Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-10-2024] Hai năm trước, tôi đã đọc một bài viết trong mục tin tức tòa án của Minh Huệ Net về việc một học viên địa phương kiện Phòng Nhân sự và An sinh Xã hội vì đã giữ lại lương hưu của bà một cách bất hợp pháp. Phiên tòa sẽ diễn ra trong thời gian không xa. Tôi rất ngạc nhiên, vì trong nhiều năm qua, các báo cáo trên Minh Huệ Net chủ yếu đề cập đến việc các học viên bị đưa ra tòa vì không từ bỏ đức tin của mình. Đây là lần đầu tiên tôi đọc tin tức về việc một học viên kiện một cơ quan chính phủ, vụ kiện đã được đệ trình lên tòa án, và một phiên tòa công khai sẽ được tổ chức.

Vào ngày diễn ra phiên tòa, tôi và một học viên khác đến tòa án. Chúng tôi không thể tìm thấy địa chỉ, nên cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Khi chúng tôi hỏi một người đàn ông, ông ấy nói mình đang đi về hướng đó, và chúng tôi có thể đi theo ông. Chúng tôi kịp đến tòa án trước khi phiên tòa bắt đầu.

Tôi thấy một chỗ ngồi trống ở hàng ghế đầu, và hỏi người phụ nữ ngồi cạnh xem có người ngồi ở đó chưa. Bà ấy trả lời là chưa và mời tôi ngồi xuống. Tôi hỏi bà ấy có phải đang chờ phiên tòa không. Bà ấy nói đúng, và cho tôi biết tên của bà. Bà ấy chính là học viên đang kiện phòng nhân sự. Tôi ngộ ra Sư phụ an bài cho chúng tôi gặp nhau để có thể hỗ trợ cho nhau.

Khi phiên tòa bắt đầu, tôi đi cùng bà vào phòng xử án như một thành viên trong gia đình. Học viên này không thuê luật sư. Bị đơn là trưởng phòng, và ông ta có luật sư. Trong khi vị học viên và luật sư của bị đơn trình bày các lập luận của họ, tôi phát chính niệm để tiêu diệt tà linh ở các không gian khác. Khi luật sư đọc bản biện hộ, trong đó có những lời dối trá nhằm bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp và bóp méo sự thật, tôi phát chính niệm tập trung vào cô ấy. Tôi không muốn cô ấy lựa chọn sai lầm, khiến những người nghe hiểu sai sự thật và hủy hoại tương lai của họ. Ngay sau đó, cô ấy bắt đầu ho và không thể nói được. Sau đó, cô ấy bị đuổi ra vì mắc quá nhiều lỗi tại tòa.

Phiên tòa kéo dài một giờ, và phán quyết được đưa ra có lợi cho bị đơn. Vị học viên đệ đơn kháng cáo lên tòa án trung cấp, và vụ án của bà được tiếp nhận và xử lý.

Vào ngày diễn ra phiên tòa phúc thẩm tại tòa án trung cấp, tôi quên mang theo chứng minh thư, là giấy tờ cần thiết để vào tòa án. Trong tâm, tôi yêu cầu các sinh mệnh không can nhiễu tôi, tôi nghĩ: “Ta đến đây để trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh, đó là việc chân chính. Ta là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, và tất cả chúng sinh trong vũ trụ đều thừa nhận điều đó.” Nhân viên bảo vệ gọi điện cho thẩm phán, và thẩm phán cử một thư ký đến để đưa tôi vào phòng xử án với tư cách là người nhà của nguyên đơn.

Lần này, vị học viên cũng không có luật sư, còn trưởng phòng thuê một luật sư mới. Trong bản bào chữa của mình, vị học viên nói: “Cựu lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân đã lạm dụng quyền lực và bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, những người tu luyện theo Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đã kiện ông ta và yêu cầu Tòa án Tối cao truy tố ông ta để đòi lại công lý cho mọi người. Việc đệ đơn kiện là quyền hợp pháp của tôi, nhưng cơ quan thực thi pháp luật đã trả thù tôi. Họ làm giả chứng cứ phạm tội, và khiến tôi bị giam giữ phi pháp trong ba năm. Trong thời gian đó, phòng nhân sự giữ lại lương hưu của tôi mà không thông báo cho tôi. Hành động trái pháp luật của họ phải chấm dứt. Tôi yêu cầu phòng trả lại số tiền lương hưu bị giữ lại của tôi và đưa ra lời xin lỗi chính thức đối với tôi.”

Khi bà nói, mọi người trong phòng xử án, bao gồm cả thẩm phán, đều im lặng lắng nghe, và tôi cảm thấy một bầu không khí từ bi ở đó. Người học viên tiếp tục kể về cuộc đời bà. Bà sinh ra đã mắc bệnh bại liệt, lớn lên phải ngồi xe lăn và sống phụ thuộc vào người khác. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cơ thể bà đã được phục hồi. Bà có thể tự đi lại, mua sắm và làm các công việc hàng ngày. Bà nói rằng bản thân bà là một minh chứng rằng Pháp Luân Công là một pháp môn tu luyện chân chính, mang lại lợi ích cho người dân và xã hội.

Cuối cùng, thẩm phán hỏi vị học viên và bị đơn có muốn đưa ra lời phát biểu cuối cùng không. Người học viên này đọc kinh văn “Vì sao có nhân loại” của Sư phụ Lý với một giọng tường hòa. Sau vài phút, thẩm phán ngắt lời bà: “Chúng tôi hiểu những gì bà đang đọc. Bà có điều gì khác muốn nói không?”

Vị học viên nói: “Tôi hy vọng tất cả mọi người hãy chọn lòng tốt và có một tương lai tốt đẹp”.

Thẩm phán nói: “Tốt, tất cả chúng ta đều chọn lòng tốt”, và hoãn phiên tòa.

Một tháng sau đó, bản án được công bố, và vị học viên thắng kiện. Phòng nhân sự bị yêu cầu trả lại lương hưu đã giữ lại của bà ấy.

Là người tu luyện, chúng ta nên thay đổi quan niệm của mình và phủ nhận những bức hại bị cưỡng ép lên chúng ta.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/9/483557.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/2/221460.html

Đăng ngày 21-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share