Tin muộn: Bị tiêm thuốc và ngược đãi trong tù, bà lão 66 tuổi ở Hồ Bắc qua đời sau năm năm được thả
Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-11-2025]
Họ tên: Hoàng Ngọc Phượng
Tên tiếng Hán: 黄玉 凤
Giới tính: Nữ
Tuổi: 66
Thành phố: Vũ Hán
Tỉnh: Hồ Bắc
Nghề nghiệp: Thu ngân
Ngày mất: Khoảng tháng 9 năm 2024
Ngày bị bắt gần đây nhất: 8 tháng 10 năm 2017
Nơi giam giữ cuối cùng: Nhà tù Nữ Tỉnh Hồ Bắc
Trong khi thụ án hai năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công, bà Hoàng Ngọc Phượng không được phép tự lấy nước uống. Bà phải uống nước do lính canh đưa. Sau đó, miệng bà luôn có vị đắng và bà nghi ngờ rằng trong nước có thể có loại thuốc lạ.
Vài tuần trước ngày dự kiến được tự do là ngày 7 tháng 10 năm 2019, bà Hoàng đã bị tiêm tĩnh mạch các loại thuốc lạ trong bảy ngày. Điều này dẫn đến việc suy giảm khả năng nhận thức, cũng như các vấn đề về tim và thận. Ngoài ra, bà cảm thấy đầu nặng trĩu, tay đau nhức và toàn thân yếu ớt. Việc tiêm thuốc đã dừng lại sau ba ngày vì bà phản đối quyết liệt.
Nữ cư dân sống tại thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc đã không thể hồi phục sau những tổn thương do bị cưỡng ép tiêm thuốc và các hình thức ngược đãi khác bà đã trải qua trong lúc giam cầm. Bà qua đời vào khoảng tháng 9 năm 2024, hưởng thọ 66 tuổi.
Bà Hoàng, bị khuyết tật ở chân do bệnh bại liệt từ nhỏ, là một nhân viên thu ngân thuộc Công ty Dịch vụ Lao động đường Tam Thự ở quận Kiều Khẩu trước khi nghỉ hưu. Sau khi được trả tự do từ Nhà tù Nữ Tỉnh Hồ Bắc vào tháng 10 năm 2019, bà bị yêu cầu trả lại 19 tháng lương hưu vì bà được cho là “không đủ điều kiện nhận trợ cấp hưu trí trong thời gian bị giam giữ.” 19 tháng này bao gồm từ tháng 10 năm 2017 đến tháng 4 năm 2019, trong thời gian đó các khoản lương hưu của bà vẫn được cấp (lương hưu của bà đã bị dừng vào tháng 5 năm 2019).
Bà Hoàng không có tiền và cơ quan an sinh xã hội nói với bà rằng họ sẽ tiếp tục đình chỉ lương hưu của bà thêm 19 tháng nữa. Không rõ liệu họ có khôi phục lương hưu cho bà vào tháng 5 năm 2021 như đã hứa hay không.
Biệt giam gần 3 tháng
Vào ngày 8 tháng 10 năm 2017, bà Hoàng bị bắt sau khi một học sinh trung học báo công an về việc bà đã cho cậu một phần mềm vượt tường lửa để truy cập tin tức không bị kiểm duyệt. Bà bị xét xử vào ngày 24 tháng 8 năm 2018 và sau đó bị kết án hai năm tù. Xem các báo cáo liên quan để biết chi tiết về vụ bắt giữ và kết án của bà.
Ngày 12 tháng 9 năm 2018, họ đưa bà Hoàng vào Nhà tù Nữ Tỉnh Hồ Bắc (đặt tại Vũ Hán). Hai tuần sau, bà được chuyển đến Khu số 4. Bà chỉ được phép uống nước do lính canh đưa và sau đó miệng bà luôn có vị đắng.
Hai tù nhân được giao nhiệm vụ theo dõi bà Hoàng suốt ngày đêm. Tuần đầu tiên họ tỏ ra tử tế nhưng sau đó họ bắt đầu ra lệnh cho bà chép lại nội quy nhà tù và bôi nhọ Pháp Luân Công. Bà từ chối tuân theo và họ đã la mắng bà. Bà cảm thấy áp lực rất lớn và hô lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Họ đe dọa sẽ đánh bà thậm tệ.
