Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-04-2025] Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã hơn 30 năm, nhưng mãi đến vài năm gần đây, tôi mới bắt đầu thực sự hướng nội và thực tu bản thân. Có thể nói, tôi là một đệ tử bị tụt lại phía sau trong tu luyện.

Khi bắt đầu thực sự tu luyện, tôi dụng tâm học Pháp, đối chiếu với Pháp để đo lường bản thân và hướng nội tìm. Tôi đã phát hiện ra chấp trước căn bản ẩn sâu bên trong tiềm thức. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, sức khỏe của tôi đã cải thiện đáng kể; Đại Pháp mang lại hiệu quả kỳ diệu trong việc chữa bệnh khỏe người; Đại Pháp là tu tính mệnh song tu, tu Đại Pháp có thể khiến bạn trẻ ra; một người tu luyện Đại Pháp, cả gia đình đều được thụ ích; tu luyện Đại Pháp sẽ được Pháp thân của Sư phụ bảo hộ, nên sinh mệnh được bảo đảm.

Mãi bây giờ tôi mới nhận ra mình đã xem Đại Pháp như một chiếc ô bảo hộ. Tôi đang lợi dụng Đại Pháp và truy cầu lợi ích cá nhân từ việc tu luyện Đại Pháp. Chấp trước này cần phải được loại bỏ. Chân chính tu luyện Đại Pháp là không truy cầu bất cứ điều gì, mà là vô cầu tự đắc.

Tiếp tục hướng nội, tôi phát hiện ra mình có rất nhiều tâm chấp trước, bao gồm tâm sợ hãi, tâm oán hận, tâm tật đố, tâm truy cầu lợi ích cá nhân, tâm mong muốn được hồi báo, chấp trước vào việc giữ thể diện, tâm sắc dục, tâm an dật, tâm hoan hỉ, tâm hiển thị, sợ xung đột, và nhiều tâm chấp trước khác. Trong số đó, chấp trước mạnh nhất là tâm sợ hãi và tâm oán hận. Sợ Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt giữ và bức hại, oán hận chồng đã không có trách nhiệm với gia đình.

Trong vài năm thực tu và hướng nội này, tôi đã cố gắng loại bỏ được một số chấp trước. Nhưng đối với một số nhân tâm, chẳng hạn tâm sợ hãi và oán hận, thì đặc biệt khó bài trừ. Mặc dù tôi đã nghiêm túc tu bỏ chúng và thỉnh thoảng cảm thấy chúng đã được loại bỏ, nhưng tôi vẫn sợ hãi mỗi khi nghe tin tức về cuộc bức hại. Và mỗi khi chồng tôi nói hoặc làm điều gì khiến tôi tức giận, tôi sẽ nhớ lại những tổn thương mà anh ấy đã gây ra cho gia đình. Sau đó, tôi hối hận và cảm thấy rất thất vọng với bản thân.

Khi tôi tiếp tục học Pháp và đọc các bài chia sẻ của các học viên, tâm tính của tôi đã đề cao lên, chính niệm được gia cường và tôi dần dần học được cách dùng Pháp làm kim chỉ nam khi đối mặt với hoàn cảnh khó khăn. Tôi cũng có những nhận thức mới về Pháp lý.

Một ngày nọ, tôi đột nhiên nhận ra rằng, tâm sợ hãi và oán hận không phải là chân ngã của tôi. Chân ngã của tôi đã đồng hóa với đặc tính của vũ trụ và không có những thứ bất hảo này. Cựu thế lực vin vào những chấp trước này để làm cái cớ bức hại tôi. Cựu thế lực thật là tà ác mà! Sau khi nhận ra điều này, tôi lập tức ngồi song bàn, tay lập chưởng và phát ra một niệm cường đại: “Tôi là đệ tử Đại Pháp. Tôi phủ nhận mọi thứ mà cựu thế lực đã áp lên thân tôi. Tôi chỉ đi theo con người tu luyện mà Sư phụ của tôi an bài. Tôi chỉ công nhận sự dẫn dắt của Sư phụ”.

Tối hôm đó, tôi có một giấc mơ rất rõ ràng và sống động: Tôi đang ở trong một hố dầu thải và phía trước hố là một con dốc phủ đầy lớp dầu thải đen kịt, đặc sệt, dính nhớp nháp. Tôi cố gắng leo lên con dốc nhưng lại bị trượt xuống vì nó quá trơn. Sau đó tôi cố gắng leo lên từ chỗ khác, không ngừng leo lên, cuối cùng đã lên được phía trên. Sau đó chuyển sang cảnh khác… các bạn đồng nghiệp nữ đều mặc trang phục màu xanh lục nhạt, tựa như trang phục của phụ nữ hồi những năm 1930, 1940. Họ đều sẵn sàng để tham gia một sự kiện quan trọng. Tôi nhìn trang phục của mình, áo thì giống của họ rồi, nhưng quần đang mặc là quần lao động, mặc dù cũng màu xanh lá cây.

