúng tôi mới có thể đạt được điều này.
Sau đó vài ngày, sau khi luyện xong các bài công pháp, tôi nhớ lại đoạn văn này trong Bài giảng thứ ba của Chuyển Pháp Luân:
“Tôi có một lần lấy tư tưởng của mình liên [kết] với bốn, năm Đại Giác Giả và Đại Đạo ở tầng cực cao. Nói cao [đến đâu], từ người thường mà xét thì quả thật là cao [đến mức] người ta có nghe cũng sửng sốt [khó tin]. Họ muốn biết trong tâm tôi có nghĩ gì. Tôi tu luyện đã nhiều năm như vậy, người khác muốn biết tư tưởng của tôi thì hoàn toàn không thể được, công năng người khác hoàn toàn không thể đánh vào được. Không ai biết được tôi, họ cũng không biết được tôi nghĩ gì; họ muốn liễu giải hoạt động tư tưởng của tôi, do vậy họ đã được tôi đồng ý, nên có một giai đoạn tư tưởng của tôi và họ liên [kết] với nhau. Sau khi liên [kết], tôi có chút đỉnh chịu không nổi; bất kể tầng của tôi cao bao nhiêu, cũng như tầng của tôi thấp bao nhiêu, bởi vì tôi ở nơi người thường, tôi vẫn còn làm một việc hữu vi: tâm đang độ nhân, để tâm vào việc độ nhân. Nhưng cái tâm của họ tĩnh đến trình độ nào? Tĩnh đến một trình độ đáng sợ. Nếu có một cá nhân tĩnh đến trình độ ấy thì còn được; [nhưng] bốn, năm vị ngồi nơi kia, đều tĩnh đến trình độ ấy, giống như một đầm [sâu] nước chết không có gì trong đó hết;
Tôi chưa từng hiểu đoạn văn này trước đây, nhưng bất ngờ, tôi ngộ ra rằng liên kết tư tưởng cùng nhau đòi hỏi một sự phối hợp ở tầng thứ rất cao. Giống như việc xếp hình của cuốn Chuyển Pháp Luân, nếu các học viên có thể đạt đến trạng thái này, thì khi đó tất cả mọi thứ sẽ hoàn tất trong nháy mắt! Bất kể mọi người thống nhất điều gì, phối hợp mới là điều quan trọng nhất. Đó thực sự là con đường cho dự án của chúng tôi.
Lòng trung thành
Một vấn đề khác mà chúng tôi gặp phải là lòng trung thành. Một học viên chỉ ra đặc điểm này của người Trung Quốc và giải thích rằng, mặc dù đặc điểm chung của lòng trung thành nghe có vẻ tốt ở bề mặt, nhưng ẩn sâu bên trong là một người đang sử dụng một vũ khí để bảo vệ chính họ. Cốt lõi của điều này mang hàm ý của tính ích kỷ, và tôi nhận ra điều này ở tôi và những người khác trong dự án của chúng tôi và chúng tôi đã loại bỏ nó đi. Chúng tôi đã thể hiện sự thiếu khoan dung với người khác và cần phải đạt được một trạng thái giống như Sư phụ đã thảo luận trong Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia năm 2002, Mỹ:
“Tâm thái của họ là như thế nào? Là ‘khoan dung’, là khoan dung rộng lớn phi thường, có thể dung [hoà] các sinh mệnh khác, có thể thật sự suy nghĩ như đang ở địa vị của sinh mệnh khác. Đây là điều mà rất nhiều người trong chúng ta vẫn chưa đạt đến được trong quá trình tu luyện, nhưng chư vị đang nhận thức dần dần, đang đạt đến. Khi một vị Thần [khác] đề xuất một cách làm nào đó, họ đều không vội vã phủ định, cũng không vội vã biểu đạt bản thân, cho rằng cách làm bản thân mình mới tốt; họ xem xem phương pháp của vị Thần kia đề xuất có kết quả cuối cùng ra sao. Các con đường đều khác nhau, con đường của mỗi người đều khác nhau, [Pháp] Lý chứng ngộ trong Pháp của các sinh mệnh đều là khác nhau, tuy nhiên kết quả rất có thể là tương đồng. Do đó họ xem xem kết quả của [vị] khác, kết quả của vị kia [nếu] cũng đạt được, thật sự có thể đạt được điều cần đạt, thì mọi người đều đồng ý; Thần đều suy nghĩ như thế cả; ngoài ra, nếu chỗ nào chưa hoàn thiện, thì còn im lặng bổ sung giúp vị kia một cách vô điều kiện, giúp vị ấy viên mãn hơn nữa. Họ đều xử lý vấn đề như thế”.
