Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-07-2024] Hôm nay tôi nghe nói có một học viên tại địa phương của chúng tôi vừa bị bắt. Nhân đây, tôi thấy mình cần nhắc nhở các đồng tu một lần nữa về vấn đề an toàn.

Theo những gì tôi được biết, học viên bị bắt có tên Aiyin thường đi dán tờ rơi giảng chân tướng ở nơi công cộng. Cô ấy nói rằng bản thân không có tâm sợ hãi và sẽ dán tờ rơi ở khắp mọi nơi, thậm chí ngay cả cạnh các camera giám sát. Tôi tự hỏi liệu việc cô ấy bị bắt cóc có phải là do tâm hiển thị hay không khi cô ấy nói rằng cô ấy không bao giờ sợ hãi, hay là do các học viên khác coi cô ấy là hình mẫu.

Một số học viên nhắc đồng tu Aiyin rằng việc cố tình dán tờ rơi cạnh camera giám sát là có vấn đề vì không nhất thiết phải làm điều đó và trên bề mặt thì chúng ta vẫn nên chú ý đến sự an toàn của mình. Những người khác biện hộ cho hành động của Aiyin và nói rằng: “Cô ấy có sứ mệnh riêng của mình, và không có chuyện gì xấu xảy ra với cô ấy cả”. Một số lại diễn giải lời của Sư phụ theo cách diễn giải riêng của họ như: “Sư phụ đã giảng rằng một nửa số camera giám sát của ĐCSTQ không hoạt động”, và “Những chiếc camera này dùng để theo dõi người xấu, chứ không phải để theo dõi các học viên Đại Pháp”.

Vậy còn những chiếc camera giám sát có hoạt động thì sao? Có những bài viết trên Minh Huệ đưa tin rằng camera không hoạt động đối với những học viên có chính niệm, đó là những người đã triển hiện chính niệm và trí huệ mà Pháp yêu cầu họ phải đạt được ở tầng thứ của họ tại thời điểm đó. Điều này có đúng với học viên Aiyin không?

Một học viên khác tên Cai đã bị bắt sau khi một camera giám sát ghi lại cảnh cô ấy dán tờ rơi. Cô ấy đã được tại ngoại và chờ xét xử. Học viên Cai rất tinh tấn trong tu luyện, nhưng cô ấy đã không chú ý đến vấn đề an toàn khi gọi điện thoại. Cô ấy thường nói về công tác Đại Pháp qua điện thoại bằng những từ ngữ được mã hóa mà cô ấy tự nghĩ ra. Sau khi được thả và chờ xét xử, cô ấy vẫn sử dụng điện thoại của người thân để liên lạc với một học viên. Vài ngày sau, điện thoại của người học viên mà cô ấy gọi đến đã bị chính quyền theo dõi. Khi một học viên khác chỉ ra lỗi của cô ấy, Cai đã bảo người học viên đó hãy buông bỏ tâm sợ hãi. Tôi cũng biết hoàn cảnh và khó khăn của các đồng tu bị bức hại vào thời điểm đó. Nhưng tại sao chúng ta lại liên tục phớt lờ vấn đề mất an toàn có thể dẫn đến bị bức hại, đây chẳng phải là một sơ hở trong tu luyện sao?.

An toàn cũng là một vấn đề cần chú ý trong ngôn hành của các học viên. Học viên Lingyin đã từng bị bức hại nghiêm trọng, và người thân không tu luyện của cô có thành kiến về Đại Pháp và các học viên. Học viên Lingyin không tu khẩu và thường nói những điều không nên nói trước mặt người thân, khiến chồng của cô càng không thích môn tu luyện này. Anh ta thường xuyên mắng cô và nói những điều không hay về các học viên khác và Đại Pháp, và đối xử thô lỗ với các học viên khác. Kết quả là, khi Lingyin ở cạnh anh ta, cô không dám chào hỏi các học viên khác một cách bình thường.

Vì cuộc bức hại, nên chúng ta cần phải hết sức cẩn thận về những gì mình nói trước mặt các thành viên trong gia đình. Chúng ta làm như vậy là để có trách nhiệm với Đại Pháp, với các học viên khác và với chính bản thân mình. Nếu chúng ta chú ý đến những ngôn hành và thiện đãi trong các sinh hoạt hàng ngày, thì các thành viên trong gia đình sẽ có thái độ tích cực hơn đối với môn tu luyện của chúng ta.

Chúng ta cũng cần chú ý đến những gì mình làm ở nơi công cộng. Công an và cảnh sát mặc thường phục thường lui tới những quán trà địa phương, đã có khá nhiều học viên bị bắt cóc tại những quán trà đó kể từ tháng 7 năm 1999. Một số học viên cao tuổi vẫn tiếp tục tụ tập tại quán trà để chia sẻ kinh nghiệm và trao đổi các tài liệu giảng chân tướng. Bất cứ ai cũng có thể nhận ra hành vi bất thường của họ và biết rằng họ là các học viên Pháp Luân Công, huống chi là cảnh sát. Khi một học viên chỉ ra mối nguy hiểm tiềm ẩn khi tụ tập như vậy, thì một học viên vẫn cho rằng họ chỉ “đang thực hiện sứ mệnh của mình mà thôi”.

Một thời gian trước, cảnh sát đã bắt giữ học viên Fengju và tịch thu máy tính của cô. Cảnh sát có thể truy cập vào mọi thông tin trên máy tính của cô vì học viên Fengju đã viết mật khẩu máy tính trên một tờ giấy ghi chú và dán lên máy tính. Sau sự việc đó, học viên Fengju vẫn tiếp tục dán mật khẩu của mình lên chiếc máy tính mới, cho đến khi một học viên khác nhận thấy vấn đề không an toàn và bảo cô không làm như vậy.

Học viên Mingli đã bị giam cầm trong mười năm vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi được thả, cô vẫn không tuân thủ các hướng dẫn về an toàn khi giảng chân tướng. Cô lại bị bắt và lần này cô không thể chịu đựng được sự tra tấn nên đã cung cấp thông tin về các học viên khác cho tà ác, kết quả là những học viên này đã bị bắt giữ. Sau đó, học viên Mingli đã mất đi sinh mệnh trong một trung tâm tẩy não.

Chúng ta hãy suy nghĩ một chút về điều này: Nếu chúng ta không chú ý đến sự an toàn của mình trong cuộc bức hại này và bị bắt giữ, bị tra tấn, thì những người biết chúng ta sẽ nhìn nhận chúng ta và Đại Pháp như thế nào? Tất cả chúng ta đều biết việc cứu một người khó khăn như thế nào, khi chúng ta tự đặt mình vào nguy hiểm trong cuộc bức hại, thì chúng ta đang khiến chúng sinh nhìn nhận không đúng về Đại Pháp và theo một nghĩa nào đó, chúng ta đang tiếp tay cho sự hủy diệt của họ.

Xin hãy nghiêm túc xem xét các vấn đề về an toàn và kiểm tra xem liệu tất cả chúng ta có tuân thủ các hướng dẫn về an toàn trên Minh Huệ hay không.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/6/479387.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/18/219091.html

Đăng ngày 29-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share