Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-07-2024] Gần đây, một cư dân ở thành phố Quảng Hán, tỉnh Tứ Xuyên, được thông báo rằng bà không được nhận lương hưu hoặc các phúc lợi khác vì không từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công, pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.
Bà Triệu Hiển Thường, 54 tuổi, từng bị giam tại 2 trại lao động cưỡng bức trong 5 năm (2000-2002 và 2004-2007) vì tu luyện Pháp Luân Công. Trường Trung học Số 3 Quảng Hán, đơn vị công tác của bà, đã sa thải bà ngay sau khi bà bị bắt vào tháng 6 năm 2004. Họ cũng xóa hết thâm niên công tác để tính trợ cấp hưu trí tương lai của bà, về cơ bản khiến bà không có lương hưu.
Sau khi mãn hạn án lao động cưỡng bức lần thứ 2 vào năm 2007, bà Triệu bắt đầu cuộc chiến khó khăn để quay lại làm việc và phục hồi thâm niên công tác. Sở giáo dục không chỉ từ chối những yêu cầu liên tục của bà, mà còn thu hồi giấy phép giáo viên của bà. Họ thậm chí còn báo cảnh sát khi bà xin quay lại làm việc vào năm 2022. Cảnh sát lắp đặt camera giám sát và bố trí người đi ô tô hoặc đi bộ để theo dõi bà, việc này vẫn tiếp diễn cho đến nay.
Ngày 16 tháng 1 năm 2024, bà Triệu gửi đơn lên Văn phòng Khiếu nại Thành phố Quảng Hán, sau đó là Chủ tịch tỉnh Tứ Xuyên vào ngày 9 tháng 5 năm 2024, yêu cầu trợ cấp cho người thu nhập thấp và trợ cấp hưu trí [vì bà sắp đủ 55 tuổi, độ tuổi nghỉ hưu đối với nữ giáo viên ở Trung Quốc]. Đơn của bà được chuyển đến Chính quyền thị trấn Hướng Dương, và họ trả lời bằng văn bản cho bà vào ngày 3 tháng 7 năm 2024.
Văn bản trả lời của chính quyền viết: “Chúng tôi đã nhận được đơn thư của bà từ Văn phòng Chủ tịch, và phúc đáp những quan ngại của bà thông qua công văn này. Sau khi bà được trả tự do khỏi trại lao động, sở giáo dục đã nhiều lần làm việc với bà, cố gắng giúp bà thoát khỏi Pháp Luân Công. Bà đã từ chối sự giúp đỡ, và sở giáo dục đã tiến hành thu hồi giấy phép giáo viên của bà. Trước khi tái cơ cấu ủy ban khu phố địa phương, bà đã nộp đơn xin trợ cấp cho người thu nhập thấp lên trưởng ban đương thời Doãn Đại Hương. Giám đốc Doãn giải thích rằng bà cần phải viết cam kết từ bỏ Pháp Luân Công. Bà từ chối tuân thủ, do đó đã bị từ chối hưởng trợ cấp. Vì bà đã bị sa thải và thâm niên làm việc của bà bị xóa bỏ sau khi bà bị kết án lao động cưỡng bức, nên chúng tôi không thể xử lý đơn xin nghỉ hưu của bà. Vì bà vẫn chưa mất khả năng làm việc nên chúng tôi cũng không thể trợ cấp tàn tật cho bà.”
Không có luật nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công. Đáng lẽ ngay từ đầu bà Triệu không nên bị bắt lao động cưỡng bức, càng không bị đuổi việc và xóa bỏ thâm niên làm việc. Bây giờ, bà phải vật lộn để vượt qua khổ nạn này.
Bị giám sát chặt chẽ vì cố gắng quay lại công việc giảng dạy cũ
Năm 2022, khi bà Triệu đến gặp Sở Giáo dục thành phố Quảng Hán một lần nữa để yêu cầu quay trở lại làm việc, họ tố giác bà với Đồn Công an thị trấn Hướng Dương địa phương, và trả lại bức thư bà gửi giám đốc sở giáo dục. Bà đến bưu điện ở một thị trấn gần đó để gửi thư cho các cơ quan hữu quan, nhưng bưu điện lại chuyển thư của bà đến Đồn Công an thị trấn Hướng Dương.
