Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 01 – 05 – 2013] Nhiều người tu luyện gặp phải những trở ngại khó vượt qua trong tu luyện của họ. Một vài người nhận ra chúng, nhưng có vẻ như không thể loại bỏ chúng. Một vài người thậm chí còn không nhận ra rằng họ có những vấn đề này. Tu luyện ngày nay yêu cầu loại bỏ những trở ngại như vậy để sinh mệnh của chúng ta trở nên thuần tịnh hơn và chúng ta có thể làm ba việc tốt hơn.

Tôi muốn chia sẻ một vài kinh nghiệm của mình từ những năm qua. Tôi hy vọng rằng chia sẻ của tôi có thể giúp mở rộng suy nghĩ và nhận thức về những yêu cầu của Pháp tại những tầng thứ khác nhau.

Những kinh nghiệm của tôi có thể dường như rất thật, tuy nhiên, chúng bị hạn chế bởi tầng thứ và phạm vi thể ngộ của tôi. Tuy nhiên, chúng cũng đủ rõ ràng để tôi ngộ ra được những điều mà mình cần phải hiểu. Xin đừng xem kinh nghiệm của tôi là tiêu chuẩn. Chỉ có Sư phụ và Đại Pháp mới có thể chỉ dẫn cho tu luyện của chúng ta. Tất cả chúng ta hãy dĩ Pháp vi Sư.

Nhiều năm trước, tôi tham gia một nhóm học Pháp. Hơn 10 học viên học Pháp cùng nhau mỗi tuần. Chúng tôi không biết tên hay thông tin cá nhân của nhau. Chúng tôi chỉ học Pháp cùng nhau rồi lại ai về nhà nấy.

Trong nhóm có một cặp vợ chồng thường cãi nhau. Người chồng khá giỏi hùng biện và anh thường chỉ ra những vấn đề trong tu luyện của người vợ dựa trên Pháp. Khi ấy, người vợ phải chịu lùi một bước và hướng nội. Các học viên khác nghĩ rằng người chồng đã không từ bi bởi việc anh chỉ ra những vấn đề của người khác và thường nói thay mặt cho vợ. Lần nào người chồng cũng đều vui vẻ chấp nhận những phê bình của mọi người.

Một năm trôi qua, tôi rất bận rộn và thường phải đi công tác. Tôi không thể tham gia học Pháp nhóm mỗi tuần. Một ngày nọ, tôi cố gắng thu xếp đến đó, thì một cảnh tượng lóe lên trước mắt tôi.

Phạm vi tầm nhìn của tôi rất hẹp; giống như diện tích của một con mắt bị biến thành thẳng đứng.

Tôi đang ở một cảnh giới cao. Một người đứng đối diện với tôi. Anh ta mặc áo cà sa màu vàng. Anh ta trông giống người chồng trong nhóm học Pháp, chỉ có điều nét mặt rất lạ và có phần giả dối.

Anh ta đã nhìn thấy tôi. Anh ta gật đầu và buồn bã nói: “Bạn đã đến.”

Tôi cảm thấy bối rối, nhưng cũng gật đầu.

Anh nói: “Giờ bạn gặp được tôi rồi. Bạn có ngạc nhiên không?”

Tôi gật đầu và cảm thấy lạ.

Anh ta nói: “Tôi là một sinh mệnh cao tầng bị biến dị của người chồng trong nhóm học Pháp của bạn. Cảnh giới của tôi gần với cảnh giới nguyên thủy của anh ấy, chỉ thấp hơn vài tầng. Khi người chồng hạ xuống từ cảnh giới nguyên thủy của mình, anh ấy đã trở nên không chân thành ở tầng này. Tôi chính là phần không chân thành đó. Bạn có thể gọi tôi là ‘Bất Chân’.”

Tôi không chắc là mình hiểu, vì vậy tôi nhìn anh ta một cách tò mò.

Anh ta tiếp tục: “Vì sự tồn tại của tôi, cuộc đời của anh ấy (người chồng) mang theo sự giả dối tại mỗi tầng, một mạch từ tầng dưới cảnh giới này cho đến tận thế giới con người. Anh ấy không nói sự thật và giả dối.”

