Bài viết của  một học viên Đại Pháp ở Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-01-2012] Đột nhiên, anh ta nói tên thật của tôi và tôi thấy đôi mắt anh rươm rướm nước mắt. Ngay sau đó, anh ta bỏ đi.

Tôi không nói được gì. Tôi nhìn theo anh và nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh được bao quanh bởi một ánh sáng màu vàng rất ấm áp, nhẹ nhàng. Bây giờ thì chính đôi mắt tôi lại tràn đầy nước mắt. Có lẽ Sư phụ từ bi đã nhìn thấy suy nghĩ và chính niệm của tôi là “Tôi phải cứu anh ta” và do đó đã cho tôi sức mạnh của lòng thương xót và từ bi. Nhờ sự khích lệ của Sư Phụ đối với ước muốn cứu người bằng chính niệm của đệ tử, mà Sư Phụ đã cho tôi thấy cảnh tượng tuyệt vời và thiêng liêng ấy. Đó là Đại Pháp đã độ nhân! Là uy lực to lớn,công đức của Đại Pháp tái hiện trong nhân gian.

– Trích lời tác giả-

Kính thưa Sư phụ tôn kính cùng đệ tử Đại Pháp trên toàn thế giới.

Tôi là một thương nhân của một gian hàng nhỏ tại một chợ chuyên bán sỉ tại một thành phố thủ đô ở Đông Bắc Trung Quốc.Tôi đã phải chịu đựng nhiều bệnh tật, là lính bị giải ngũ, rồi bị vợ ly dị, và mất hết tiền vào một công việc liên doanh. Bao nhiêu khổ nạn đã làm tôi chán nản, và tôi đã rất khó khăn để sống với một cơ thể ốm yếu. Đến một ngày thật sự chịu không nổi nữa, tôi đã đau đớn quỳ xuống nhìn lên trời than trách rằng “Ông Trời ơi, tại sao cuộc sống lại đau khổ đến thế? Tôi thà làm một nhà sư sống ở chùa cho đến hết đời chứ không chịu nổi sống giữa thế gian con người này nữa!”.

Mùa thu năm 2005, tôi tình cờ gặp lại một người bạn lâu năm và anh ta đã đưa cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đọc cuốn sách ba lần và nhận ra đó là cuốn sách về tu luyện, thực sự là một cuốn sách đáng được trân trọng mà tôi đã hy vọng và chờ đợi bấy lâu. Tôi đọc và học Pháp bất cứ khi nào tôi có thời gian. Và tôi đã không thể rời được cuốn sách.

Vào năm 2006, có hai học viên đến thăm tôi và thiết lập một cơ sở sản xuất tài liệu ngay tại nhà tôi. Hầu hết các học viên phân phối rất nhiều các loại tài liệu tại thời điểm đó. Môt số học viên phụ trách về thiết bị kỹ thuật đã giúp các học viên ở các thành phố và các quận xung quanh thiết lập các trang web chuyên sản xuất và xử lý các vấn đề kỹ thuật. Họ thường xuyên không ngủ hoặc ngủ rất ít. Mắt họ đỏ cả lên, họ quá mệt mỏi đến mức không đứng nổi trong khi làm các tài liệu, nhưng họ vẫn không ngừng. Ba người chúng tôi hợp tác rất tốt và phân phối các tài liệu ở các tòa nhà, giải thích sự thật về Pháp Luân Công, và khuyên mọi người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc, Đoàn Thanh niên Cộng sản, và Đội thiếu niên tiền phong (gọi tắt là “tam thoái”) mỗi khi chúng tôi có thời gian. Hai học viên này sau đó đã bị đàn áp, nhưng tôi thoát được nhờ sự bảo hộ của Sư Phụ.

