[MINH HUỆ 8-12-2011]

Kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các bạn đồng tu!

Học Pháp tốt và làm việc tốt

Tôi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp vào tháng Sáu năm 1996 khi mới tốt nghiệp. Tôi học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp và tập các bài công Pháp hàng ngày. Tôi cũng giúp phổ truyền Pháp Luân Đại Pháp ở trường. Tôi vẫn nhớ mình đã nghĩ rằng thật tuyệt vời nếu mọi người ở Trung Quốc đều học được môn pháp tuyệt vời này. Năm 1999, tôi tới một thành phố khác để làm tiến sĩ. Ở một nơi mới lạ với nhiều áp lực ở trường, tôi không còn tập luyện tinh tấn như trước. Vào ngày 20 tháng Bảy năm 1999, ĐCSTQ phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công và bắt đầu bắt giữ các học viên trên cả nước. Tôi biết rằng ĐCSTQ đang bôi nhọ và truyền bá những lời giả dối về Pháp Luân Đại Pháp và các học viên, nhưng tôi không biết phải làm gì. Tôi dần dần xa rời Đại Pháp. Tôi vẫn nghi ngờ: “Tại sao chúng ta bị đàn áp vì tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn?”

Sư phụ từ bi không bao giờ từ bỏ tôi. Tôi tới Mỹ vào năm 2008 với tư cách là giáo sư thỉnh giảng. Khi tôi truy cập vào trang web Minh Huệ và thấy ảnh của Sư phụ, mắt tôi đẫm lệ. Tôi đã dừng tập Pháp Luân Đại Pháp trong một thời gian dài. Sau đó, tôi tải tất cả các sách và bài giảng Pháp Luân Đại Pháp và tranh thủ từng phút để học chúng.

Tôi đọc bài giảng của Sư phụ trong “Hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Miền-Tây Hoa-Kỳ”

“Có một sự khác biệt lớn khi gian khổ sóng gió vừa bắt đầu. Nhiều người đã chấn động. Một số tự hỏi: ‘Vậy ông Lý Hồng Chí là loại người nào?’ Có người nghĩ: ‘Pháp này có phải là chính Pháp không vậy?’ Một kiểm định toàn diện và phức tạp hướng đến mọi chấp trước khác nhau của con người. Bất kể quý vị đã có chấp trước gì trước khi đến với Đại Pháp, mọi chấp trước đều phải qua kiểm định. Một số cho rằng về điểm này điểm nọ thì Đại Pháp cũng tốt, nhưng kiểm định hôm nay cay đắng quá, nhưng đó là vì không một chấp trước nào của con người có thể được đem theo lên trời (thiên cảnh) đâu.”

Nút thắt trong tâm tôi đã được tháo gỡ.

Từ góc độ của một người không tu luyện, tôi được nuôi dưỡng bởi những lời dối trá và sự tẩy não của ĐCSTQ. Tôi không thể hình dung được rằng một đảng chính trị có thể sử dụng quyền lực của chính phủ và quốc gia để đàn áp công dân của nó bằng lừa dối và bạo lực. Là một nạn nhân, tôi có trách nhiệm nói cho người dân Trung Quốc để họ không  bị lừa gạt bởi ĐCSTQ. Từ góc độ của một người tu luyện, tôi hướng nội. Trước khi tập Pháp Luân Đại Pháp, sức khỏe của tôi rất yếu. Mỗi khi lái xe, tôi thường bị say xe và nôn mửa. Ba tháng sau khi tập luyện, tôi không còn bị say xe nữa. Giờ đây, tôi làm việc rất tốt và trở thành giáo sư trường đại học ở độ tuổi rất trẻ nhờ trí huệ mà Đại Pháp ban cho. Tôi có rất nhiều áp lực trong công việc nhưng vẫn  không bị ốm lần nào, cũng không còn cần tới thuốc kể từ khi tập Đại Pháp. Đây là kết quả trực tiếp của những gì Sư phụ ban cho. Tôi cũng muốn trợ Sư chính Pháp.

Sau khi trở về Trung Quốc, tôi băn khoăn:“Tại sao tôi không thể trợ Sư chính Pháp giống các học viên khác sau tháng Bảy năm 1999?” Lý do chính là tôi đã không học Pháp tốt. Tôi đã không nhận ra rằng tôi nên bảo vệ Pháp. Giờ đây, tôi ở đây để trợ Sư chính Pháp và sẽ không phạm lại lỗi đó nữa.