Một buổi chiều, bà Hoàng đi vào nhà vệ sinh và gặp một lính canh. Ông ta ra lệnh cho bà phải đọc “báo cáo” (những lời mà tù nhân phải nói khi gặp quản lý nhà tù). Bà từ chối và ông ta đã nhốt bà vào phòng biệt giam và đe dọa sẽ không cho bà ngủ.
Trong gần ba tháng bị biệt giam, bà Hoàng đã phải chịu nhiều hình thức ngược đãi khác nhau.
Trong phòng biệt giam rất lạnh. Bà Hoàng chỉ được phát một chiếc áo khoác rất mỏng để mặc. Bà run rẩy, răng va vào nhau và mặt tái nhợt. Hai tù nhân theo dõi bà đã gọi y tá đến. Huyết áp tâm thu của bà đo được là 198 mmHg (trong khi mức bình thường là 120 hoặc thấp hơn). Y tá vội vàng đưa bà đến bệnh xá, nơi huyết áp tâm thu của bà giảm xuống còn 180 mmHg. Bác sỹ nhà tù yêu cầu bà uống thuốc. Bà từ chối và ông ta đã lăng mạ bà vì khuyết tật ở chân bà.
Vài ngày sau, các tù nhân ra lệnh cho bà Hoàng viết các bản tuyên bố từ bỏ và phỉ báng Pháp Luân Công. Bà từ chối và họ đã la mắng bà, khiến huyết áp của bà lại tăng lên. Họ buộc bà phải ngồi trên một chiếc ghế đối mặt với tường và không cho phép bà quay đầu, nhìn xung quanh, hay nói chuyện với bất kỳ ai. Bà phải ngồi cho đến 11 giờ đêm. Đến lúc đó, xô nước nóng được đưa cho bà để tắm đã nguội lạnh.
Bị buộc đứng 16 giờ một ngày trong 15 ngày liên tiếp
Sau đó, hai tù nhân ra lệnh cho bà Hoàng chép lại những cuốn sách bôi nhọ Pháp Luân Công. Bà từ chối và họ buộc bà phải đứng từ 7 giờ sáng đến 11 giờ đêm trong 15 ngày liên tiếp. Bà đi loạng choạng sau khi đứng trong thời gian dài như vậy. Khi bà báo cáo việc bị ngược đãi cho một lính canh, người này đã không làm gì cả. Bà vẫn bị ra lệnh chép sách và bị buộc phải đứng cả ngày dài.
Trong 15 ngày đó, ngày nào bà Hoàng cũng cảm thấy tim đập mạnh và đầu nhói đau. Sau này bà mô tả cảm giác đó với gia đình mình là “Tôi cảm thấy như một con thuyền nhỏ trôi dạt trên biển, không biết khi nào mới đến được bờ.”
Một ngày nọ, một tù nhân khác (không phải hai người theo dõi) thì thầm với bà Hoàng khi cả hai đang ở trong nhà vệ sinh: “Đừng chống lại chính quyền.” Vì muốn chấm dứt việc bị tra tấn bằng cách đứng, bà đã viết các bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Tuy nhiên, một lính canh đã ra lệnh cho bà viết thêm. Bà kiên quyết từ chối và hủy bỏ các bản tuyên bố của mình.
Lính canh sau đó bắt bà tiếp tục bị tra tấn bằng cách đứng. Thỉnh thoảng, ông ta bắt bà ngồi trong 30 phút để xem tin tức ca ngợi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Vào ban đêm, ông ta ra lệnh cho bà lau sàn hành lang, một công việc vô cùng khó khăn đối với bà vì bà phải vật lộn để cúi lưng sau một ngày dài đứng.
Việc lau sàn kéo dài mười ngày trong 15 ngày bị tra tấn bằng cách đứng. Trong những lúc bị đứng, hai tù nhân, mỗi người mặc hai lớp áo khoác ấm, đã mở cửa sổ để khiến bà Hoàng bị lạnh, trong khi bà chỉ được phát một chiếc áo khoác mỏng đã được người khác mặc trong nhiều năm.
Hai tù nhân thậm chí không cho bà Hoàng đút tay vào tay áo để giữ ấm. Tay bà đỏ ửng vì lạnh. Khi bà cố gắng đi lại để tạo nhiệt, họ đã ngăn bà lại. Họ còn làm một chiếc loa bằng bìa cứng để đọc cho bà nghe những cuốn sách phỉ báng Pháp Luân Công.