Điều này thúc đẩy tôi hướng nội và tôi thấy rằng, kể từ khi tôi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi thấy Pháp là tốt dựa trên cảm tính, nhưng vẫn đối đãi việc tu luyện bằng quan niệm của người thường. Sư Phụ dạy rằng:

“[nếu] chư vị muốn tu luyện lên cao tầng, [nhưng] chư vị lại không có Pháp để chỉ đạo tại cao tầng, [thì] chư vị không thể tu luyện được.”

Nguyện vọng của tôi là đưa Đại Pháp này truyền xuất ra, để cho chúng ta có nhiều người hơn nữa thu được lợi ích, làm cho những người thật sự muốn tu luyện sẽ theo Pháp mà tu luyện lên trên.

(Chuyển Pháp Luân)

Từ đó tôi tìm thấy thiếu sót của mình. Tôi học Pháp, nhưng đã làm việc Đại Pháp mà không theo sự chỉ đạo của Pháp.

“Có một số học viên, họ không chiểu theo yêu cầu tâm tính mà làm, chỉ luyện động tác không tu tâm tính; họ không thể được xem là người luyện công” (Chuyển Pháp Luân).

Sư phụ như làm tôi tỉnh giấc. Tôi tự hỏi,“Tôi đã thực sự coi mình là một học viên chưa? Tôi đã thực sự tu luyện hướng tới cao tầng chưa? Tôi đã thực sự chiểu theo Đại Pháp mà nhận xét vấn đề khi đối mặt với thử thách?” Và kết luận được rằng: tôi thực sự chưa phải là một học viên. Tôi bật khóc khi nhận ra tôi đã tu luyện trong hơn hai năm nhưng lại làm việc Đại Pháp với quan niệm người thường. Tôi không thể được coi là một học viên chân chính. Tôi nhận ra tu luyện là đặc biệt nghiêm túc, và tôi cần đề cao tâm tính hơn nữa bằng cách học Pháp một cách thật tinh tấn. Tôi bắt đầu hiểu Pháp từ trong Pháp, đạt được trạng thái tu luyện chân chính, và thiết lập nền tảng để sau này có thể hồng Pháp và giảng thanh chân tướng.

Tôi muốn kể lại dưới đây kinh nghiệm của tôi về việc học Pháp để có thể từ đó giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công một cách hiệu quả và cứu họ.

Người dân thức tỉnh

Một ngày nọ một người đàn anh trẻ khoảng 30 đến mua hàng tại gian hàng của tôi. Tôi giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho anh ta nghe. Anh nói rằng anh đã rút khỏi Đoàn Thanh niên trên Internet. Tôi nói với anh rằng những người biết sự thật chắc chắn sẽ được may mắn. Tôi cũng đã nói rằng Thần Phật đang cứu loài người và người ta phải trân quý cơ hội may mắn mà chúng ta đã chờ đợi hàng chục triệu năm này. “Hãy nói với gia đình, con cái, người thân và bạn tốt của mình sự thật để họ rút khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó đi. Sau đó, họ sẽ được lưu lại, và tránh được thảm họa.” Anh ngạc nhiên nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi, “Anh là học viên Pháp Luân Công à?” Tôi đáp:“Phải”. Anh ta nói: “Việc bắt những học viên Pháp Luân Công đang là ưu tiên hàng đầu bây giờ, sao anh dám nói công khai như thế?” Tôi trả lời: “Nếu anh thấy một người đang nổi trên mặt nước hoặc bị thiêu trong lửa, anh có thể mặc kệ được chăng? Tôi không thể không cứu anh được”. Đôi mắt anh ta nhìn tôi đầy ghen tỵ và ngưỡng mộ, anh nói, “Anh đã phải chịu đựng trong hơn mười năm và đã vượt qua rất nhiều sự đàn áp. Điều đó không hề dễ dàng, nhưng anh vẫn muốn cứu người”. Tôi trả lời, “Sư Phụ dạy chúng tôi rằng phải cứu người và sống vị tha. Đệ tử Đại Pháp đều có trách nhiệm cứu độ chúng sinh”. Anh ta giơ ngón cái lên (kiểu khen ngợi) và nói“Thế thì anh nên tiếp tục, và nhiều người sẽ ủng hộ các anh”. Nhìn anh ta bước đi, tôi thầm nghĩ, “Người Trung Quốc đáng quý biết bao, cuộc sống này thật đáng quý biết bao, anh có biết sự lựa chọn của anh sẽ mang lại sức sống và ánh sáng cho chúng sinh trong vũ trụ của anh không? Họ đang reo mừng và chờ đón anh”.