Tôi trả lời: “Cho đến giờ tôi vẫn chưa cảm giác được sự giả dối ở anh ấy sau khi đã biết anh ấy một thời gian dài. Anh ấy khá tốt và có thể nhận phê bình mà không oán giận.”

“Bất Chân” mỉm cười cay đắng: “Đây là phần giả dối. Anh ấy có thể che đậy nó. Các bạn vẫn chưa thể xác định được những vấn đề thật sự của anh ấy. Tại sao các bạn không thể xác định được chúng? Vì anh ấy đã giấu chúng. Cho đến khi các bạn vẫn chưa thể tìm ra được những vấn đề của anh ấy, thì những chấp trước của anh ấy vẫn chưa bị chạm đến. Anh ấy có thể tự bảo vệ mình. Dù các bạn có nói gì, hay phê bình gay gắt đến đâu, thì anh ấy vẫn có thể nhận. Các bạn nghĩ rằng đó là vì anh ấy tu luyện tốt. Thật ra đó chính là sự giả dối của anh ấy.”

“…Còn về việc anh ấy tranh cãi với vợ, các bạn nghĩ rằng đó là vì anh ấy thiếu từ bi. Thật ra, đó là thiếu sự chân thành. Mỗi lần anh ấy cãi nhau với vợ, đó cũng là một cơ hội tu luyện cho anh ấy. Dĩ nhiên, vợ anh ấy cũng có những vấn đề trong tu luyện.”

“Tất cả các bạn, kể cả người chồng và người vợ, không biết gì về sự tồn tại của tôi. Đó là bởi tầng thứ tu luyện của anh ấy chưa đạt đến tầng này, anh ấy phải chịu sự ảnh hưởng của tôi và thể hiện sự giả dối.”

Tôi bị sốc và hỏi: “Tại sao?”

“Bất Chân” buồn bã nói: “Tôi là một phần của toàn bộ sinh mệnh của anh ấy. Vì vậy, anh ấy thể hiện sự giả dối ở mỗi tầng dưới tôi. Tuy nhiên, bản nguyên của anh ấy không có tôi.”

Tôi nghi ngờ: “Nếu anh biết điều này, tại sao anh không tự thay đổi chính mình?”

“Bất Chân” đáp: “Tôi chỉ là một phần của sinh mệnh anh ấy và là một phần méo mó. Tôi không phải là chủ thể của người tu luyện. Tôi không thể thay đổi bản thân mình. Tôi chỉ có thể chờ cho chủ thể của mình trở về đến cảnh giới của tôi và đồng hóa tôi với Pháp.”

Tôi hỏi: “Anh ấy đã tu luyện suốt những năm qua phải không? Anh ấy đã chỉnh lý vấn đề này chưa?”

Khi tôi hỏi điều này, “Bất Chân” thậm chí còn buồn hơn. Anh ấy nức nở: “Tôi đang đợi anh ấy trở về cảnh giới này và đồng hóa tôi với Pháp. Lúc đó, tôi mới có thể thay đổi và trở nên chân chính và thuần tịnh hơn!”

“Bất Chân” tiếp tục: “Tuy nhiên, anh ấy đã che đậy những vấn đề thật sự của mình. Anh ấy đã không hướng nội và tu luyện chân chính. Anh ấy vẫn còn rất xa với cảnh giới của tôi.”

Tôi cố an ủi anh ta: “Được rồi. Chính Pháp vẫn chưa kết thúc. Vẫn còn có thời gian và cơ hội.”

“Bất Chân” lắc đầu và trở nên rất buồn: “Mặc dù có phần của tôi trong sự giả dối của anh ấy, tôi thật sự hy vọng rằng anh ấy có thể tu luyện đến tầng của tôi, thay đổi tôi, và đồng hóa tôi với Đại Pháp. Tôi đã quan sát anh ấy ở thế giới người thường với lo lắng và hy vọng. Tuy nhiên…” Anh ta bắt đầu than khóc.

