Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-10-2024] Tháng 7 năm 2024, bà Vương Uy, 67 tuổi, đến từ thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, được phát hiện có triệu chứng đột quỵ và tăng huyết áp sau khi bị bắt giữ vì tu luyện Pháp Luân Công, nhưng cảnh sát vẫn tạm giam bà, khiến bà bị ngất xỉu. Đến tháng 9 năm 2024, bà Vương chính thức bị bắt giữ, và hiện đang đối mặt với cáo trạng vì đức tin của mình.
Lần bắt giữ gần nhất bắt nguồn từ vụ bức hại từ năm 2020
Khổ nạn gần đây nhất của bà Vương bắt nguồn từ một vụ bắt giữ trước đó, vào ngày 23 tháng 4 năm 2020, bên ngoài một siêu thị địa phương. Cảnh sát đột kích nhà bà và yêu cầu con gái bà ký một số giấy tờ. Con gái bà từ chối, vì cô từng bị lừa một lần vào năm 2015 và đã vô tình trở thành nhân chứng chống lại mẹ ruột của mình. Cảnh sát Kim từ Đồn Công an Giải Phóng ở Quận Tô Gia Đồn đã hứa không thêm bất kỳ thông tin không thật nào vào bản lời khai để cô ký. Sau đó, cô đã tuân theo.
Cảnh sát bắt bà Vương đến Trại tạm giam Số 1 thành phố Thẩm Dương. Bà được phát hiện có triệu chứng đau tim, và bị từ chối tiếp nhận. Bà bị đưa trở lại Đồn Công an Giải Phóng. Trong vài ngày tiếp theo, cảnh sát cố gắng đưa bà vào trại giam thêm vài lần nữa, nhưng đều thất bại, và cuối cùng thả bà dưới diện quản thúc tại gia.
Sau 7 giờ sáng ngày 13 tháng 10 năm 2020, hai cảnh sát mặc thường phục bắt giữ bà Vương trở lại. Họ bắt bà đi khám sức khỏe, và bà lại được phát hiện không đủ điều kiện để giam giữ. Vào đêm hôm sau đó, bà được thả dưới diện quản thúc tại gia. Khoảng 11 giờ sáng ngày 6 tháng 5 năm 2021, cảnh sát quay lại để kết thúc vụ án liên quan đến vụ bắt giữ bà vào tháng 4 năm 2020.
Cảnh sát bắt bà đi khám sức khỏe và xét nghiệm COVID-19. Bà từ chối tuân thủ, và 4 cảnh sát đè bà xuống. Họ bóp miệng bà mở ra, mạnh đến nỗi khóe miệng bà bị rách và chảy rất nhiều máu. Bà thấy khó thở, đầu bà choáng váng và sưng lên. Bà lại được phát hiện có các triệu chứng tim bất thường. Chỉ khi đó, cảnh sát mới thông báo cho gia đình bà đến đón bà. Khuôn mặt bà đau đớn, và ngực bà bị căng cứng trong một thời gian dài sau đó.
Lại bị bắt vào tháng 7 năm 2024
Lúc 8 giờ sáng ngày 12 tháng 7 năm 2024, khi bà Vương vừa rời khỏi tòa nhà chung cư của mình, thì một số cảnh sát mặc thường phục từ Đồn Công an Giải Phóng, bao gồm cả cảnh sát Tống Chính Hòa, bắt giữ bà. Không ai trong đó xuất trình giấy tờ tùy thân.
Bà Vương từ chối đi cùng, nên cảnh sát khiêng bà lên xe tuần tra của họ, khiến bà bị bầm tím cánh tay trong lúc chống cự. Bà bị thẩm vấn phi pháp tại đồn công an, nhưng bà từ chối trả lời các câu hỏi của họ và không ký bất kỳ giấy tờ nào.
3 cảnh sát khác, trong đó có 2 người mặc thường phục, đột kích vào nhà bà Vương trong khi bà bị giam tại đồn công an. Họ không xuất trình bất kỳ giấy tờ tùy thân hoặc lệnh khám xét nào. Họ chụp ảnh ngôi nhà, và đe dọa gia đình bà.
Sau đó, gia đình bà Vương yêu cầu được cung cấp thông báo tạm giam, lệnh bắt giữ và danh sách các đồ vật bị cảnh sát tịch thu, nhưng cảnh sát từ chối yêu cầu này và tuyên bố rằng mọi thứ đã được nộp lên Viện kiểm sát quận Hồn Nam.
Cảnh sát đưa bà Vương đến trại tạm giam Số 1 thành phố Thẩm Dương ngay sau phiên thẩm vấn. Trong quá trình kiểm tra sức khỏe bắt buộc, bà được phát hiện có triệu chứng đột quỵ và huyết áp tâm thu trên 200mmHg (trong khi mức bình thường là 120 mmHg hoặc thấp hơn). Theo luật, bà không đủ điều kiện bị giam giữ, nhưng trại tạm giam vẫn giam giữ bà. Gia đình bà nhanh chóng thuê luật sư để đại diện cho bà.
Bị ngất xỉu khi bị tạm giam
Khi luật sư đến thăm bà Vương tại trại tạm giam, ông được biết bà từng bị ngất xỉu và được đưa đến bệnh viện để hồi sức. Cả cảnh sát và trại tạm giam đều không thông báo cho gia đình bà việc này.