Tuy điều này được giảng ra cho các học viên, điều quan trọng cần lưu ý là tất cả các công ty người thường thành công nhất đều có một sự phối hợp ở mức độ cao, vì họ đang vô tình phù hợp với Pháp ở các tầng thứ của họ.
Phù hợp với xã hội người thường
Chúng tôi tới thăm một cửa hàng phân phối sách Đại Pháp cho toàn thế giới ở Đài Loan. Chúng tôi nghĩ rằng sẽ được nhìn thấy ở đó các bức tường dán đầy các tài liệu Đại Pháp, nhưng chúng tôi đã rất ngạc nhiên vì phần lớn những gì chúng tôi nhìn thấy chỉ là các vật dụng văn phòng và sách của người thường. Bên cạnh máy tính tiền ở phía trước là một xe đẩy nhỏ với một vài bản của từng cuốn sách Đại Pháp. Đó là toàn bộ những gì của Đại Pháp trong cửa hàng. Chúng tôi có lẽ cũng có từng ấy sách ở nhà của mình. Xa hơn một chút ở cuối cửa hàng về phía những vật dụng văn phòng, tôi đã rất xúc động khi nhìn thấy một vài bức ảnh quý báu khi Sư phụ giảng Pháp ở Trung Quốc trước năm xảy ra cuộc bức hại. Bằng thiên mục của mình, tôi nhìn thấy toàn bộ cửa hàng được bao phủ bởi những Pháp Luân, còn dày đặc hơn cả những bông tuyết trong một trận bão tuyết. Cửa hàng này đã phù hợp với các nguyên lý kinh doanh của xã hội người thường, nhưng tuy vậy, nó là nơi rất trang nghiêm và quan trọng đối với các học viên. Bất cứ người thường nào có thể bước vào cửa hàng này thì đều được phúc lành.
Trước khi bắt đầu một dự án bảo mật thông tin, chúng tôi đã làm một cuộc nghiên cứu với 400 người thường từ website trực tuyến của chúng tôi. Kết quả cho chúng tôi thấy rằng vấn đề an toàn trực tuyến của người thường đang trở nên rất gay gắt. Các học viên cũng được các điều phối viên của họ cảnh báo về những nguy hiểm khi sử dụng Skype. Chúng ta thậm chí đã được điểm hoá khi một cảnh trong buổi biểu diễn Thần Vận của năm nay cho thấy một người thường bị bắt cùng với các học viên, và sau đó đắc Pháp trong nhà tù. Hiện nay, người thường đang bị cuốn vào trong sự tà ác này, cho dù đó là ở trong một bối cảnh công cộng hay trực tuyến: toàn thế giới đang bị bức hại. Trong khi những thứ này có vẻ xấu trên bề mặt, là học viên chúng nên coi chúng như là một cơ hội vàng để cho những chúng sinh này biết được sự thật và giúp cho những người có tiền duyên đắc Pháp.
Bằng việc phục vụ tốt cho xã hội và chiểu theo Pháp, chúng tôi hy vọng sẽ mở ra một kênh quan trọng để cứu được nhiều chúng sinh và giúp bảo vệ an ninh trên mạng cho các học viên.
Xin vui lòng chỉ ra bất cứ thiếu sót nào trong thể ngộ của tôi.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/6/1/140222p.html
Đăng ngày 17-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.