Ngày 20 tháng 6 năm 2022, Đồn Công an thị trấn Hướng Dương triệu tập bà, và cáo buộc bà vi phạm luật hành chính công. Bà từ chối ký biên bản thẩm vấn, và cảnh sát ghi lại điều đó vào biên bản. Mặc dù họ trả tự do cho bà vào ngày hôm đó, nhưng lại cử người giám sát bà hàng ngày khi bà đi làm nhiều công việc tạm thời khác nhau để kiếm sống. Khi cảnh sát thấy bà đi qua một ngã tư hàng ngày, họ lắp đặt camera giám sát tại ngã tư đó.
Những người được giao giám sát bà Triệu có mặt ở khắp nơi. Một số người ngồi ở quán trà trước nhà bà. Ngay khi bà ra ngoài, họ báo cáo cho cảnh sát. Khi bà đến quầy bán hàng của mình (bà mở một quầy hàng nhỏ), nhân viên cộng đồng ở đó đến kiểm tra trong xe đẩy của bà có gì và bà đã nói chuyện với ai.
Một hôm, khi bà đang làm công việc tạm thời trong một siêu thị, người giám sát theo dõi bà và nói bóng gió với đồng nghiệp của bà rằng bà là kẻ khủng bố vì tu luyện Pháp Luân Công. Bà cảm thấy vô cùng áp lực, và nhanh chóng nghỉ việc tại siêu thị.
Tháng 3 năm 2024, bà Triệu chở người mẹ trên 80 tuổi đến hội chợ địa phương và tình cờ gặp một người quen. Đã lâu không gặp nhau nên họ nói chuyện một lúc lâu. Hôm đó, người giám sát nghe lén cuộc trò truyện của hai người.
Bà Triệu đã viết thư cho Đồn Công an thị trấn Hướng Dương và các quan chức thị trấn để kêu gọi họ ngừng giám sát bà giống như tội phạm hình sự, vì bà không vi phạm pháp luật khi tu luyện Pháp Luân Công hoặc cố gắng khôi phục công việc của mình.
Chính quyền đáp trả bằng cách đột kích nhà bà vào ngày 3 tháng 4 năm 2024. Khi bà đang chuẩn bị dạy kèm vài học sinh tại nhà riêng vào lúc 3 giờ chiều cùng ngày, thì trưởng đồn cùng với phó đồn và các cảnh sát khác của Đồn Công an thị trấn Hướng Dương kéo đến. Trưởng công an xé những câu đối trên cửa khi bước vào trong. Ông ta còn tịch thu một máy tính cùng các sách Pháp Luân Công trong phòng ngủ của bà Triệu, và một cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Công) cùng một máy nghe nhạc ở phòng ngủ của mẹ bà.
Cảnh sát đe dọa giam giữ bà Triệu hai năm, và cảnh báo bà rằng một người của Ủy ban Chính trị Pháp luật (một cơ quan nằm ngoài hệ thống tư pháp có nhiệm vụ giám sát cuộc bức hại Pháp Luân Công) sẽ đến vào ngày hôm sau. Trước khi rời đi, ông ta nói: “Đảng Cộng sản Trung Quốc là rất tốt nhưng bà đang chống lại nó.”
Ngày hôm sau, phó trưởng công an cùng hai cảnh sát và một nhân viên của Ủy ban Chính trị Pháp luật kéo đến vào lúc 11 giờ sáng. Nhân viên của Ủy ban Chính trị Pháp luật đe dọa giam giữ bà vì bà viết thư cho các cơ quan chính phủ để yêu cầu khôi phục công việc của mình.
Bà Triệu vẫn bị giám sát. Bà phải ngừng dạy kèm vì không có phụ huynh nào dám gửi con của họ tới nhà bà để học kèm sau khi tan trường.
Báo cáo liên quan:
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/20/479885.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/22/219145.html
Đăng ngày 23-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.