Sư phụ giảng:

“Để thật sự giúp chư vị đề cao trong tu luyện, tôi đã tạo ra một cách là đưa tất cả những gì tôi có thể cho chư vị ép nhập vào cuốn sách Pháp. Điều duy nhất còn lại là để xem chư vị có muốn đắc được nó không. Vì lý do này tôi bảo mọi người rằng khi chư vị không gặp được tôi, chư vị phải lấy Pháp làm thầy. Lấy Pháp làm thầy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở Úc – tạm dịch)

Tôi đặt ra một nguyên tắc cho bản thân là nghe hoặc đọc Pháp hàng ngày. Tôi làm việc trong nhiều tiếng liền, kiên nhẫn với sinh viên, hòa hợp với các đồng nghiệp và không tham ô hay nhận hối lộ. Tôi được bình chọn là giáo sư xuất sắc một vài lần, nhưng tôi nhường cơ hội đó cho các giáo sư khác. Tôi không tranh đấu với người khác vì lợi ích cá nhân. Tôi tuân thủ những lời giảng Pháp Luân Đại Pháp trong đời sống hàng ngày và nhận nhiều giải thưởng xuất sắc ở trường.

Hòa hợp gia đình và tạo một môi trường tu luyện tốt

Vợ tôi là một Đảng viên. Cô ấy thấy tôi trở thành một người hoàn toàn khác sau khi trở về từ Mỹ. Tôi không còn nói về vấn đề tài chính của chúng tôi, về công việc hay suốt ngày làm việc. Cô ấy không thích những điều đó và từng liên tục chỉ trích và trách mắng tôi không gạt những thứ đó ra hoặc làm mọi việc không tốt. Cô ấy không thích bất cứ việc gì tôi làm. Khi cô ấy thấy tôi làm tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, cô ấy trở nên sợ và bắt đầu tranh cãi lớn với tôi. Cô ấy muốn tôi ra khỏi nhà hoặc cô ấy dọa sẽ mang con đi. Cô ấy nói với tôi rằng nếu tôi bị bắt, cô ấy sẽ nhục nhã và đứa trẻ sẽ bị xã hội ghẻ lạnh. Cuối cùng, cô ấy muốn ly dị.

Tôi và vợ vốn không hợp nhau. Cô ấy đã cùng tôi vượt qua những tình huống khó khăn. Khi tôi còn ở Mỹ, cô ấy đã nuôi con một mình trong lúc đang đi học. Sau khi tôi trở về nước, cô ấy tốt nghiệp và có việc làm, và tin rằng cuộc sống của cô ấy đang khá lên. Lúc đó, bất kể cô ấy nói gì, tôi vẫn kiên trì làm những việc này và thậm chí còn cãi nhau to với cô ấy. Tôi rất cứng đầu và luôn nghĩ rằng khi kiên định với đặc tính của vũ trụ “Chân-Thiện-Nhẫn” thì không có gì sai cả, và tuyệt đối không sai khi nói cho mọi người sự thực về cuộc bức hại và vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi liên tục tự thuyết phục bản thân rằng mình đúng và cuối cùng nghĩ rằng:“Đáng lẽ mình nên ở lại Mỹ, và những điều này đã không xảy ra. Tôi nên bỏ nhà đi và thuê một chỗ mà mình có thể làm bất cứ những gì mình muốn và không phải lo về những người khác nữa.”

Một hôm, tôi đọc được những từ này từ Sư phụ:

Trong luyện công chúng tôi yêu cầu mọi người: chư vị luyện công, ái nhân chư vị có thể không luyện công, [thì chỉ] vì luyện công mà hai vợ chồng ly hôn là không được.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi bỗng nhận ra rằng mọi thứ xảy ra là do mình! Tôi cãi nhau với vợ và không hành xử như một người tu luyện là không đánh trả lại khi bị đánh hay nhục mạ. Tôi đã không nhẫn và đã thờ ơ với cô ấy và con, nói gì tới từ bi. Tôi hoàn toàn không hành xử giống một người tu luyện mặc dù tôi nghĩ rằng mình là người tu luyện. Tôi bình tĩnh lại và cẩn thận đọc các bài giảng liên quan đến mối quan hệ vợ chồng.

