Bài viết của đệ tử Đại Pháp Tây phương ở Mỹ quốc
[MINH HUỆ 13-11-2024] Trước tiên, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc vì đã có cơ hội này để chia sẻ một phần trên hành trình [tu luyện] của mình với tất cả mọi người. Nhìn lại gần 20 năm đề cao bản thân, tôi cảm thấy một số bài học mà tôi đã đang đúc kết có thể đóng góp cho sự đề cao trên con đường chỉnh thể của chúng ta. Tôi hy vọng rằng những tâm đắc này sẽ làm phong phú cộng đồng của chúng ta và truyền cảm hứng cho chúng ta tiếp tục tiến về phía trước.
Tu luyện không phải chỉ là làm các việc
Tham gia vào các hạng mục và các hoạt động nhằm để giảng chân tướng và chứng thực Đại Pháp nhất định là điều quan trọng, nhưng không đảm bảo đó là chân tu. Học Pháp và luyện công đặt nền tảng cho tu luyện và cần thiết cho sự đề cao của chúng ta, nhưng ngay cả những điều này cũng không thể đảm bảo đó là tu luyện chân chính. Thông qua hành trình [tu luyện] của mình, tôi nhận ra điều cốt yếu nằm ở tu tâm—nguyện ý chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp và đáp ứng các yêu cầu của [Pháp]. Điều đó phụ thuộc vào việc chúng ta thành tâm muốn học [Pháp], nguyện ý hướng nội tìm, và quyết tâm kiên trì trở thành Thần, đồng thời nỗ lực giúp đỡ người khác chấp nhận Đại Pháp để họ cũng có cơ hội được cứu.
Trong vài tháng gần đây, tôi đã đang đạt đến trạng thái tu luyện thâm sâu, trải nghiệm những nhận thức tinh tế về thần thể của mình ở những không gian khác. Tôi cho rằng đây là vì trong tâm tôi đã đang đặt Đại Pháp lên trên hết thảy mọi thứ.
Tôi đã đang có nhiều cuộc đối thoại chân thành với Sư phụ (trong tâm mình), giống như một người con trai nói chuyện với cha mình—tìm kiếm trí huệ để hóa giải [tâm] oán hận, bất mãn, sợ hãi, và hoài nghi xuất hiện trong tu luyện. Tôi cũng kéo dài thời gian phát chính niệm đến 30 phút bất cứ khi nào có thể, và hiệu quả rất rõ rệt, với nhiều phương diện trong trường không gian của tôi được tịnh hóa.
Dần dần, tôi vượt qua những khó khăn với [tâm thái] nhẹ nhàng và hài lòng, khiến cuộc sống trở nên dễ dàng hơn. Điều quan trọng nhất là, với sự chuyển biến này trong tâm, [tôi] không còn học Pháp, luyện công, và tham gia các hạng mục một cách máy móc nữa—thay vào đó, thực sự có sự cải thiện và có hiệu quả tích cực. Điều này đã đang khích lệ tôi tu luyện tinh tấn hơn.
Tôi vẫn còn phạm sai sót, và những ý nghĩ phụ diện vẫn xuất hiện. [Cảm giác] mệt mỏi, kiệt sức, buồn bã, và những cảm xúc khác vẫn còn xuất hiện, nhưng tôi dần dần nhận thức được đây là một phần trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, khi mà phần đã tu luyện xong được cách khai, và chúng ta vẫn còn những thứ cần được quy chính.
Thái độ của tôi đối với tu luyện chuyển biến từ oán hận sang biết ơn. Tôi nhận ra nếu không có cái tâm thực sự muốn học [Pháp] và đồng hóa với Pháp, thì chúng ta sẽ giống như các học giả tranh luận lý thuyết, chứ không thể thực sự trải nghiệm uy lực của Đại Pháp. Vì vậy, cho dù tôi đã đang làm nhiều việc chứng thực Đại Pháp hay phơi bày cuộc bức hại đến thế nào, nhưng không thực sự muốn trở thành một người tu luyện chân chính, thì uy lực của Đại Pháp sẽ không triển hiện trong cuộc sống của tôi.
[Tâm] oán hận là chất độc
Đa số những thứ ngăn cản tôi và khiến tà ác lợi dụng tôi đều là [tâm] oán hận và bất mãn. Sau nhiều thập niên làm việc trong các hạng mục và tiếp xúc với những đồng tu khác, những cảm xúc này [trở nên] mạnh mẽ đến mức tôi bắt đầu hoài nghi Sư phụ và Đại Pháp.
