Tin muộn: Cụ bà 77 tuổi qua đời sau khi chịu đựng hơn 20 năm của cuộc bức hại Pháp Luân Công
Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Khu tự trị Hồi Ninh Hạ, Trung Quốc
[MINH HUỆ 05-06-2025]
Họ và tên: Dương Quế Chi
Tên tiếng Trung: 杨桂芝
Gới tính: Nữ
Tuổi: 77
Thành phố:Ngân Xuyên
Tỉnh: Ninh Hạ
Nghề nghiệp: Chưa xác định
Ngày mất: Tháng 12 năm 2024
Ngày bắt giữ gần nhất: Ngày 20 tháng 2 năm 2011
Nơi giam giữ gần nhất: Đồn Công an đường Ngân Cổ
Gần đây, trang Minghui.org đã xác nhận rằng bà Dương Quế Chi, cư dân ở thành phố Ngân Xuyên, Khu tự trị Hồi Ninh Hạ đã qua đời vào tháng 12 năm 2024 sau khi chịu đựng 25 năm giam cầm và sách nhiễu vì tu luyện Pháp Luân Công.
Nhà chức trách bắt đầu tằng cường sách nhiễu bà Dương từ nửa cuối năm 2020. Ngoài việc gây sức ép buộc bà từ bỏ Pháp Luân Công, họ còn đình chỉ lương hưu của bà và gây sức ép cho nơi làm việc của con trai bà sa thải anh. Do suy sụp tinh thần, bà Dương đã rơi vào trạng thái mê sảng và tiểu tiện mất tự chủ. Bà dần dần bị mất khả năng vận động vì tình trạng ngày càng suy giảm. Tháng 3 năm 2021, bà phải nhập viện, nhưng không thấy có tiến triển. Bà dần mất liên lạc với các học viên địa phương khác và đã qua đời vào tháng 12 năm 2024.
Bà Dương lớn lên trong thời Cách mạng Văn hóa và gia đình bà bị dán nhãn là một phần của “Năm giai cấp đen” – những kẻ thù chính trị của Đảng Cộng sản gồm địa chủ, nông dân giàu có, phản cách mạng, những người có ảnh hưởng xấu và cánh hữu. Họ bị buộc phải chuyển đến vùng núi nghèo khổ và bị phân biệt đối xử trong xã hội. Khi còn trẻ, bà rất bi quan cùng với tính khí nóng nảy. Bà còn mắc nhiều bệnh gồm viêm gan, viêm túi mật, tê cứng vai, đau nửa đầu, viêm mũi, nhịp tim thấp và dị ứng theo mùa.
Một ngày vào đầu năm 1999, khi đó bà Dương ngoài 50 tuổi, chồng bà đi về nhà mang theo cuốn sách Chuyển Pháp Luân,cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Các bài giảng Pháp đã cuốn hút bà và bà sống, hành xử theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Bà nhanh chóng hồi phục sức khỏe và cảm thấy nhẹ lòng.
Cuộc sống hạnh phúc của bà không kéo dài được lâu. Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã phát động chiến dịch toàn quốc nhằm xóa sổ Pháp Luân Công. Bà Dương nhiều lần bị bắt giữ và bị giam giữ trong các trại tạm giam, trung tâm tẩy não. Bà cũng từng hai lần lĩnh án lao động cưỡng bức với tổng thời gian 4 năm.
Ngày 1 tháng 3 năm 2000, bà Dương đã tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công và bị bắt giữ vào ngày hôm sau. Ban đầu, bà bị đưa tới Đồn Công an Tiền Môn và sau đó bị chuyển tới Văn phòng Liên lạc thành phố Ngân Xuyên ở Bắc Kinh. Cảnh sát Lý của Đồn Công an Giải Phóng Tây Nhai ở địa phương đã buộc chồng bà đi tới Bắc Kinh để đưa bà về. Áp lực tinh thần đã ảnh hưởng tới sức khỏe của ông. Sau khi về Ngân Xuyên, bà bị giam giữ tại Trại tạm giữ thành phố Ngân Xuyên trong khoảng thời gian chưa xác định.
Một đêm vào giữa tháng 6 năm 2000, bà Dương bị bắt giữ lần nữa sau khi bị trình báo vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công tại một khu dân cư. Cảnh sát đã còng tay bà vào ống sưởi qua đêm và sau đó đưa bà tới Trại tạm giam thành phố Ngân Xuyên, tại đây bà bị cưỡng bức làm công việc tái chế lốp xe đã qua sử dụng mà không có thiết bị bảo hộ cá nhân. Sau 56 ngày, bà bị chuyển tới Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Ninh Hạ để thụ án một năm lao động cưỡng bức. Bà lại lần nữa bị cưỡng bức lao động mà không được trả công gồm cả công việc phân loại than hoạt tính và các việc khác. Việc phải làm thêm giờ khi bà không thể hoàn thành chỉ tiêu hàng ngày là chuyện bình thường. Bà không bao giờ được cung cấp nước nóng để tắm.
Không lâu sau khi bà Dương được trả tự do, bà đã gặp một học viên địa phương tại công viên. Ngày khi họ nói chuyện, bốn cảnh sát đã từ đâu kéo tới và bắt giữ bà. Bà bị thẩm vấn tại Đồn Công an đường Phượng Hoàng và được yêu cầu không tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Bà được trả tự do vào buổi tối.