Anh đã thay đổi suy nghĩ của tôi

Có người đã hỏi tôi về DVD Biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận và nói rằng, “Các chương trình này thật sự là quá hay, tôi đã xem đến ba lần rồi. Anh rể tôi đến chỗ tôi và muốn xin cái đĩa. Tôi không cho anh ta, tôi không thể cho nó được. Anh còn cái nào không?”. Tôi cho ông ta một đĩa khác rồi ông lại nói “Tôi đã xem từng tiết mục một và suy nghĩ nhiều về nội dung của nó.” Tôi trả lời: “Thần Vận hé mở toàn bộ nền văn minh 5.000 năm của Trung Quốc. Nó là tinh hoa của văn hóa truyền thống chân chính. Nó đã làm cảm động vô số các chính trị gia và các nhà lãnh đạo nổi tiếng ở các nước khác và đem lại nhiều lợi ích to lớn cho bất cứ ai được xem nó”. Ông ta nói ngay: “Tôi đã kêu tất cả mọi người trong nhà xem. Con trai và con gái tôi cũng đã xem rồi. Con trai tôi làm việc trong văn phòng an ninh trật tự công cộng thành phố và nó thực sự đồng tình với Pháp Luân Công. Nó nói cái này là tốt. Cháu trai tôi còn nhỏ, mới khoảng bốn tuổi thôi nhưng lúc nào cũng đòi xem mỗi khi nó ghé qua chỗ tôi”. Ông nói thêm “Anh đã thay đổi suy nghĩ của tôi. Lúc đầu tôi đã không hề nghĩ như vậy”.

Bây giờ tôi mới nhớ lại lần đầu tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho ông ta. Khi tôi nói với ông rằng “tam thoái” có thể cứu người, ông ta nổi giận. Ông ta la lên: “Bây giờ xã hội đã ổn định và mức sống đã được cải thiện. Còn điều gì không tốt chứ? Tại sao anh lại truyền bá những điều này? Tại sao vậy? Tại sao? Thoái Đảng? Làm thế nào mà thoái được”? Ông ta hỏi tôi sáu hoặc bảy lần lý do tại sao và cuối cùng nói: “Hãy lo mà bán hàng và kiếm sống đi”. Tôi bình tĩnh trả lời: “Tôi đang bán hàng và vẫn đang kiếm tiền. Tuy nhiên, khi thảm họa đến, ông sẽ mất mạng sống này. Nó không phải là một vấn đề nhỏ.Những gì tôi nói là vì lợi ích của bác thôi”.

Bởi vì hàng tôi bán với giá cả hợp lý, nên ông ta đến một lần nữa và tỏ vẻ ngại ngùng với tôi. Tôi không quan tâm và vẫn giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho ông ta. Ông ta hỏi tôi tại sao lại có vụ tự thiêu. Tôi nói. “Tổ chức Phát triển Giáo dục, một tổ chức phi chính phủ dưới sự bảo trợ của Liên Hiệp Quốc, nhận định rằng nó đã được dàn dựng để phỉ báng Pháp Luân Công. Hơn nữa, những người tự thiêu không phải là học viên. Các học viên đều biết tư thế ngồi thiền, nhưng tư thế của họ không phải là tư thế của chúng tôi. Làn da bị bỏng đã được bọc lại rất chặt trước đó. Cô gái nhỏ đó đã có một cuộc phẫu thuật khí quản, nhưng lại có thể nói chuyện và hát chỉ bốn ngày sau cuộc phẫu thuật”.