Tất cả điều này diễn ra trong một khoảng thời gian rất ngắn. Tuy nhiên, tác động của trải nghiệm này lên tôi rất to lớn. Sau khi suy nghĩ của tôi trở về với thế giới người thường, tôi không biết phải làm gì. Khi tôi đến nhóm học Pháp, mọi người rất vui khi gặp lại tôi. Cặp vợ chồng chào đón tôi rất nồng hậu.

Tôi không biết phải làm gì. Tôi không chắc là trải nghiệm của mình có thật hay không và liệu có nên chia sẻ điều mình trải nghiệm được với những người khác không. Nếu điều tôi thấy là không thật, thì chẳng phải tôi đang can nhiễu việc tu luyện của người khác và chính mình sao? Trong quá khứ, một số học viên ở địa phương chúng tôi nhìn thấy bằng thiên mụccông năng đặc dị đã giải thích sai điều họ thấy và gây ra một số vấn đề. Vì vậy, nhiều học viên không cởi mở với việc nghe những trải nghiệm từ không gian khác.

Nếu tôi chia sẻ kinh nghiệm của mình với người khác và vấn đề không thật, thì tôi sẽ xúc phạm người chồng và ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa các học viên. Tôi cũng sẽ bị gạt ra khỏi nhóm. Thậm chí nếu vấn đề là thật, người chồng sẽ dùng “sự giả dối” của anh ấy để bảo vệ bản thân. Các học viên khác có thể không thấy được vấn đề và có thể không tin tôi. Rồi tôi sẽ trở thành mục tiêu bị gạt ra. Như vậy, việc phối hợp với họ trong các dự án Chính Pháp sẽ trở nên khó khăn hơn.

Tôi đã không hành động gì và rời đi vào cuối buổi học Pháp.

Tôi lại trở nên bận rộn và không đi học đến nhóm học Pháp trong một thời gian. Vài lần ở đó, tôi đã không thấy cặp vợ chồng. Rất lâu sau đó, tôi nghe những người khác nói chuyện về cặp vợ chồng. Họ nói rằng người chồng bị bệnh và anh ấy khó tham gia nhóm học Pháp trong những năm qua. Không ai biết rằng anh ấy bị bệnh nặng. Anh ấy đã nhập viện và ở trong tình trạng nguy kịch.

Khi tôi nghe điều này, tôi đã chia sẻ trải nghiệm của mình với các học viên và xin họ chuyển thông tin này cho người chồng. Tuy nhiên, đã quá trễ. Người chồng đã qua đời vài ngày sau đó.

Cuối cùng tôi đã biết tại sao “Bất Chân” lại buồn như vậy. Có lẽ anh ấy đã thấy được kết thúc của cuộc đời người chồng. Mặc dù anh ấy đã dùng quyền năng để giao tiếp với tôi và đã cố hết sức, anh ấy không hy vọng nhiều rằng tình hình sẽ thay đổi. Về phần tôi, tu luyện của tôi chưa đạt đến tầng mà tôi biết cần phải làm gì. Bị ảnh hưởng bởi những lý lẽ của người thường, cũng như không biết được hoàn cảnh của người chồng ở thế giới người thường, tôi đã trì hoãn nói với mọi người về điều mình trải nghiệm được.

Có lẽ “Bất Chân” cũng biết về việc tôi sẽ trì hoãn nói về việc này với người khác. Rốt cục, các sinh mệnh ở những tầng cao hơn có thể nhìn thấy rõ hơn việc tất cả các nhân tố đã sẵn sàng cho điều gì đó xảy ra hay chưa. Vì vậy, anh ấy rất buồn và hy vọng một phép màu.

Tôi cảm thấy có lỗi về việc này trong một thời gian dài. Tất cả chúng ta đều muốn hình thành một chỉnh thể. Tất cả chúng ta nói rằng chúng ta đang trợ Sư Chính Pháp. Tuy nhiên, đôi khi chúng ta không thật sự làm những việc chúng ta cần làm…


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/5/1/“不真”的悲伤-272712.html

Bản tiếng Anh: https://www.en.minghui.org/html/articles/2013/5/16/139927.html

Đăng ngày: 29-05-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share