Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-04-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2000. Trong 25 năm qua, tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm và ma nạn. Tôi muốn kể cho các bạn nghe một vài trải nghiệm của mình.

Dùng thiện tâm hóa giải oán hận

Từ khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã cố gắng chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đã cố gắng trở nên vô ngã vị tha và luôn nghĩ cho người khác trước.

Không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vợ tôi đã ngoại tình. Lúc đó, con của chúng tôi mới lên ba tuổi. Người đàn ông kia còn trẻ và chưa lập gia đình, kém cô ấy bảy, tám tuổi và là người cùng làng. Chúng tôi biết nhau rất rõ.

Cô ấy biết rằng bố mẹ anh ấy sẽ không bao giờ chấp nhận việc này. Tôi nhận ra rằng vợ mình đã mất lý trí dưới sự ảnh hưởng của xã hội với đạo đức suy đồi này. Tôi đã cố gắng bình tĩnh nói chuyện với cô ấy, nhưng cô ấy không nghe. Tôi cũng nói chuyện với chàng trai trẻ kia mà không hề oán giận hay trách móc, anh ấy đã đồng ý chấm dứt mối quan hệ, nhưng vợ tôi lại không chịu buông tay.

Đã có những lúc tâm trạng của tôi rối bời, tức giận, thậm chí nảy sinh ý định trả thù. Tôi đã cân nhắc đến việc ly hôn, nhưng sau đó sẽ ra sao? Tôi biết chàng trai trẻ kia sẽ không thật lòng chấp nhận cô ấy. Nếu chúng tôi ly hôn, cuộc sống của cô ấy sẽ không còn ổn định. Gia đình của chúng tôi, bao gồm cả con của chúng tôi sẽ không hiểu và sẽ ruồng bỏ cô ấy. Ly hôn có thể giữ cho tôi thể diện của một người đàn ông, nhưng cô ấy sẽ mất đi hạnh phúc và sự bình yên trong tâm hồn. Kết quả là hai mảnh đời tan vỡ và một gia đình tan nát.

Sau khi thảo luận với gia đình, vì lợi ích của chàng trai trẻ và gia đình của chúng tôi, tôi đã quyết định giải quyết tình huống này bằng cách chuyển đi nơi khác. Vợ chồng tôi chuyển đến thành phố, sự việc đã dừng lại ở đó mà không bị đẩy đi xa hơn.

Sư phụ giảng:

“Hãy mở rộng tâm của mình, cho đến khi trong tu luyện cá nhân chư vị có thể tha thứ cho tất cả mọi người, bao gồm cả tha thứ cho kẻ thù.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia)

Là một đệ tử Đại Pháp, tôi mong muốn trở thành một người không ôm giữ oán hận và có thể đứng từ góc độ lý giải đối phương mà tha thứ cho cô ấy. Hết thảy mọi việc đều có nhân duyên. Tôi muốn thiện giải ác duyên.

Bốn lần thoát nạn trong gang tấc

Một lần, tôi cùng một người bạn lái một chiếc xe bán tải đi về vùng quê để chở củ cải. Vì lượng hàng quá nhiều, xe bị quá tải, nên trên đường cao tốc trở về thành phố, một chiếc lốp sau đột nhiên bị nổ. Vào thời khắc nguy cấp đó, tôi đã hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Một cách kỳ diệu, chiếc xe đang chao đảo đã ổn định lại và dừng hẳn.

Chiếc xe bán tải không bị lật, hơn nữa phía sau cũng không có chiếc xe nào. Nếu có xe ở phía sau, chắc chắn nó đã đâm vào chúng tôi, có khả năng sẽ gây ra một vụ tai nạn nghiêm trọng. Bạn tôi không phải là học viên, nhưng anh ấy hiểu chân tướng về Đại Pháp. Cả hai chúng tôi đều bình an vô sự nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.

Một lần khác, tôi cùng bốn người bạn không phải là học viên đi một chiếc xe bán tải hai cabin đến một khu vực khác để tìm nhà cung cấp trái cây. Năm người chúng tôi thay phiên nhau lái xe. Vào lúc nửa đêm, đến lượt anh bạn mập lái xe. Trong khi lái xe, anh ấy đã ngủ gật. Ngay khi chiếc xe bán tải chệch khỏi đường cao tốc, tôi đã hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Một thân cây nhỏ bên đường đã giữ chiếc xe lại, khiến nó không bị lật. Chiếc xe đã nhẹ nhàng lao xuống một con mương và tiếp tục chạy hơn 70 mét trước khi dừng lại.

Chiếc xe bán tải không bị hư hỏng nặng, chỉ có thanh chắn bên hông bị thân cây làm cong khi xe lao xuống mương. Cả năm người chúng tôi đều không bị thương. Hai trong số những người bạn của tôi đã minh bạch chân tướng về Đại Pháp, hai người còn lại không phản đối Đại Pháp. Những người minh bạch chân tướng một lần nữa đã được Sư phụ từ bi cứu khỏi nguy hiểm.