Sư phụ giảng:

“Có thể vừa vào đến cửa nhà, ái nhân của chư vị liền cho chư vị một trận vào đầu; chư vị nếu nhận nhịn qua được, thì công chư vị luyện hôm nay sẽ không uổng phí. Có người hiểu rằng luyện công cần [coi] trọng đức, nên bình thường [quan hệ] với ái nhân của mình rất tốt. Nhưng vừa nghĩ: “Bình thường tôi nói ‘một’ [thì nó] không nói hai; hôm nay nó lại cưỡi lên đầu lên cổ tôi.” Không nhịn nổi, liền gây sự lại với ái nhân; như thế hôm nay luyện cũng như không. Là vì nghiệp lực vẫn còn ở kia, họ giúp chư vị tiêu đi nhưng chư vị đã không chịu mà còn gây sự với người ta; [nên nghiệp lực] không tiêu được. Những việc này rất nhiều, có rất nhiều người chúng ta từng gặp tình huống này, nhưng đã không thử nghĩ là vì sao. Chư vị làm việc khác thì họ không quan tâm đến chư vị; nguyên [luyện công] là việc tốt, nhưng họ cứ không chịu để chư vị yên. Thực ra họ giúp chư vị tiêu nghiệp, nhưng tự họ không biết.” (Chuyển Pháp Luân)

Trước tiên, tôi cần phải bao dung, vì vậy tôi phải ngừng tranh cãi với cô ấy. Khi cô ấy nóng giận, tôi lặng lẽ nhìn cô ấy. Cô ấy vẫn muốn ly hôn và yêu cầu tôi phải lựa chọn giữa gia đình và Đại Pháp. Tôi biết rằng điều đó không đúng. Tôi ở đây là để trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Tôi không nên lựa chọn điều gì đó trái ngược với những lời dạy của Đại Pháp. Tôi bắt đầu nghĩ lại diễn biến của những rắc rối này. Tôi nói với cô ấy về cuộc bức hại, về những lời tuyên truyền giả dối của ĐCSTQ. Trước đó, cô ấy chưa bao giờ đọc những tờ rơi do tôi làm vì sợ hãi.

Một hôm khi đang làm đĩa DVD, tôi nhận ra cô ấy chưa xem nội dung đĩa đó và tôi cần cho cô ấy xem. Chúng tôi thường đọc trên giường trước khi đi ngủ. Đầu tiên tôi lên giường và bật  phim “Chúng tôi nói về tương lai” cho chính mình xem trên máy laptop. Cô ấy lên giường và hỏi tôi đang xem gì vậy. Tôi không nói gì và lặng lẽ xem. Sau đó, tôi thấy cô ấy cũng đang lặng lẽ xem. Sau đó, cô ấy bảo tôi bật đĩa DVD đó cho cô ấy mỗi ngày. Sau khi chúng tôi xem xong “Chúng tôi nói về tương lai”, chúng tôi xem “Cửu bình”, “Những bình luận về văn hóa Đảng” và biểu diễn Thần vận. Thái độ của cô ấy thay đổi và cô ấy nhờ tôi giúp cô ấy thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Sau đó, cô ấy được đề bạt lên làm bí thư Đảng. Mọi việc đã được thông qua và chuẩn bị được công bố. Tuy nhiên, cô ấy tìm ra được một lý do để từ chối. Gia đình cô ấy cũng nhanh chóng biết được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và họ đều thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Giờ đây, cô ấy đã là một học viên Đại Pháp.

Sự việc này dạy cho tôi rất nhiều bài học. Đối diện với nắm đấm thép và những lời dối trá của ĐCSTQ, cứu người rất khó, đặc biệt là những người gần chúng ta nhất. Tuy nhiên, ta luôn có thể cứu người. Bí quyết của tôi trong việc dành được sự ủng hộ của gia đình là học cách hướng nội. Bản chất của tu luyện là tìm ra khẽ hở và chấp trước của chúng ta, tiêu diệt chúng và đồng hóa với đặc tính của vũ trụ. Khi tâm tính của chúng ta đề cao, Sư phụ sẽ lo phần còn lại. Sư phụ giảng: “Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ” (Chuyển Pháp Luân)

Giảng chân tướng, phân phối tài liệu giảng sự thật

Sư phụ giảng:

“Không biết Pháp tại cao tầng thì chẳng có cách nào tu; không hướng nội mà tu, không tu tâm tính [thì] chẳng thể tăng công. Đó chính là hai nguyên nhân.” (Chuyển Pháp Luân)