Ông ta vẫn không thực hiện việc “tam thoái”. Khi ông đến mua hàng một lần nữa, tôi vẫn tiếp tục nói cho ông biết sự thật về Pháp Luân Công. Nhưng ông vẫn từ chối không rút khỏi Đảng. Lần sau, ông ta không muốn nói chuyện với tôi nữa, và tránh tôi. Tôi nói với ông ta,“Bác là một người biết suy xét nên hôm nay tôi cũng không muốn nói nhiều với bác. Tôi thực sự hy vọng bác nghĩ về nó ở mức độ sâu sắc hơn và không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ tuyên truyền nào của ĐCSTQ hoặc bất kỳ ý niệm gì bên ngoài. Bác nên lựa chọn cho chính xác và có trách nhiệm với chính mình“.

Tôi đưa cho ông đĩa DVD Thần Vận. Sau đó, ông xem nó và đột nhiên hiểu ra. Ông nói, “Khi người thân và các con tôi ghé, tôi sẽ nói cho họ biết về nó. Tôi sẽ giúp họ hiểu sự thật. Tôi cũng sẽ cho họ xem biểu diễn Thần Vận. Nó thực sự là tốt!”. Tôi trả lời: “Bác là người may mắn và sáng suốt. Nếu bác để bất cứ ai biết sự thật và nói cho họ biết rằng Đại Pháp là tốt để họ thoái Đảng, bác sẽ được ban thưởng”. Ông ấy hẹn sẽ lại tới để xin tôi đĩa Thần Vận. Tôi cảm thấy được rằng con người đang thức tỉnh.

Đại Pháp cứu những người có tiền duyên

Một đồng tu lần nọ giảng chân tướng cho một người đàn ông 84 tuổi và được biết rằng người vợ 78 tuổi của ông bị ngã và đốt sống thứ 7 và thứ 9 của bà đã bị gãy. Ông đã chi rất nhiều tiền cho bệnh viện, nhưng bà không khỏi bệnh và bây giờ đang nằm liệt giường. Bà ấy hoàn toàn phụ thuộc vào ông. Ông dường như hoàn toàn kiệt sức và nhìn không được khỏe. Quả là quá khó khăn cho hai người lớn tuổi!  Sau khi nghe sự thật về Pháp Luân Công, ông thực sự tin rằng Đại Pháp là tốt, liền kể với bà vợ về nó, và họ liền niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Một tháng sau đó, một phép màu xảy ra. Bà vợ bị liệt của ông không còn nằm liệt giường nữa. Ông ta đã vô cùng hạnh phúc và biết ơn Sư phụ. Tôi nói với ông rằng đã có hàng chục triệu học viên nhưng Sư Phụ chỉ có một, và nói rằng tất cả chúng tôi đều là học viên. Tôi nói rằng nếu ông muốn cảm ơn một ai đó, ông ta nên cảm ơn Sư Phụ của chúng tôi. Sư phụ thấy ông thực sự tin rằng Đại Pháp là tốt nên đã cứu vợ ông. Ông nói: “Cám ơn Sư Phụ Lý đã cứu lấy vợ tôi, chính là Sư phụ Lý đã cứu mạng bà ta!”. Tôi tiếp tục giảng giải sự thật cho ông ta và ông đã hỏi xin một số bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp(1). Khi chúng tôi gặp lại, ông kể rằng, ông đã về nhà và nói với người thân rằng Pháp Luân Công đã cứu vợ ông, bà có thể bước đi trở lại là nhờ vào Sư Phụ. Tất cả họ hàng của ông đều biết tình trạng của bà trước đó nên cho rằng điều này rất kỳ diệu. Sau đó ông khuyên họ nên chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cho họ bùa hộ mệnh. Ông đã đi rất xa suốt ba ngày để gặp những người họ hàng ở xa và cho họ biết rằng, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Ông ta nói ông sẽ đi xa thật xa để có thể nói cho mọi người biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là siêu thường. Ông muốn cho mọi người biết rằng bệnh của vợ ông đến cả bệnh viện cũng trả về, vậy mà Pháp Luân Đại Pháp đã cứu được bà. Mỗi buổi sáng, điều đầu tiên mà ông và vợ ông làm sau khi thức dậy là chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Lặp lại hơn 100 lần mỗi ngày. Mỗi khi ông đến cửa hàng chúng tôi, ông lớn tiếng bày tỏ cảm xúc của mình. Một số vị khách hỏi tôi rằng ông ta đang nói về cái gì. Tôi trả lời: “Ông ta nói nhờ Pháp Luân Công mà bà vợ ông bị liệt trên giường đã được cứu sống”. Ông ta nói to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Điều làm tôi xúc động nhất là số lần họ nhẩm câu đó. Mỗi sáng thức dậy sau khi tắm rửa, họ đặt bùa hộ mệnh Đại Pháp lên bàn, hai tay chắp hợp thập và niệm “Kính chào Sư phụ Pháp Luân Công, Pháp Luân Đại Pháp hảo. Đa tạ Sư phụ đã cứu mạng chúng tôi”. Sau đó họ lại liên tục niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Sau đó ba tháng ông ghé lại, tôi dường như không nhận ra ông nữa. Ông nhìn như 1 người khoảng 60 tuổi, không còn vẻ mặt ốm yếu. Thân hình gọn gàng hơn và bước đi thanh thoát hơn rất nhiều. Thật bất ngờ, ông thực sự đã trẻ ra 15 tuổi! Tôi hỏi ông ta làm thế nào mà thay đổi nhiều vậy.  Bấy giờ đến lượt tôi thốt lên: “Đại Pháp thật kỳ diệu!” Tôi thở phào vì sự từ bi to lớn của Sư phụ. Đại Pháp nhắm vào cái tâm của con người. Sư phụ nhìn thấy cái tâm ấy và cứu vớt họ, thay đổi cuộc đời họ.