Tháng 6 năm 2002, bà Dương bị bắt giữ lần nữa khi đang tới thăm một học viên. Sau gần một tháng tại Trại tạm giam thành phố Ngân Xuyên, bà đã bị chuyển tới Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Ninh Hạ để thụ án 3 năm lần nữa. Sau khi tới nơi, lính canh đã buộc bà phải cởi đồ lót để khám người. Bà đã tuyệt thực 5 ngày để phản đối và lính canh xúi giục tù nhân bức thực bà vào ngày thứ 6. Trong quá trình bức thực, một số tù nhân giữ đầu bà, một số véo mũi bà và những người khác cạy miệng của bà. Má bà đau đớn trong nhiều ngày.
Ngoài việc lao động không lương như phân loại bắp cải khô, len và đậu, bà Dương còn bị cưỡng bức ngồi trên ghế đẩu nhỏ nhiều giờ khi xem hay đọc tài liệu tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công. Hai tù nhân được sắp xếp để giám sát bà cả ngày lẫn đêm gồm cả khi bà ăn, sử dụng nhà vệ sinh hay làm việc. Bà còn bị từ chối thăm thân.
Để phản đối, bà Dương đã tuyệt thực lần nữa trong một tuần. Lính canh vẫn cưỡng bức bà làm việc. Sau đó, họ kết hợp với bác sỹ trại lao động bức thực bà. Họ xích chân tay bà vào hai đầu giường và nhiều lần nhét ống dẫn thức ăn vào lỗ mũi bà, khiến bà đau đớn tột cùng.
Sau khi bà Dương được trả tự do 9 ngày, bà đã bị trưởng ban khu dân cư và cảnh sát Dương của Đồn Công an phía Bắc Ngọc Hoàng Các đưa tới trung tâm tẩy não. Vương Mãn, giám đốc Phòng 610 Ninh Hạ đã “giảng bài” tại trung tâm tẩy não, nỗ lực chuyển hóa học viên Pháp Luân Công.
Ngày 20 tháng 5 năm 2009, bà Dương bị bắt giữ lần nữa và bị Vương Mãn của Phòng 610, Vương Thế Nguyên của Đội An ninh Nội địa thành phố Ngân Xuyên, cảnh sát Vương Phúc Sinh và một cảnh sát họ Lý thẩm vấn qua đêm. Họ còn lục soát nhà bà mà không cung cấp giấy tờ hợp pháp. Họ tịch thu các sách Pháp Luân Công, ảnh Nhà sáng lập Pháp Luân Công và một máy nghe MP3 của bà. Vương Mãn đe dọa đốt ảnh Nhà sáng lập Pháp Luân Công trong nỗ lực buộc bà từ bỏ pháp môn này. Do huyết áp cao, Trại tạm giam thành phố Ngân Xuyên đã từ chối tiếp nhận bà và sau đó bà được trả tự do.
Lần bắt giữ gần đây nhất của bà Dương được ghi nhận là vào chiều ngày 20 tháng 2 năm 2011, khi bà đang phân phát tài liệu Pháp Luân Công tại một khu chợ buôn bán. Cháu trai 3 tuổi của bà (cháu bé đi cùng bà) cũng bị đưa tới Đồn Công an đường Ngân Cổ. Cậu bé rất kinh hãi và liên tục run rẩy. Cậu bé được ông đến đón và đưa về nhà vào khoảng 4 giờ chiều.
Cảnh sát đã đá vào chân bà và lăng mạ bà. Họ lục soát nhà bà vào khoảng 7 giờ tối.
Trong một lần khác, ba cảnh sát của Đồn Công an Ngọc Hoàng Các đã sách nhiễu bà Dương tại nhà riêng và yêu cầu bà ký tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Bà từ chối tuân thủ và họ đã rời đi.
Việc bắt giữ và sách nhiễu liên tục khiến chồng bà, con trai và cháu trai (sống cùng với bà) đã bị thương tổn sâu sắc. Cháu trai bà sẽ hoảng loạn và trốn ở đâu đó ngay khi có người gõ cửa.
Tháng 8 năm 2017, trong chiến dịch sách nhiễu “Gõ cửa”, cảnh sát và nhân viên ủy ban khu dân cư đã sách nhiễu bà Dương lần nữa. Bởi bà từ chối tuân thủ, họ đã sách nhiễu con trai bà, yêu cầu anh chụp hình bà và gửi ảnh cho cảnh sát.
Sự sách nhiễu tiếp tục vào năm 2020 trong chiến dịch “Xóa sổ”. Cảnh sát Hác của Đồn Công an Ngọc Hoàng Các, viên chức Quan Lục Bân của Văn phòng Cộng đồng Ngọc Hoàng Các và nhân viên ủy ban khu phố Cát Diễm Hồng đã nhiều lần gọi điện hoặc sách nhiễu bà trực tiếp, yêu cầu bà từ bỏ Pháp Luân Công. Quan còn gây sức ép tới cơ quan của con trai bà và nỗ lực ép họ sa thải anh. Họ còn kết hợp với phòng an sinh xã hội đình chỉ lương hưu của bà Dương hết lần này đến lần khác. Dưới áp lực vô cùng lớn, con trai bà Dương đã thuyết phục bà từ bỏ Pháp Luân Công.
Việc suy sụp tinh thần đã khiến sức khỏe bà Dương suy giảm nhanh chóng và bà đã qua đời vào tháng 12 năm 2024.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/5/495743.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/9/228428.html