Đề cao tâm tính và thấu hiểu Pháp bổ trợ cho nhau. Khi tôi học cách hướng nội, tôi cũng hiểu ra nhiều Pháp lý mà trước đó tôi không hiểu. Sư phụ liên tục bảo chúng ta rằng cuốn Chuyển Pháp Luân có thể hướng dẫn chúng ta trở thành những người tốt, những người rất tốt, những người phi thường và cuối cùng là đắc chính quả. Mỗi khi tôi giảng rõ sự thật về cuộc bức hại, tôi để những nguyên lý Pháp trong Chuyển Pháp Luân chỉ dẫn mình. Giờ đây, tôi cảm nhận được rằng mỗi bài kinh văn của Sư phụ đều giải thích cách cứu người, giảng chân tướng, và cùng lúc, dạy cách đề cao tâm tính.

Khi tôi nói chuyện với sinh viên và các giáo viên khác, tôi chịu trách nhiệm về lời nói của mình. Tôi phải giải thích sự thật bởi vì họ không nên bị lừa dối nữa. Sư phụ nói về khí công trong Chuyển Pháp Luân và dần dần hướng dẫn chúng ta các khái niệm tu luyện. Tôi không nói trực tiếp về cuộc bức hại của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bắt đầu thảo luận về xã hội hỗn loạn, về những tuyên truyền giả dối trong các bản tin, về sự băng hoại đạo đức, về sự tham nhũng của ĐCSTQ và các xung đột của dân tộc Trung Hoa. Sau đó, tôi nói về sự tà ác của ĐCSTQ trong việc bức hại một đức tin chân chính như Pháp Luân Đại Pháp. Theo cách này, mọi người không phát sinh phản xạ tự vệ khi tiếp nhận một câu nói đột ngột, và có thể chấp nhận sự giải thích của tôi. Đôi lúc, họ hỏi kỹ về cuộc bức hại và sau đó nhận ra bản chất tà ác của ĐCSTQ.

Sư phụ dạy chúng ta những gì chúng ta cần để giảng chân tướng cho mọi người chúng ta gặp trong cuộc sống hàng ngày.

Sư phụ giảng:

“Ngay cả với người ở nơi thế gian này mà chư vị gặp thoáng qua không kịp nói chuyện thì chư vị cũng cần để từ bi lưu lại cho họ” (“Giảng Pháp ở Pháp hội Atlanta 2003”)

Tôi thường cảm thấy tiếc nuối cho người thường bởi họ luôn bận rộn với điều gì đó và làm việc cật lực cho những thứ không bền. Tôi cũng giống như vậy trước khi tới Mỹ. Sư phụ từ bi đã cứu tôi. Khi tôi đối diện với sinh viên hoặc con người trong xã hội, ngay cả khi tôi không thể nói chuyện với họ trực diện, tôi cũng muốn lưu lại từ bi cho họ. Tôi gửi số điện thoại và email của họ cho trang Minh Huệ và để họ thiết lập một mối liên hệ với Đại Pháp. Tôi phải đặt nền tảng cho họ được cứu.

Tôi mang tài liệu giảng chân tướng theo mình và phân phát chúng mỗi khi tôi đi du lịch. Đôi lúc, tôi cũng sợ, nhưng thông qua việc học Pháp và phát chính niệm, tôi đã có thể trợ Sư chính Pháp với một niềm tin vững chắc.

Tôi giúp một vài học viên địa phương thiết lập các điểm sản xuất tư liệu. Giờ đây, họ đang tinh tấn trợ Sư chính Pháp trên các vùng khác nhau của đất nước.

Thưa Sư phụ tôn kính và các bạn đồng tu thân mến, mặc dù tôi vẫn còn nhiều chấp trước và không làm tốt việc học thuộc Chuyển Pháp Luân, tôi sẽ cố gắng làm mọi việc có thể để theo kịp các học viên tinh tấn. Tôi sẽ thực thi thệ ước tiền sử của mình, trợ Sư chính Pháp và trở về nhà cùng Sư phụ. Xin đừng lo lắng cho tôi!


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/1/17/130787.html#.T78PV1KAifM

Bản tiếng Hán: https://minghui.ca/mh/articles/2011/12/8/明慧法會–在美國從新得法之後-249480.html

Đăng ngày: 03– 6– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share