Phải cứu anh ta

“Là đệ tử Đại Pháp, chính niệm kiên định là tuyệt đối không thể dao động; bởi vì những sinh mệnh mới [canh tân] của chư vị thật sự hình thành trong Chính Pháp.” (Đại Pháp kiên cố không thể pháTinh tấn yếu chỉ II).

Một lần đang bán hàng, tôi đã giảng chân tướng cho một người đàn ông nhưng anh ta khá phản đối. “Tại sao ông nói mấy điều này với tôi làm gì? Sao không lo bán hàng đi?”. Tôi nói: “Vì tôi và anh có cơ duyên, tôi chỉ muốn giúp anh để anh được cứu. Thảm họa do thiên nhiên và con người bây giờ lúc nào cũng đang xảy ra. Sẽ có thảm họa đến và tiêu hủy con người, chỉ có những người tốt mới có thể sống sót..Vì vậy, tôi khuyên anh nên rút khỏi ĐCSTQ đi, anh sẽ an toàn và sống sót”. Ngay khi anh ta đáp lời tôi, tôi liền phát chính niệm vào anh ta để thanh trừ tà ác trong các không gian khác phía sau đang cản trở anh ta được cứu.

Tôi tiếp tục, “Vụ tự thiêu Thiên An Môn là một vụ dàn dựng”. Anh ta không nói lời nào. Tôi nghĩ “Chính niệm cứu người có duyên”. Sau đó tôi tiếp “Han Guang Sheng, một giám đốc Cục tư pháp thành phố Thẩm Dương, và ở Thiên Tân một sĩ quan cảnh sát tên là Hao Feng Jun cũng đã rút khỏi Đảng”. Anh ta vẫn không nói gì thêm.