Sau khi đứng hàng giờ, chân bà Hoàng đau nhức, gân tay như bị xé toạc, và người bà bồn chồn lo lắng.
Trong 15 ngày bị tra tấn bằng cách đứng, ba lính canh đã “nói chuyện” với bà Hoàng và ra lệnh cho bà nộp các bản tuyên bố mà bà đã từng viết để từ bỏ Pháp Luân Công nhưng đã hủy bỏ. Bà từ chối tuân theo và họ đã chỉ thị cho tù nhân trực đêm đánh thức bà mỗi giờ một lần. Huyết áp của bà không ngừng tăng. Bốn ngày sau, bà đã xé bỏ mọi thứ và nộp một bản tuyên bố mới, không thể viết thêm được nữa.
Các lính canh nói rằng bản tuyên bố chưa đủ tốt và bà Hoàng đã viết một bản khác. Cuối cùng, bà được ra khỏi phòng biệt giam khoảng ba tháng sau đó.
Ba ngày tiêm tĩnh mạch các loại thuốc đáng ngờ
Vào tháng 9 năm 2019, vài tuần trước ngày dự kiến được thả vào ngày 7 tháng 10, bà Hoàng đã được kiểm tra sức khỏe. Một lính canh tuyên bố rằng kết quả chụp X-quang của bà cho thấy có một đốm trong phổi. Ông ta đưa bà đến gặp bác sỹ nhà tù, người đã cách ly bà vì sợ lây nhiễm.
Tiếp theo, bà Hoàng được đưa đến một bệnh viện bên ngoài để kiểm tra thêm. Các bác sỹ nói rằng bà không có vấn đề gì về phổi. Bà được đưa trở lại bệnh viện nhà tù và được giữ trong một phòng bệnh thông thường. Các y tá nhà tù đã làm xét nghiệm da cho bà và nói rằng bà không có phản ứng dị ứng với “kháng sinh cephalosporin”. Bà không bị nhiễm trùng nhưng các y tá vẫn tiến hành tiêm tĩnh mạch ba chai “kháng sinh” cho bà.
Chưa đầy 30 phút sau khi bị tiêm các loại thuốc đáng ngờ, bà Hoàng cảm thấy họ đang cố gắng làm tổn thương các dây thần kinh trong não của bà. Bà bắt đầu khóc và yêu cầu được gặp đội trưởng. Một lính canh đến và nói rằng thuốc được “bệnh viện bên ngoài kê đơn”. Bà tin lời ông ta và không còn phàn nàn nữa.
Ngày hôm sau, bà Hoàng bị tiêm thêm ba chai nữa. Ngày thứ ba cũng với số lượng tương tự. Ngay khi tiêm xong, bà Hoàng cảm thấy như mình sắp chết. Bà không còn sức để nói hay đi lại. Bà yếu đến mức không thể ngẩng đầu lên được.
Bác sỹ nhà tù nói rằng việc tiêm tĩnh mạch được “lên lịch” trong bảy ngày. Bà Hoàng kiên quyết từ chối tiếp tục “điều trị”. Các lính canh bắt bà viết một giấy miễn trừ trách nhiệm cho họ. Các tù nhân khác trong bệnh viện nhà tù nhận xét rằng bà hoàn toàn khỏe mạnh khi trở về từ bệnh viện bên ngoài nhưng đã biến thành một người khác sau các đợt “điều trị” bằng tiêm tĩnh mạch.
Sau đó, bà Hoàng được đưa trở lại Khu số 4. Bà vẫn cảm thấy yếu, như thể tim bà chỉ đập một cách yếu ớt. Bà cảm thấy đầu nặng trĩu và khó ngủ. Thận của bà cũng có vấn đề và bà không có sức để leo cầu thang.
Các triệu chứng vẫn tồn tại sau khi bà Hoàng được thả vào ngày 7 tháng 10 năm 2017. Bà qua đời vào khoảng tháng 9 năm 2024.
Báo cáo liên quan:
Bà lão 83 tuổi bị bắt giữ vì tìm cách giải cứu con gái
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/11/26/502583.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/27/231476.html