Một ngày vào mùa thu năm 2001, tôi và một vài học viên khác đang đạp xe dọc theo con đường gần nhà để dán các tờ rơi chân tướng và dùng sơn phun để viết thông điệp. Tôi đang đi bộ dọc theo con đường, dắt theo xe đạp, vừa đi vừa dán. Ngay lúc đó, một chiếc xe tải lớn đi tới từ hướng ngược lại. Tài xế bật đèn pha, khiến tôi bị lóa mắt không nhìn thấy gì. Kết quả là tôi cùng với chiếc xe đạp ngã xuống một con mương. Thật ngạc nhiên, khi tiếp đất, tôi vẫn đang đứng thẳng, tay vẫn giữ chiếc xe đạp, không hề có một vết xước nào trên người. Thông thường, một cú ngã như vậy ít nhất cũng sẽ khiến người ta bị bầm tím hoặc chảy máu, hoặc có thể bị gãy xương. Tôi biết chính Sư phụ từ bi đã bảo hộ cho tôi.

Vào khoảng năm 2016, năm học viên chúng tôi đã lái xe đi hơn 80 km để treo các biểu ngữ và áp phích giảng chân tướng. Trên đường về, lúc đó đã đêm khuya và ba học viên đang ngủ. Trời bắt đầu có tuyết rơi nhẹ và đường rất trơn. Cách nhà khoảng 30 đến 40 km, tại một khúc cua, một chiếc xe tải lớn chạy tốc độ cao từ hướng ngược lại, bật đèn pha, vượt qua vạch kẻ chia làn đường và chiếm một nửa làn đường của chúng tôi. Bị lóa mắt bởi ánh đèn mạnh, tôi chỉ có thể lờ mờ nhận ra hình dáng của chiếc xe đang lao tới. Không còn lựa chọn nào khác, tôi đã bẻ lái sang phải và phanh gấp. Vì đường trơn, xe của chúng tôi đã trượt xuống một con mương sâu ở bên kia đường. Người học viên duy nhất còn thức đã lập tức hô: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Chiếc xe lật một vòng và tiếp đất trong tư thế lộn ngược dưới đáy mương. Chúng tôi không bị thương và đã tự trèo ra ngoài. Chỉ có một học viên lớn tuổi ngủ ở ghế sau bị rạn 3 chiếc xương sườn ở mức độ nhẹ. Ông không tiêm hay uống bất kỳ loại thuốc nào. Thay vào đó, thông qua học Pháp và luyện công, ông đã hoàn toàn bình phục trong vòng chưa đầy một tháng.

Chỉ có một vài hư hỏng nhỏ ở nóc xe, cửa xe và cốp xe. Vụ tai nạn nghiêm trọng này đã được giải quyết một cách an toàn dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, điều này một lần nữa cho thấy sức mạnh phi thường và kỳ diệu của Đại Pháp.

Sống sót sau một vụ tai nạn xe hơi có thể được coi là may mắn. Tuy nhiên, việc bình an vô sự thoát khỏi bốn vụ tai nạn, chẳng phải đã cho thấy rằng chúng tôi có Thần bảo hộ hay sao? Chỉ một câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã giúp tôi được an toàn hết lần này đến lần khác, đó chẳng phải là một phép màu sao!?

Một số người không hiểu và hỏi tại sao các học viên lại ra ngoài để nói chuyện với mọi người về Đại Pháp. Cảnh sát nói với chúng tôi: “Cứ ở nhà mà luyện. Tại sao phải chấp nhận rủi ro bị bắt hoặc bị đánh đập chỉ để nói cho người khác về Đại Pháp?” Đây là điều tôi muốn nói với mọi người: Các học viên Pháp Luân Đại Pháp chỉ mong rằng mọi người có thể biết được chân tướng về Đại Pháp, sau đó biến bất hạnh thành phúc lành và được an toàn trong lúc nguy nan!

Từ nhỏ, tất cả chúng ta đều đã nghe nhiều câu chuyện thần thoại. Nhưng ngày nay, những câu chuyện “thần thoại” đó đang diễn ra xung quanh chúng ta. Tất cả phụ thuộc vào việc mọi người có thể trân quý cơ hội hiếm có này hay không và liệu họ có thể được ban phước lành hay không.

Tôi đã nhiều lần trải nghiệm những phép màu của Đại Pháp và tâm tính của tôi cũng được đề cao, nhưng tôi sẽ không đề cập ở đây. Tôi hy vọng rằng thông qua những trải nghiệm cá nhân của tôi, mọi người có thể nhìn thấu những lời vu khống và phỉ báng của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Pháp Luân Đại Pháp, không bị lừa dối bởi những lời tuyên truyền và dối trá của nó, minh bạch chân tướng về Đại Pháp và được cứu độ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/14/490554.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/24/228181.html