Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-03-2025] Sau khi cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu vào năm 1999, tôi xuất ngũ chuyển về làm việc cho cơ quan chính quyền địa phương. Lúc đó, bởi vì hầu hết nhân viên nhà nước đều vô thần, bị ảnh hưởng bởi nền kinh tế thị trường cạnh tranh và sự lôi kéo của ĐCS, họ nhanh chóng trở nên hủ bại. Quan chức thì sa đọa vào những thú vui nhục dục, còn nhân viên bình thường thì ảo tưởng về việc làm giàu sau một đêm. Phần lớn họ đều lợi dụng quyền lực trong tay để biển thủ và khấu trừ công quỹ.

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn truy cầu tư lợi như các đồng nghiệp và không lạm dụng quyền lực bản thân tại nơi làm việc nữa. Tôi chỉ quan tâm làm sao để mọi người biết được chân tướng về cuộc bức hại của ĐCSTQ, cách để trở thành một người tốt và làm thế nào để làm tốt công việc và phục vụ người dân.

Tôi đã làm việc chăm chỉ và kiên nhẫn, nhiệt tình phục vụ mọi người. Dần dần, các đồng nghiệp và lãnh đạo cũng cảm nhận được sự tử tế và lòng vị tha của tôi nên họ rất quý mến tôi. Người dân cũng cảm thấy họ gặp được một công chức khác biệt với các nhân viên chính phủ khác. Một người nói: “Vì sao anh lại khác với những công chức khác vậy? Nếu tất cả công chức ở nước ta đều giống như anh, thì đất nước này sẽ trở nên tốt đẹp hơn và có hy vọng.”

Tôi trả lời: “Vâng, tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì vậy tôi khác với các công chức của ĐCSTQ. Nếu ai ai cũng chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn mà Pháp Luân Đại Pháp giảng dạy, thì nước ta sẽ trở nên tốt đẹp và mọi người sẽ nhìn thấy hy vọng.”

Sau đó, tôi bị bắt và bị đưa đến một trại tẩy não. Một số lãnh đạo và đồng nghiệp trong đơn vị bất bình và nói cảnh sát thật vô lý khi bức hại một người tốt như tôi. Sau khi tôi được thả khỏi trại tẩy não, Phòng 610 địa phương yêu cầu trưởng phòng của tôi giám sát tôi. Tôi tiếp tục làm việc chăm chỉ như trước kia, đồng thời tìm cơ hội để giảng chân tướng về cuộc bức hại và khuyên tam thoái cho đồng nghiệp và lãnh đạo của mình.

Sau khi trưởng phòng minh bạch chân tướng, ông ấy nói với tôi rằng Phòng 610 thật quá đáng. Nó ép người khác trở thành đặc vụ để theo dõi người lương thiện và làm những việc đáng hổ thẹn. Sau cuộc trò chuyện với tôi, ông xé bỏ mẫu giấy theo dõi của Phòng 610 trước mặt tôi.

Đôi khi, cảnh sát địa phương và nhân viên cộng đồng đến cơ quan để sách nhiễu tôi, nhưng đều bị nhân viên phòng nhân sự cơ quan tôi chặn lại. Thậm chí có lúc tôi còn không biết có người đến quấy rối mình, về sau mới có người kể lại cho tôi.

Có lần cơ quan bình chọn nhân viên xuất sắc nhất, trong văn bản do cấp trên đưa xuống có câu rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp không được tham gia bình xét. Trưởng phòng nghĩ nếu tôi không thể tham gia bình chọn, mọi người sẽ cho rằng bất công và phi lý. Kết quả là, trưởng phòng đã xóa bỏ điều này trong văn bản.

Từ năm đó trở đi, ba năm liền tôi được đánh giá là nhân viên xuất sắc và được tặng huân chương lao động hạng ba. Là một người tu luyện, tôi coi nhẹ danh, lợi, tình ở thế gian và tôi không truy cầu những thứ này. Tuy nhiên, điều khoản do cấp trên đưa ra để bức hại Đại Pháp và kỳ thị các học viên đã bị chính cơ quan chính phủ xóa bỏ. Đây cũng là một sự phủ nhận cuộc bức hại của người Trung Quốc và của cơ quan chính phủ, việc này rất có ý nghĩa.

Mỗi khi nghĩ đến điều này, tôi cảm thấy Sư phụ thật từ bi, Đại Pháp thật tốt và thật sự có quyền năng vô hạn. Khi chúng ta có thể đồng hóa bản thân với Đại Pháp thì mới có thể trải nghiệm được uy lực của Pháp và ý nghĩa của Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/22/490924.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/23/225953.html

Đăng ngày 26-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share