Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 30-04-2013] Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, Bảo Minh (hóa danh) là một người lười biếng không có nghề nghiệp thực sự. Anh hút thuốc, lạm dụng rượu, đánh bạc, sử dụng ma túy bất hợp pháp và thường hay dính dáng đến các vụ ẩu đả. Một lần, do tham gia vào một vụ ẩu đả, Bảo Minh khiến một người khác bị thương nặng và anh đã bị đi tù.

Trong thời gian ở trong tù, Bảo Minh đã may mắn được giao nhiệm vụ giám sát một học viên Pháp Luân Công. Học viên này đã tuyệt thực trong một thời gian rất dài để phản đối bạo lực trong nhà tù và hy vọng sẽ đánh thức lương tâm của các lính canh. Các học viên không tuyệt thực vì lợi ích riêng của họ. Họ làm điều đó là để chấm dứt việc các lính canh bức hại [các học viên Pháp Luân Công] từ đó ít phạm tội hơn đối với Đại Pháp và có thể khiến nhiều chúng sinh hơn được cứu. Bảo Minh cũng nhận thấy sự quan tâm chăm sóc một cách thực sự giữa các học viên. Việc học viên này nhận được đồ dùng trong nhà vệ sinh, phích nước, sữa bột và đường từ các học viên khác là điều mà trước đây anh chưa từng thấy.

Từ lúc đó, Bảo Minh bắt đầu đối xử tốt với người học viên này, anh đã cho người học viên này ăn sữa và bế anh ấy vào phòng tắm. Người học viên này đã nói với Bảo Minh về Pháp Luân Đại Pháp, và hạt giống tu luyện đã được gieo trồng trong trái tim của Bảo Minh.

Sau đó Bảo Minh đã được chuyển đến một nhà tù khác. Vì gặp vấn đề về sức khỏe như viêm tuyến tiền liệt, mất ngủ, viêm túi mật và các bệnh khác, anh đã không làm được các công việc lao động. Y học hiện đại đã không cải thiện được tình trạng của anh, anh rất hay tức giận. Sau song sắt, một ngày với anh kéo dài như một năm, và trên hết, thể trạng kém làm Bảo Minh luôn phải sống trong đau đớn. Anh đã nhớ đến Pháp Luân Đại Pháp, và với sự giúp đỡ của một học viên, trái tim của anh đã hướng tới Chân – Thiện – Nhẫn. Anh đã không cảm thấy khó chịu nữa và biết được nhiều nguyên lý của cuộc sống. Hơn một năm sau khi Bảo Minh bắt đầu thực hành Pháp Luân Đại Pháp, dù chưa luyện bất cứ bài công pháp nào hết, nhưng anh đã tự mình sống theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho anh, và Bảo Minh đã thoát khỏi các bệnh tật. Anh bắt đầu tu luyện tinh tấn sau khi được thả ra khỏi nhà tù.

Bảo Minh đã tìm được một công việc tại một mỏ than. Công việc làm ở dưới lòng đất rất khắc nghiệt. Đẩy những chiếc xe [chuyển than] là rất nặng, một số công cụ anh phải mang vác nặng đến 80 kg, bụi than dính đầy trong trong mũi, mắt và tai của anh. Một số công nhân trong mỏ thường phải xin nghỉ để lấy lại sức, nhưng anh không bao giờ nghỉ dù chỉ một ngày. Một đồng nghiệp rất không thân thiện và thường nói với Bảo Minh bằng những lời gay gắt vì Bảo Minh là công nhân mới nên vẫn chưa thể làm tốt công việc được giao. Bảo Minh coi mình là một học viên và đã không phản ứng lại với người đồng nghiệp này. Bảo Minh nói với anh ta rằng sẽ là không tốt cho anh khi nói chuyện theo cách đó. Tuy nhiên, điều đó đã không giúp gì được, và người đồng nghiệp này vẫn đối xử với Bảo Minh như thế. Thông qua học Pháp, Bảo Minh hiểu rằng tại nơi làm việc, anh phải làm tốt công việc của mình bất chấp những người khác có để ý đến anh hay không. Anh đã làm việc một cách trung thực, chủ động làm bất cứ điều gì anh thấy là cần thiết, và anh đã làm được tốt công việc của mình. Sau đó, người đồng nghiệp kia của anh đã thay đổi thái độ đối với anh.