Tôi nghĩ rằng: “Mọi thứ nếu đã cho rằng không thể thì sẽ là không thể. Phải thử đã, biết đâu sẽ trở thành có thể”. Tôi tiếp tục nói: “Hai mươi lăm thành viên ĐCSTQ tốt nghiệp trường Trung ương Đảng đã rút khỏi Đảng rồi”. Anh ta vẫn im bặt. Tôi nghĩ trong đầu “Tôi không tin mình không thể cứu được anh ta”. Sau đó tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp đã lan rộng trên 100 quốc gia”. Anh ta vẫn im lặng không nói tiếng nào. Tôi không ngừng khuyến khích bản thân mình bằng chính niệm rằng phải cứu cho được anh ta. Tôi niệm Sư phụ trong tâm “Sư phụ, đệ tử sẽ phải cứu anh ta”. Đột nhiên tôi thấy toàn thân ấm áp lạ thường và tôi cảm nhận sự từ bi vô hạn trong tâm tôi.

“Chúng ta không quen biết nhau. Chúng ta chỉ là khách qua đường giữa một đám đông rất nhiều người. Hôm nay chúng ta có thể nói chuyện lâu như vậy là vì chúng ta có tiền duyên. Có thể tôi và anh là họ hàng với nhau trong quá khứ. Nếu anh không nhanh chóng rút khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó thì anh sẽ không được lưu lại khi thảm họa xảy ra, điều đó là bởi vì tôi đã không tu luyện tốt. Đây sẽ là tiếc nuối lớn nhất của tôi khi thảm họa xảy ra. Không có đủ thời gian cho các đệ tử Đại Pháp cứu người. Tôi hy vọng anh không bỏ lỡ cơ hội may mắn này. Anh đã chờ đợi điều này hàng chục ngàn năm rồi”. Anh ta vẫn im lặng.

Trong tâm tôi nói với phần biết của anh ta: “Đệ tử Đại Pháp nói lên sự thật.  Đây là thời điểm anh đã chờ đợi từ rất lâu. Đó là ơn cứu độ hồng đại và từ bi của Sư phụ chúng tôi, nếu không đã không có chúng sinh ngày hôm nay. Phần biết của anh cần phải minh bạch và phải chịu trách nhiệm với sinh mệnh của mình. Mong anh hãy có sự lựa chọn đúng và đón nhận sự cứu độ của Đại Pháp. Những gì tôi đã nói là thật sự vì lợi ích của bản thân anh”.

Đột nhiên, anh ta nói tên thật của tôi và tôi thấy đôi mắt anh rươm rướm nước mắt. Ngay sau đó, anh ta rời đi.

Tôi không nói được gì. Tôi nhìn theo anh và nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh được bao quanh bởi một ánh sáng màu vàng rất ấm áp, nhẹ nhàng. Bây giờ thì chính đôi mắt tôi lại tràn đầy nước mắt. Có lẽ Sư phụ từ bi đã nhìn thấy suy nghĩ và chính niệm của tôi là “Tôi phải cứu anh ta” và do đó đã cho tôi sức mạnh của lòng thương xót và từ bi. Nhờ sự khích lệ của Sư Phụ đối với ước muốn cứu người bằng chính niệm của đệ tử, mà Sư Phụ đã cho tôi thấy cảnh tượng tuyệt vời và thiêng liêng ấy. Đó là Đại Pháp đã độ nhân! Là uy lực to lớn,công đức của Đại Pháp tái hiện trong nhân gian.