Sáng hôm sau, sau khi phát chính niệm, tôi nhớ lại hai cảnh tượng trong giấc mơ. Tôi ngộ ra rằng cảnh đầu tiên là Sư phụ để tôi biết rằng tôi đã ngộ đúng và thoát khỏi cái bẫy do cựu thế lực an bài. Cảnh thứ hai, quần áo không đồng nhất, dường như ám chỉ sự không hài hòa – lẽ nào là vấn đề về tâm tính chăng? Tôi vẫn chưa thực sự hiểu rõ, và tôi biết mình cần phải ngộ sâu hơn từ Pháp.

Ở nhóm học Pháp, một học viên nói rằng không giữ vững tâm tính hay không thanh tỉnh là do chủ ý thức không mạnh. Họ khuyên tôi hàng ngày nên niệm phần “Chủ ý thức phải mạnh” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân). Tôi đồng ý và bắt đầu niệm phần đó ít nhất 10 lần một ngày.

Một hôm trong lúc niệm, tôi đột nhiên để ý đến câu này:

“Bởi vì con người mê ở chốn người thường, nên trong tư tưởng hay sản sinh những ý niệm theo danh, lợi, sắc, nóng giận, v.v.; dần dần sẽ tạo thành một loại nghiệp lực tư tưởng rất lớn mạnh.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi tập trung vào chữ “nóng giận” và nghĩ: “Nhiều năm qua, mình thường hay nóng giận. Mình đã tạo không biết bao nhiêu là nghiệp tư tưởng rồi“. Thảo nào tôi không thể tĩnh tâm hoặc phát chính niệm để thanh trừ tà ác. Trong trường không gian của tôi đã tích luỹ một lượng lớn nghiệp tư tưởng rồi.

Trong một thời gian dài, đầu óc tôi không thể tĩnh lại, tư tưởng không thanh tịnh, khiến khi học Pháp thì hay suy nghĩ miên man không thể tập trung, học Pháp mà không đắc Pháp. Khi luyện công, tôi không thể tĩnh lại và ngủ gật khi luyện tĩnh công. Vì vậy thân thể tôi không chuyển hóa tốt. Khi phát chính niệm, tôi không thể tập trung và không thể thanh trừ tà ác. Thân thể tôi ở trong trạng thái không đúng đắn suốt một thời gian dài, ví như bị ù tai, đầu não không thanh tỉnh, liên tục ngáp trong nhóm học Pháp, v.v. Tất cả điều này là do một lượng lớn nghiệp tư tưởng trong đầu não tôi gây ra, nó đã làm một việc xấu là can nhiễu tôi trợ Sư chính Pháp.

Nhận ra điều này, tôi lập tức ngồi song bàn, lập chưởng và phát ra một niệm chính cường đại: “Hãy thổi bay khối nghiệp tư tưởng trong đầu tôi đi! Tôi không cho phép nó tồn tại trong trường không gian của tôi và bức hại tôi!” Ngay khi niệm đầu này phát xuất ra, một tiếng “bùm lớn vang lên trong đầu, tựa như một động cơ công suất lớn đột nhiên khởi động rồi lập tức biến mất. Lúc ấy đầu tôi ong lên vì chấn động.

Tôi biết rằng niệm đầu này phát ra đã đánh thẳng vào khối nghiệp tư tưởng trong đầu não, khiến nó nổ tung và tiêu tán. Trải nghiệm thần kỳ của lần phát chính niệm này khiến tôi thực sự nhận ra phát chính niệm là sự triển hiện Phật pháp thần thông. Việc này cũng khiến tôi thực sự hiểu được tầm quan trọng của việc phát chính niệm. Tôi phải phát chính niệm nghiêm túc và nhanh chóng loại bỏ nghiệp lực và tà ác đã tích tụ lâu ngày trong trường không gian của tôi. Nếu trường không gian của tôi đầy tà ác, nó cũng ảnh hưởng đến các học viên khác. Chỉ khi trường không gian của tôi thanh tịnh thì chính niệm tôi phát xuất ra mới thực sự thanh trừ tà ác ở không gian khác, mới thực sự trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng sinh.

Trên đây là thể ngộ của cá nhân tôi ở tầng thứ sở tại. Nếu có điều gì không đúng, mong các đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/11/492964.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/2/228337.html