Một lần, một xe than bị trệch khỏi đường ray, Bảo Minh và hai người khác đã phải đưa nó trở lại đường ray. Bảo Minh đứng ở giữa, và một hàng xe khác đã chạy tới va vào đường ray mà Bảo Minh đang ở đó. Đó là một tình huống rất nguy hiểm, Bảo Minh vẫn đứng ở giữa hàng xe, nhưng anh không hề bị thương. Anh biết rằng chính là Sư phụ đã bảo hộ cho anh.

Một lần khác, hai chiếc xe than đá bị lăn xuống đồi và đâm vào chân của Bảo Minh, chân của anh bị kẹt giữa hai chiếc xe. Chân của anh bị thâm tím nhưng không hề bị gãy xương, và không bị thương nặng. Anh đã trở lại làm việc tiếp và chân của anh vẫn ổn. Bảo Minh biết rằng anh đang trả nghiệp của mình. Nếu anh không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thương tích của anh có thể sẽ rất lớn.

Thật rất khó khăn cho một con nghiện từ bỏ được thuốc, nhưng với sự giúp đỡ của Sư phụ, Bảo Minh đã bỏ được. Sau khi Bảo Minh được ra tù, anh đã đi thăm lại một số bạn bè cũ. Bạn bè của anh vẫn đang sử dụng ma túy và còn chào mời Bảo Minh, nhưng anh đã xua tay và từ chối. Nếu Bảo Minh không tu luyện Đại Pháp, sẽ là rất khó khăn để cưỡng lại được sự cám dỗ như vậy.

Đại Pháp đã biến Bảo Minh thành một người mới, anh đã từ bỏ tất cả những thói quen xấu của mình, và đã trở thành một người hào phóng, tốt bụng và trung thực.

Khoảng tháng ba, năm 2011, một người bạn A đã gặp Bảo Minh và đã nhắc đến B – người đã đánh Bảo Minh và làm anh bị thương nghiêm trọng hơn mười năm trước đây. B đã đi khỏi vùng và sợ hãi khi phải quay trở lại, vì vậy anh ta đã trả cho Bảo Minh 10.000 nhân dân tệ thông qua người bạn A để giải quyết mối thù cũ này. Bảo Minh đã phải trả hơn 10.000 nhân dân tệ hóa đơn điều trị chấn thương của mình, tuy nhiên, giờ đây anh đã là một người tu luyện và không muốn tống tiền từ B nữa. Nếu Bảo Minh không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì dù là 50.000 nhân dân tệ cũng sẽ là không đủ để giải quyết vấn đề. Bảo Minh không lấy tiền từ người bạn B, mà đã gọi anh ta đến và nói với anh ấy về Pháp Luân Công. Người bạn B giờ đây đã biết Pháp Luân Công là tốt và chế độ Cộng sản là dối trá.

Tháng 06 năm 2012, một người bạn C của Bảo Minh, người đã lôi kéo Bảo Minh tham gia vào cuộc chiến mà cuối cùng đã gây ra án tù cho anh, được ra tù. Khi thấy Bảo Minh, C đã xin lỗi anh, và đã hỏi làm thế nào anh ta có thể đền bù cho anh. Bảo Minh đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho C, không nói gì về chuyện bồi thường và cũng không yêu cầu bất cứ điều gì cả. Bảo Minh đã trả hơn 30.000 nhân dân tệ cho người bị thương như là một sự bồi thường. Nếu anh không tu luyện, thì 100.000 nhân dân tệ từ C cũng sẽ không làm anh hài lòng, chưa nói đến những khó khăn mà Bảo Minh đã phải chịu đựng khi ở trong tù.Tuy nhiên, Bảo Minh đã không yêu cầu C bất kỳ điều gì cả.

Trước khi tu luyện, Bảo Minh thường đánh vợ của mình. Giờ đây, anh hướng nội tìm mỗi khi có những bất đồng với vợ. Anh tìm ra những thiếu sót của mình và nhìn vào những điểm tốt của vợ thay vì đổ lỗi cho cô ấy.

Sức mạnh nào làm thay đổi Bảo Minh từ một người đàn ông lười nhác trở thành một người tốt? Đó chính là là Đại Pháp, môn tu luyện đã được hồng truyền tại hơn 100 quốc gia. Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi hoàn toàn Bảo Minh, về cả tâm lẫn thân.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/5/8/读明慧编辑部文章《演讲乱法》所想到的-273131.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/6/5/140304.html

Đăng ngày 21-06-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share