Giảng chân tướng cho Trợ lý Ủy viên Văn phòng Công an

Một lần khác khi đang bán hàng, tôi không nghĩ gì khác ngoài việc làm sao để giúp ích cho người khác. Tôi trò chuyện với một khách hàng và cho anh ta biết rằng hàng chục triệu người đã rút khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi hỏi anh ta: “Anh có phải là Đảng viên? Anh đã nghe qua việc thoái Đảng chưa?” Anh ta ngay lập tức trở nên tức giận và phát khùng, nói rằng, “Sao anh dám nói điều đó với tôi? Anh có biết tôi là ai không? Nếu tôi không phải đang mua hàng thì tôi đã bắt giữ anh rồi. Đưa tôi coi chứng minh thư của anh”. Tôi không hề sợ hãi nói: “Làm thế nào anh có thể bắt tôi? Chúng tôi là người tốt luyện tập Chân-Thiện-Nhẫn, làm sao có thể bắt tôi được? Anh cho rằng tôi không tốt à? Tôi rất đàng hoàng tử tế. Anh có thể nói như vậy về bản thân mình không? Chắc là không đâu”. Anh ta không nói được gì. Và tôi lại tiếp tục: “Thật là tốt cho anh vì gặp tôi hôm nay. Những người khác nhìn thấy hành vi đe dọa của anh có thể không dám nói chuyện với anh rồi. Tôi nghĩ rằng chúng ta có cơ duyên với nhau. Tôi hỏi anh chứ Pháp Luân Công có gì không tốt? Họ có sát nhân phóng hỏa và gây hại cho xã hội không? Họ hoàn toàn chỉ là những người tu luyện muốn được khỏe mạnh và làm người tốt. Giang Trạch Dân đã đàn áp Pháp Luân Công do sự ghen tỵ của một kẻ côn đồ.”

Sau đó tôi nói:“Thực sự thì anh cũng chỉ tuân lệnh mà làm thôi. Những gì anh biết đều là truyền miệng cả. Trong tương lai anh sẽ là con dê tế thần. Trong Thế chiến thứ 2, các y tá cũng chỉ làm theo mệnh lệnh nhưng cuối cùng sau chiến tranh cũng chẳng thoát khỏi sự trừng trị của pháp luật. Nhiều năm đã trôi qua, nhưng các tòa án quốc tế vẫn đang truy tìm những người phạm tội trong Thế Chiến II”.

“Học viên Pháp Luân Công đều là những người tu luyện để trở thành Thần Phật. Những người đàn áp Thần Phật liệu có thể tha thứ được không? Trời điều khiển mọi thứ. Làm những việc tà ác sẽ bị quả báo và làm việc tốt sẽ được khen thưởng. Tôi nói điều này cho anh là vì lợi ích của cá nhân anh. Anh không nên bức hại đệ tử Pháp Luân Công và bắt giữ các học viên, nếu không anh chắc chắn sẽ bị trừng phạt. Con người trải qua luân hồi và có thể chuyển sinh thành thú, cây, hoặc trở thành một hòn đá. Mọi người không tin vào chư thần nhưng chư thần thực sự tồn tại, ngay cả dù mọi người không tin điều đó. Nếu anh làm điều ác, anh sẽ phải xuống địa ngục, một nơi tôi không mong bất kỳ ai phải ở đó cả bởi đó là nơi con người không chịu đựng nổi. Vậy anh đã biết mình nên làm gì chưa? Những điều đó đều là có thật cả”! Anh ta trả lời: “Bây giờ tôi không bắt các học viên nữa, tôi bị chuyển qua bộ phận khác rồi”. Tôi nói: “Anh hãy nói với những người lãnh trách nhiệm bắt các học viên đừng phạm vào cái tội bắt học viên Pháp Luân Công nữa, thật sự không tốt cho họ đâu”. Tôi tiếp: “Chúng ta có thể là có duyên lớn với nhau. Tôi và anh có thể là người thân của nhau trong kiếp trước. Tôi sẽ không hỏi tên họ của anh. Tôi sẽ chỉ đơn giản gọi anh là người có tiền duyên. Tôi đang kêu gọi anh hãy thoái Đảng. Anh có số phận may mắn này và anh sẽ được cứu độ”. Anh ta gật đầu.

Sự bảo hộ và dẫn dắt của Sư phụ

Một lần tôi nằm mơ thấy cửa hàng của tôi là một ngôi chùa, tôi đang định mở cửa vào lúc sáng. Ngay khi vừa mở thì lập tức rất nhiều luồng ánh sáng chiếu ra khắp phương qua bốn ô cửa sổ. Tôi rất cao hứng và như ngộ ra: “Gian hàng này nên trở thành một nơi Đại Pháp có thể cứu độ con người. Đệ tử Đại Pháp cần thể hiện phong thái cứu người và chứng thực Pháp. Khi những người có tiền duyên đến, họ sẽ được cứu bởi Đại Pháp. Đây là trách nhiệm của tôi”.

