Bài viết của Martina, đệ tử Đại Pháp tại Đức

[MINH HUỆ 16-04-2025] Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới đánh dấu ngày mà Sư phụ phổ truyền Pháp Luân Đại Pháp ra công chúng, mang đến cho mọi người một cơ hội bước trên hành trình nhân sinh mới theo Chân-Thiện-Nhẫn để trở về ngôi nhà chân chính của mình. Tôi đã đón nhận món quà tuyệt vời này với lòng biết ơn.

Khoảng năm 2016 hay 2017, tôi nghe một cuộc phỏng vấn nói về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên Pháp Luân Công. Điều đó khiến tôi rất hứng thú và tôi đã lên trang web của Pháp Luân Đại Pháp để tìm hiểu thêm. Tôi đọc những bài viết của Sư phụ, tải xuống và in sách “Chuyển Pháp Luân”─cuốn sách chính của môn tu luyện. Khi tôi đọc cuốn sách đó, tôi nhận ra rằng mình đã tìm được một kho báu. Cuốn sách này đã trả lời những câu hỏi cấp thiết nhất của tôi. Sau đó, tôi học các bài công pháp bằng việc xem video hướng dẫn. Trước đó tôi chưa từng nghe qua từ “tu luyện” và cũng không hiểu ý nghĩa sâu hơn của nó.

Nhưng một hôm, sau khi tôi quyết định bắt đầu tu luyện, nội tâm của tôi dường như thay đổi mà tôi không nhận thấy. Nói cách khác, tôi đã quyết định sống theo các tiêu chuẩn của Pháp. Hôm đó là ngày 1 tháng 3 năm 2021.

Bây giờ tôi sẽ chia sẻ một ví dụ về việc tôi đã đề cao tâm tính của mình trong tu luyện.

Hai năm trước, chồng tôi đã chuyển công việc kinh doanh cho con trai của mình khi anh chuẩn bị về hưu. Cả đời làm việc vất vả khiến thân thể của anh hao mòn và đau đớn, khiến anh không thể giải quyết hay xử lý tốt lượng công việc ngày càng tăng lên. Tuy nhiên, con trai của anh thường gọi điện thoại kêu anh qua giúp, và anh đã đi qua đó. Điều này khiến tôi cảm thấy bực bội.

Mặc dù tôi biết mình không nên can thiệp, bởi vì những giao tiếp giữa hai cha con có thể là những cơ hội để họ trả nghiệp của mình, nhưng tâm tôi vẫn tràn đầy sự phẫn nộ. Điều này khiến lưng tôi bị kéo căng, và tôi gần như không thể cử động. Hễ cử động thì lưng rất đau. Tôi cảm thấy rất bối rối.

Để vượt qua khó khăn này, tôi đã hướng nội tìm, cố gắng tìm ra mình diễn vai gì và những chấp trước mà mình có.

Tôi cảm thấy tư tưởng của mình rất mạnh mẽ và trực tiếp ảnh hưởng đến kết quả. Do vậy, tôi đã đang nhận ra những ý niệm và hành vi của mình quan trọng đến thế nào.

Bất cứ khi nào tôi có những niệm đầu bất hảo và chúng được dung dưỡng, tôi sẽ nhận được lời cảnh báo: hoặc là tôi sẽ làm mình bị thương, cắt trúng mình, vấp, ngã, đụng đầu, hoặc là làm bể, làm rơi cái gì đó, và nó bị vỡ thành nhiều mảnh.

Mối liên hệ giữa những niệm đầu tà ác đó và sự phá hoại theo sau rõ ràng đến mức tôi lập tức học được cách hành sự cẩn trọng. Bất cứ khi nào những cảm xúc hoặc những niệm đầu nóng giận nổi lên, tôi sẽ lập tức ngăn chúng lại và bắt đầu xem xét tình huống từ góc độ của Pháp.

Sư phụ dạy chúng ta:

“Nếu như không phải là vấn đề xuất hiện do chấp trước hoặc sai sót của cá nhân chúng ta, thì đó nhất định là do tà ác đang can nhiễu, đang làm điều xấu.” (Chính Pháp và tu luyện, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Nguyên nhân dẫn đến khó nạn của tôi có phải là do những chấp trước, sai sót của tôi, hay do tà ác? Hay sơ hở trong tu luyện của tôi đã mở cửa cho tà ác?

Tôi nhất thời đi đến kết luận khi mà tôi cảm thấy điều gì đó bất công, tôi bực tức và cho rằng mình có quyền can thiệp vốn can dự không đúng vào tiến trình của các việc đã được định trước của người khác. Cơn đau lưng của tôi là do tôi không thích đối diện với những tình huống như vậy theo cách nhân đạo. Tuy nhiên, tranh đấu không phải là cách làm đúng đắn mà người tu luyện đối đãi với xung đột.

Mặc dù tôi cảm thấy đau và cử động hạn chế, nhưng tôi vẫn kiên trì luyện công, làm ba việc, và duy trì công việc hàng ngày của mình. Tôi không chú ý đến cơn đau, mà cố gắng kiểm soát những niệm đầu của mình. Khi niệm đầu tà ác lặng lẽ xuất hiện và cố gắng bành trướng, tôi hét lên với nó, “Dừng lại!” Vậy tôi đã học được gì?

Sư phụ giảng:

“Nghiệp lực của tự thân, con người phải hoàn trả; ai cũng không dám phá hoại [Pháp] lý này.” (Chuyển Pháp Luân)

Điều này có nghĩa là tôi không thể can thiệp vào những gì mà tôi cho là bất công. Nếu tôi để cho mình bị cảm xúc khống chế, thì điều đó thật vô nghĩa và sẽ gây trở ngại cho tu luyện của tôi.

Tôi nhận ra rằng cuộc đời của mỗi người đều được định trước. Điều này có nghĩa là tôi công nhận Sư phụ và chứng thực Pháp. Chú ý đến những niệm đầu và những hành vi của mình có thể giúp tôi tránh khỏi tạo nghiệp mới. Nhìn thấy những niệm đầu tiêu cực mạnh mẽ đến thế nào khi chúng không được kiểm soát khiến tôi tin rằng mình cần phải tăng cường chính niệm.

Tôi đã mất vài ngày để phát hiện và nhận thức được mối liên hệ giữa những vấn đề này với việc tu luyện tâm tính của mình. Một buổi sáng nọ, sau khi phát chính niệm, tôi đã đứng dậy một cách dễ dàng. Tôi cảm thấy rất dễ chịu và nhẹ nhàng. Toàn thân cảm thấy như thể đã thay đổi hoàn toàn.

Tôi đã nhắc nhở chính mình, “Chớ vui mừng quá sớm.” Tôi không thể diễn tả lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ bằng ngôn ngữ. Tôi cảm ơn Sư phụ vì đã ban cho chúng ta môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hiệu quả như vậy. Mặc dù hành trình tràn đầy gian khổ, nhưng tôi ghi nhớ lời dạy của Sư phụ:

“Tinh tấn chi ý bất khả chuyển”

Tạm dịch:

“Ý chí tinh tấn không lay chuyển”

(Kiên định, Hồng Ngâm II)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/4/10/一個修煉者的思想力量(譯文)-492470.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/16/226257.html

Đăng ngày 01-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share