Vật chất phụ diện bắt đầu tích tụ trong cơ thể tôi, đặc biệt là ở hệ tiêu hóa và vùng bụng của tôi, khiến những cảm xúc phụ diện này trở nên tệ hơn và phá hoại sức khỏe của tôi, nó gần như khiến tôi trả giá bằng sinh mệnh của mình. Quá trình này bắt đầu từ năm 2015, trở nên nghiêm trọng vào năm 2018, và bắt đầu được cải thiện vào năm 2020. Hiện nay, hầu hết những thứ đó đều đã đang bị thanh trừ, nhưng cơ chế này vẫn còn lại một chút.
Gần đây, Sư phụ đăng tải các kinh văn nhắc đến các chủ đề như oán hận, bất mãn, bất công, bức hại, và ý nghĩa của sinh mệnh con người. Tôi tin rằng Sư phụ của chúng ta đã giảng rõ vì sao chúng ta ở đây và những lý do vì sao chúng ta đối diện với những ma nạn và thử thách. Đối với tôi, điều đó rõ ràng là mọi thứ đều liên quan đến lượng nghiệp lực và đức mà mỗi người mang theo, cũng như chúng sinh trong các vũ trụ của riêng họ, bởi vì theo tôi hiểu, một số vũ trụ đã đang phạm tội nhiều hơn những vũ trụ khác. Tuy nhiên, một số người tu luyện vẫn chưa ngộ được làm thế nào để giải quyết những vấn đề này dựa trên Đại Pháp và [họ] đi theo các an bài của cựu thế lực.
Những học viên này thể hiện sự ủng hộ của họ đối với những người có ảnh hưởng trên mạng xã hội hoặc ở kênh truyền thông chủ lưu mà công kích những học viên khác và Đại Pháp. Tuy vậy, tôi không động tâm, và tôi chân thành “cầu nguyện” cho những cá nhân này bằng cách phát chính niệm để thanh trừ tà ác đang sai khiến họ. Tôi cũng đang cố gắng liễu giải vì sao chúng ta, là một chỉnh thể, lại gặp phải chuyện này, [tôi] biết trong tu luyện không có việc gì xảy ra ngẫu nhiên.
Theo lý giải hiện tại của tôi, hầu hết những vấn đề này đều bắt đầu khi các học viên, như tôi chẳng hạn, tham gia vào các hạng mục hoặc các hoạt động nhằm để giảng chân tướng và chứng thực Đại Pháp. Họ thấy những cá nhân ở các vị trí then chốt phạm lỗi nghiêm trọng, và một số người đã thử cảnh báo những học viên ở vị trí lãnh đạo, nhưng không thấy hành động gì. Kết quả là, họ lựa chọn phơi bày những vấn đề này một cách công khai trên mạng xã hội. Tôi cho rằng, trong tâm của những người đã từng tu luyện này, ý định [ban đầu] của họ là để bảo hộ Đại Pháp. Tuy nhiên, về thực chất những hành vi này là sai, chỉ có thể làm cho [cảm giác] oán hận, bất mãn, và bất công sâu sắc hơn. cựu thế lực lợi dụng những học viên này để công kích Sư phụ và Đại Pháp, vốn là điều hết sức tà ác và tội lỗi, khiến họ đi lệch đường.
Tôi đề cập đến chủ đề này để nhấn mạnh rằng nhiều phương diện trong tu luyện không thể dùng nhân tâm để đo lường. Tất cả chúng ta đều đã đang trải nghiệm hình thức bất công, ủy khuất, phản bội, hoặc can nhiễu nào đó—đôi khi đến từ những người mà chúng ta ngưỡng mộ và tin tưởng nhất. Tôi đã tốn rất nhiều thời gian để chấp nhận điều này, và nó khiến tôi rất thống khổ, bởi vì tôi dùng nhân tâm và đủ loại cảm xúc của con người để đối diện với những tình huống này.
Khi một người nào đó dựa vào những điểm tựa khác nhau để duy trì tu luyện của mình thay vì toàn tâm toàn ý sống theo Chân-Thiện-Nhẫn vô điều kiện, họ có nguy cơ đi theo con đường nguy hiểm khi đối diện với những chấp trước căn bản. Điều này có thể khiến họ tích tụ chất độc oán hận và cuối cùng từ bỏ tu luyện, dẫn đến hủy hoại chính mình. Thật đáng tiếc, chúng ta đã thấy những ví dụ này trên khắp thế giới rồi.