Từ đó, tôi đã siêng năng hơn và cảm nhận được sự gia trì của Sư Phụ. Tôi đối xử với tất cả mọi người theo Pháp của Sư Phụ. Người trong hay ngoài Trung Quốc đến với gian hàng của tôi đều là chúng sinh mà tôi phải cứu. Tôi giải thích về Pháp cho họ từ nhiều góc độ khác nhau, nói cho họ biết sự thật về Đại Pháp, và Đại Pháp là tốt.

Có một người ghé qua rất nhiều ngày rồi và đứng không xa cửa hàng tôi. Sau đó, anh ta đến và nói với tôi: “Tôi đứng đây theo dõi và không thấy ai dám bức hại anh. Tôi cũng sẽ không cho phép họ làm thế”. Những lời này cho thấy rằng ai ai cũng có phần biết của họ. Phần quý giá này sẽ ủng hộ Đại Pháp và thấy được sức mạnh của Đại Pháp.

Một lần có ba người khách ghé qua cùng một lượt. Tôi tận tình hướng dẫn họ cách sử dụng các sản phẩm, công suất của máy và cả dịch vụ khách hàng sau khi mua sản phẩm, và cho thêm một số phụ tùng cho những khách ở xa để họ có thể tự sửa chữa và tiết kiệm thời gian đi lại. Khi những người kia đi rồi thì còn lại một người. Tôi định giảng chân tướng cho anh ta thì anh ta nói: “Tôi đã ghé qua nhiều lần và thực sự cảm thấy anh đang bán hàng nhưng là phục vụ mọi người, môi trường buôn bán rất tốt và không hề làm với mục đích chỉ để kiếm tiền. Tôi thắc mắc là lý do gì mà vẫn còn có những con người như vậy?” Tôi cho anh ta biết: “Bởi vì tôi là một học viên tu luyện Chân-Thiện- Nhẫn, và Sư phụ chúng tôi đã luôn dạy chúng tôi phải tốt với mọi người. Phải có tấm lòng vị tha và giúp đỡ người. Tất cả đệ tử Đại Pháp đều hành xử như thế cả”.

Đệ tử Đại Pháp càng chứng thực Pháp tốt thì càng nhiều sinh mệnh sẽ tìm đến để được cứu độ. Vợ sẽ kéo theo chồng, bạn bè sẽ kéo thêm bạn bè khác, bà sẽ kéo theo cháu, đồng nghiệp sẽ kéo theo các đồng nghiệp khác, tất cả họ đều muốn tôi nói sự thật cho họ nghe. Mùa này đã có rất nhiều sinh mệnh được cứu độ.

Trên con đường tu luyện, tôi đã biến đổi từ chỗ biết ơn Sư Phụ vì đã tịnh hóa thân thể cho tôi và chỉ hiểu Pháp theo cảm tính đến chỗ có thể từ trong Pháp mà nhận thức Pháp. Tôi nhận ra rằng pháp lý trong Đại Pháp thâm sâu hơn hết thảy mọi thứ.

Xin các bạn đồng tu hãy làm mọi điều mà một đệ tử Đại Pháp cần làm. Sư phụ đang dẫn đường cho chúng ta.

Lưu ý: (1) bùa hộ mệnh – Tại Trung Quốc, các học viên đôi khi “giảng rõ chân tướng” bằng cách cho mọi người một cái gì đó nhỏ để mang theo hoặc trân trọng, kèm theo một vài lời nhắc nhở họ về cái tốt của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/29/明慧法会–在摊位做买卖过程中救人-249159.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/1/8/130578.html

Đăng ngày: 23– 6– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share