Ngay lập tức, luật sư liên hệ với văn phòng của công tố viên Hách Mộng Dao, người phụ trách vụ án, và yêu cầu cho bà Vương được tại ngoại. Trợ lý của công tố viên cho biết trước tiên họ cần phải xác minh với trại giam. Khi gia đình bà Vương theo sát diễn biến vụ việc, nhân viên văn phòng công tố viên cho biết cả cảnh sát và trại tạm giam đều không biết về vụ ngất xỉu của bà Vương, và đề nghị gia đình bảo người đã chứng kiến vụ ngất xỉu liên hệ trực tiếp với viện kiểm sát.
Sau đó, không ai trả lời điện thoại khi gia đình bà Vương gọi đến viện kiểm sát. Bà Vương vẫn bị giam giữ.
Lời cầu cứu của con gái bà bị phớt lờ
Sau vụ bắt giữ gần đây nhất của bà Vương, con gái bà, cô Vương Hiểu Thần, đã đến nhiều cơ quan chính phủ để tìm cách trả tự do cho bà, nhưng đều vô ích. Các cơ quan mà cô đã liên hệ bao gồm Công an quận Tô Gia Đồn, Văn phòng phúc thẩm quận Tô Gia Đồn, Ủy ban thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân quận Tô Gia Đồn, Chính quyền quận Tô Gia Đồn, Đồn Công an Giải Phóng, Đồn Công an Trung Hưng, Công an thành phố Thẩm Dương, Công an tỉnh Liêu Ninh, Ủy ban Giám sát tỉnh Liêu Ninh, Viện Kiểm sát thành phố Thẩm Dương, Viện Kiểm sát quận Hồn Nam và Chính quyền quận Hồn Nam.
Chính quyền quận Tô Gia Đồn, Văn phòng Phúc thẩm thành phố Thẩm Dương và Công an quận Tô Gia Đồn, đơn vị giám sát Đồn Công an Giải Phóng, đều yêu cầu cô Vương Hiểu Thần liên hệ lại đồn công an đã bắt giữ mẹ cô và phụ trách vụ án.
Ngày 12 tháng 9 năm 2024, cô Vương Hiểu Thần đến Công an tỉnh Liêu Ninh một lần nữa để yêu cầu trả tự do cho mẹ cô. Cô hỏi tại sao mẹ cô vẫn bị tạm giam cho vụ bắt giữ vào tháng 4 năm 2020 trước đó. Cô được yêu cầu về nhà và chờ phản hồi. Ngày hôm sau, cô đến Công an quận Tô Gia Đồn. Một nhân viên ở đó cho biết anh ta đang định gọi điện thoại cho cô để thông báo rằng mẹ cô đã bị ban hành lệnh bắt giữ, và vụ án của bà đã được trình lên Viện Kiểm sát quận Hồn Nam. Anh ta cho hay đã quá muộn để yêu cầu trả tự do cho bà Vương, khi vụ án đang tiến hành truy tố.
Đây không phải là lần đầu tiên bà Vương Uy bị bức hại vì đức tin của mình, môn mà bà cho rằng đã giúp bà phục hồi sức khỏe. Trước đó, vào năm 2015, bà từng bị kết án 1 năm tù.
Cuộc sống thay đổi nhờ tu luyện Pháp Luân Công, bị kết án vì đức tin
Bà Vương Uy từng bị chứng chóng mặt và đau nửa đầu, và khi lên cơn thì bà không thể ra khỏi giường. Cơn đau dai dẳng cũng khiến bà trở nên cáu kỉnh và bất ổn, gây ra nhiều căng thẳng trong gia đình.
Sau khi bà tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997, mọi triệu chứng bệnh của bà đều biến mất mà không cần điều trị y tế. Bà cũng trở thành một người điềm tĩnh và tử tế hơn. Một hôm, khi trời mưa, gia đình bà ngạc nhiên khi thấy bà mua nhiều rau. Bà Vương giải thích rằng bà cảm thấy tội nghiệp cho người bán rau vẫn còn nhiều rau chưa bán được trong thời tiết xấu như vậy. Một lần khác, bà trả vài trăm nhân dân tệ cho chủ nhà sau khi hợp đồng thuê nhà của bà hết hạn, và chủ nhà phát hiện ra một cửa sổ bị hỏng. Sau đó, chủ nhà nhận ra cửa sổ đã bị hỏng trước khi bà Vương ký hợp đồng thuê. Ông ấy không tin rằng bà Vương không gây khó dễ gì khi ông yêu cầu bồi thường cho cửa sổ bị vỡ. Người thân của bà nói rằng chính vì bà tu luyện Pháp Luân Công nên bà mới biết nghĩ cho người khác như vậy.
Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, bà Vương bị bức hại, nhưng vẫn kiên định với đức tin của mình. Ngày 29 tháng 6 năm 2015, bà bị bắt và cảnh sát tịch thu 2.000 Nhân dân tệ tiền mặt mà bà để ở nhà. Con gái bà bị lừa ký một số giấy tờ, và vô tình trở thành nhân chứng trong việc truy tố bà. Cảnh sát họ Tống nói trên đã đệ trình vụ án của bà lên Viện Kiểm sát quận Tô Gia Đồn. Tòa án quận Tô Gia Đồn kết án bà 1 năm tù mà không thông báo cho gia đình bà. Không có bất kỳ tài liệu chính thức nào liên quan đến việc truy tố bà được đưa cho những người thân của bà. Bà Vương thụ án tại trại tạm giam Số 1 thành phố Thẩm Dương.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/13/483841.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/15/221230.html
Đăng ngày 01-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.