Sư phụ luôn cho chúng ta thời gian, và lời chỉ dẫn, cũng như chỉ ra cho chúng ta phương hướng đúng đắn, như Ngài đã làm với kinh văn gần đây. Tuy nhiên, khi các chấp trước của chúng ta nặng hơn nguyện vọng tu luyện và trở thành Thần, [chúng ta] dễ dàng bị khống chế, trệch khỏi con đường vàng kim của Đại Pháp, và rơi vào ma đạo. Trong [quá trình] tu luyện của mình, [tâm] oán hận từng là trở ngại lớn nhất của tôi, nó gần như kéo tôi ra khỏi con đường thần thánh.
Lời chỉ dẫn của Sư phụ
Điều gì đã giải thoát tôi khỏi tình thế khó khăn này? Ngoài việc kiên trì học [Pháp], luyện công, và chứng thực Đại Pháp ra, tôi tìm kiếm cái tâm tha thứ cho chính mình và người khác. Tôi chân thành bày tỏ những nghi hoặc của mình, cầu xin Thần giúp đỡ, và tìm kiếm chân lý thay vì [kiên trì với] quan niệm của mình. Tôi nhận ra lý giải của mình về sinh mệnh và vũ trụ thật hữu hạn, trí huệ của tôi chỉ có thể thấy một phần của sự thật, và rằng tôi ở đây chỉ vì lòng từ bi cứu độ của Sư phụ. Với sự khiêm nhường, tín tâm vào Pháp, và sự kiên trì này, tôi không ngừng hướng nội tìm, [trong] thống khổ, trừ bỏ chất độc [oán hận] này cho đến khi tôi có thể ngộ ra mình làm thế nào để đối đãi với những vấn đề xuất hiện trong cộng đồng người tu luyện và trong tu luyện của mình. Suy cho cùng, mọi việc xuất hiện trong tu luyện đều là hảo sự!
Sư phụ cũng đến giải cứu tôi! Từ năm 2015 đến năm 2018, Pháp thân của Sư phụ đã xuất hiện ba lần dưới dạng âm thanh; tức là, tôi không nhìn thấy, nhưng tôi nghe được. Lần đầu tiên là khi tôi quyết định dừng tu luyện, [vì] tức giận trước hành vi của những học viên khác. Tôi đã phàn nàn với vợ cả đêm và đi ngủ khi đã kiệt sức. Ngay lập tức, tôi gặp ác mộng, [tôi thấy] mình ở trong biển nghiệp lực. Đột nhiên, có một luồng lực kéo tôi xuống đáy biển, và tôi bắt đầu chìm trong chất lỏng màu đen đó. Khi tôi sắp chết, tôi đã tỉnh giấc. Ngay khi tôi mở mắt ra, Pháp thân đã nói với tôi, “Làm người tốt hay làm người xấu chỉ là một sự lựa chọn. Bất kể người khác đối đãi với con như thế nào, con phải luôn lựa chọn giữa làm người tốt hay làm người xấu.” Sau khi nghe thấy lời này, thiên mục của tôi nhìn thấy một học viên Trung Quốc bị đánh, nhưng cô vẫn giữ tâm từ bi đối với người hành hung cô. Trải nghiệm này đưa tôi trở lại tu luyện, và tôi cảm ơn Sư phụ vì đã dạy tôi từ bi.
Lần thứ hai là khi tôi hỏi tại sao Sư phụ cho phép một số người phạm nhiều lỗi đến vậy. Một lần nữa, Pháp thân của Sư phụ xuất hiện và nói, “Ta chỉ nhìn nhân tâm.” Tôi lập tức hiểu ra tu luyện là tu tâm của mình, chứ không phải đổ lỗi cho người khác. Đó là hướng nội tìm và không [nhìn] vào người khác.
