Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-09-2024]
Tên: Điền Ngọc Xuân
Tên tiếng Hán: 田玉春
Giới tính: Nam
Tuổi: 74
Thành phố: Trường Xuân
Tỉnh: Cát Lâm
Nghề nghiệp: Chưa rõ
Ngày mất: 24 tháng 7 năm 2024
Ngày bị bắt gần nhất: 18 tháng 4 năm 2024
Nơi giam giữ cuối cùng: Trại tạm giam Số 1 thành phố Trường Xuân
Ông Điền Ngọc Xuân, một cư dân thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, đã qua đời 21 ngày sau khi được bảo lãnh trong tình trạng nguy kịch. Tòa án quận Triêu Dương đã đe dọa kết án ông ba năm tù ngay cả sau khi ông qua đời vào ngày 24 tháng 7 năm 2024. Ông mất chỉ một tháng trước lần sinh nhật 75 tuổi.
Ngày 18 tháng 4 năm 2024, có bốn công an từ đồn cảnh sát Kim Tiền Bảo ở quận Nhị Đạo bắt giữ ông tại nhà. Họ nói rằng họ nhắm vào ông vì lãnh đạo đã chỉ đạo bắt một số lượng học viên Pháp Luân Công nhất định trước ngày 1 tháng 5 (Ngày Quốc tế Lao động ở Trung Quốc).
Pháp Luân Công đã bị đàn áp ở Trung Quốc từ tháng 7 năm 1999. Đảng Cộng sản Trung Quốc nổi tiếng với việc tăng cường đàn áp các học viên xung quanh những “ngày nhạy cảm” của nó.
Công an bắt giữ ông Điền đã tịch thu sách về Pháp Luân Công và tài sản có giá trị của ông. Họ hứa sẽ thả ông sau khi thẩm vấn, nhưng ngày hôm sau lại đưa ông đến trại tạm giam Số 1 thành phố Trường Xuân. Trong lần khám sức khỏe bắt buộc, ông Điền bị phát hiện có huyết áp cao, triệu chứng đột quỵ và bong võng mạc. Theo luật pháp, ông không đủ điều kiện để bị giam, nhưng trại giam vẫn nhận ông vào.
Gia đình ông Điền đã khiếu nại với trại tạm giam nhưng không thành công. Họ tìm đến hội người khuyết tật địa phương, nhưng cũng bị từ chối giúp đỡ. Dù gia đình thuê luật sư, nhưng trại tạm giam nói rằng ông Điền là “tù nhân chính trị” và không cho phép bất kỳ ai, kể cả gia đình và luật sư đến thăm ông.
trại tạm giam thậm chí còn đe dọa tước giấy phép hành nghề nếu luật sư tiếp tục đại diện cho ông Điền. Ngày 20 tháng 6 năm 2024, một cai ngục thông báo với gia đình rằng ông Điền đã nôn và mất ý thức ngay trong ngày và được chẩn đoán tắc ruột. Gia đình yêu cầu được vào thăm ông nhưng bị từ chối. Khi trại tạm giam phát hiện ông Điền còn mắc bệnh ung thư ống mật tám ngày sau, họ mới thông báo cho gia đình nộp đơn xin bảo lãnh ông ra ngoài.
Việc xử lý giấy tờ đã kéo dài vài ngày. Đến khi ông Điền được bảo lãnh ra ngoài vào ngày 3 tháng 7 năm 2024, ông yếu đến mức không thể tự đi lại nếu không có người trợ giúp. Ông sau đó nói với gia đình rằng ông bị giam ở Khu số 5 và buộc phải ngồi bất động trên một tấm ván hàng ngày. Chỉ trong chưa đầy một tuần, mông của ông bị chảy máu và hình thành lớp chai dày.
Ông cũng kể rằng tình trạng sức khỏe của ông đã suy giảm từ trước ngày 20 tháng 6, khi trại tạm giam thông báo cho gia đình. Ông nói bị đưa vào bệnh viện của trại tạm giam vào tháng 5 năm 2024, bị còng tay và xích chân cả ngày. Lính canh chỉ cho phép ông mặc quần lót và một chiếc quần mỏng. Ông không được ăn gì. Ba lính canh theo dõi và từ chối cho biết ông bị tiêm gì hàng ngày.
Dù thời tiết tháng 5 ở Cát Lâm vẫn lạnh, ông Điền phải cởi trần và phải xin các lính canh cùng y tá cho mặc áo, nhưng tất cả đều làm ngơ.
Dù tình trạng ông nghiêm trọng như vậy, trại tạm giam vẫn đợi đến ngày 20 tháng 6 mới thông báo cho gia đình. Ông qua đời sau 21 ngày được bảo lãnh.
Trước lần bức hại này, ông Điền đã nhiều lần bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công, điều ông tin là đã giúp ông chữa khỏi bệnh tim, viêm thận, giúp ông bỏ thuốc lá và rượu. Ông từng bị kết án một năm lao động cưỡng bức sau một lần bị bắt.
Bức hại một năm lao động cưỡng bức
Ông Điền bị bắt vào ngày 11 tháng 3 năm 2002 và bị giam tại trại tạm giam thành phố Trường Xuân trong 30 ngày trước khi bị kết án một năm lao động cưỡng bức tại Trại lao động Triêu Dương Câu.
Trong bảy ngày đầu tại trại lao động, ông Điền bị buộc phải ngồi bất động trên một chiếc ghế nhỏ từ 5 giờ sáng đến 10 giờ tối mỗi ngày, chỉ được nghỉ ba lần để ăn. Chỉ cần cử động nhỏ nhất cũng bị đánh đập. Ông còn bị buộc phải học thuộc quy định của trại tạm giam. Mông của ông bị lở loét do ngồi quá lâu.
Một tuần sau, ông Điền bị đưa đến Đội số 4. Ngay khi đến, đội trưởng và một tù nhân đã đẩy đầu ông vào khoảng trống giữa các bậc thang của giường tầng. Sau đó, họ bẻ tay ông ra sau lưng và đánh vào mông ông bằng một tấm gỗ.
Ông chỉ được cho ăn bánh ngô và bắp cải. Do điều kiện sống tồi tệ, ông bị ghẻ lở khắp người. Ông bị ngứa không chịu nổi và các mụn nước chảy mủ và dịch.
Báo cáo liên quan:
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/6/481626.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/7/219859.html
Đăng ngày 17-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.