Lần thứ ba là khi tôi làm việc cho một hạng mục có quy mô lớn. Trong hạng mục này, mặc dù tôi rất thành công trong việc tăng lợi nhuận và tiến hành cải tiến kỹ thuật, nhưng người điều phối thường mắng tôi và rất hà khắc. Việc này kéo dài tám tháng, khiến tôi tinh thần kiệt quệ, và tôi đã nằm viện trong vài giờ. Sau khi bình phục, tôi về nhà và quyết định ngồi đả tọa, ngay lập tức thiên mục của tôi nhìn thấy lửa, sấm chớp, và những cơn sóng lớn đánh vào thân thể của mình ở không gian khác. Tại khoảnh khắc đó, Pháp thân nói với tôi, “Con phải hoàn trả nghiệp lực của mình.” Vì vậy, tôi hiểu ra tình huống trong hạng mục được an bài để tôi hoàn trả phần lớn nghiệp lực của mình.
Tôi đã có một “giấc mơ” rất rõ ràng, [tôi thấy] mình ở trong một tòa nhà có các tầng không ngừng thay đổi bố cục, [điều này] tượng trưng cho sự vô thường của thế giới con người. Khi tôi ra khỏi thang máy ở một tầng bất kỳ, tôi thấy một con đường lát gạch lộng lẫy màu vàng kim, và một học viên đang đi trên đó rất trang nghiêm. Tại khoảnh khắc đó, Sư phụ đã nói với tôi trong giấc mơ, “Đó là con đường vàng kim dành cho mỗi đệ tử.”
Tôi đã minh bạch Sư phụ luôn ở bên chúng ta, nhưng chỉ có cái tâm tu luyện chân chính mới có thể khiến chúng ta đi trên chính đạo. Trong quá trình tu luyện, chúng ta phải buông bỏ mọi điểm tựa mà chống đỡ chúng ta trong tu luyện, và chỉ giữ lại cái tâm toàn tâm toàn ý hòa tan trong Đại Pháp.
Làm tốt các việc nhỏ
Khi tâm tôi chuyển biến, [tôi có thể] lấy khổ làm vui, buông bỏ chấp trước “làm các việc”—đặc biệt là [chấp trước] cần tham gia các hạng mục có quy mô lớn như thể chúng là bằng chứng cho việc tu luyện chân chính. Tôi hiện thấy mình chỉ như một lạp tử nhỏ bên trong chỉnh thể lớn của các học viên, [tôi] nguyện ý phục vụ người khác bất kể [hạng mục] có quy mô lớn hay nhỏ.
Khi nghe nhiều tâm đắc được chia sẻ trên Đài phát thanh Minh Huệ, tôi kính phục sự kiên trì của các học viên Trung Quốc đại lục [cứu] từng người một từ ngày này qua ngày khác. Trước đó, tôi cho rằng cách tiếp xúc cá nhân này dường như quá chậm, nhưng bây giờ tôi thấy được sức mạnh phi thường cảm động lòng người với [cái tâm] giúp [người] thuần tịnh và kiên định.
Không lâu trước đây, tôi đã làm một phép tính: nếu mỗi người chúng ta chỉ giảng chân tướng cho một người mỗi ngày, thì với 100 triệu học viên trên toàn thế giới, chúng ta có thể [cứu] 365 triệu người trong một năm. Trong năm năm, hơn 1,82 tỉ người sẽ có cơ hội được cứu. Nhận thức này khiến tôi có lý giải mới về sức mạnh chỉnh thể của chúng ta—như một chỉnh thể, chúng ta có thể đạt được số lượng [người được cứu] rất lớn nếu mỗi người trong chúng ta đều vững bước về phía trước, bất kể bước lớn hay nhỏ.
Mặc dù các hạng mục lớn truyền rộng chân tướng là điều quan trọng không thể phủ nhận—và tôi tiếp tục đóng góp cho [các hạng mục này]—nhưng giờ đây tôi nhận ra điều quan trọng nhất chính là cái tâm không ngừng cống hiến và kiên trì giúp đỡ người khác mỗi ngày. Tâm thái này khiến tôi linh hoạt, buông bỏ [tâm] hiển thị và tập trung vào những chi tiết nhỏ trong khi vẫn duy trì cuộc sống cân bằng và hòa thuận với người khác. Tôi hiện cảm thấy mình có thể [biến] lớn như núi hoặc nhỏ như tế bào—cả hai đều có uy lực giống nhau.
Chỉ đến gần đây, tôi mới thực sự nhận ra chúng ta may mắn đến thế nào khi được làm đệ tử Đại Pháp. Cảm tạ Sư phụ!
Đây là những thể ngộ của tôi. Nếu có chỗ thiếu sót thì mong các đồng tu chỉ rõ.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/11/11/我們每個人的金光大道(譯文)-484896.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/13/221627.html
Đăng ngày 07-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.