Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-07-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 1998. Tôi đắc Pháp nhờ chị cả của mình, hồi đó tôi đang làm việc tại Thành phố C nên cũng học luyện năm bài công pháp tại Thành phố ấy. Mặc dù có nhiều điểm luyện công khắp nơi trong Thành phố, nhưng tôi tìm mãi mà không thấy điểm nào, vất vả lắm tôi mới tìm đươc một điểm gần nhà tôi nhất nhưng vẫn còn cách khá xa. Mỗi sáng tôi vội vã đi đến chỗ luyện công rồi lại vội vã trở về đi làm. Tôi không giao lưu với một đồng tu nào và cũng không đọc cuốn Đại Viên Mãn Pháp một cách nghiêm túc, nên nhận thức của tôi về các động tác luyện công rất nông cạn, tôi không nắm được yếu lĩnh của từng động tác và thậm chí tôi không biết cách luyện công.

Mặc dù thỉnh thoảng tôi có đến thăm chị gái và chia sẻ với chị nhưng đều là động tác bên ngoài, tôi vẫn chưa hiểu được tâm pháp cùng yếu lĩnh luyện công. Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, tôi tự mình luyện công ở nhà và càng ít coi trọng các động tác luyện công hơn.

Sau đó, tôi gặp đồng tu B, hai chúng tôi luyện công cùng nhau trong suốt một thời gian dài. Lúc đầu, tôi thấy đồng tu B hay bị mê mờ khi luyện công nên tôi nhắc nhở cô ấy bất cứ khi nào có thể. Khi thấy tôi nhắc nhở nhiều quá, cô ấy tỏ ra không vui. Tôi nghĩ có lẽ mình đã quá chấp trước vào đồng tu thay vì tu luyện chính mình, vì vậy tôi không nhắc cô ấy nữa. Tình trạng này kéo dài suốt hơn 10 năm.

Hai năm trước, đồng tu B liên tục nói với tôi rằng tôi gà gật khi luyện công. Tôi không đồng ý và thanh minh: “Tôi không buồn ngủ, tôi rất thanh tỉnh khi luyện công. Nếu cảm thấy buồn ngủ tôi sẽ mở mắt ra luyện”. Vì vậy cô ấy cũng ngừng nhắc nhở tôi.

Một đồng tu khác tham gia luyện công cùng chúng tôi mỗi tuần một lần. Cô ấy nói rằng cả tôi và đồng tu B đều bị mê mờ khi luyện công và nghĩ nhiều biện pháp giúp chúng tôi. Tuy nhiên, cả hai chúng tôi đều cảm thấy mình thanh tỉnh, chỉ đôi khi mới mê mờ một chút và sau đó lại thanh tỉnh ngay.

Để xem trạng thái luyện công thật sự của mình, tôi đã mua một chiếc gậy tự chụp ba chân và dùng điện thoại ngắt kết nối Internet để ghi lại hình ảnh chúng tôi luyện các bài công pháp. Khi thấy được trạng thái luyện công thực sự của bản thân, cả hai chúng tôi đều bị sốc. Toàn bộ bài công pháp thứ hai và thứ năm bị mê mờ, vậy mà chúng tôi cứ tưởng rằng mình hoàn toàn tỉnh táo. Tại sao điều này có thể xảy ra? Mỗi chúng tôi đều im lặng và hướng nội.

Sau đó, tôi vừa kinh hãi vừa sợ, thậm chí còn gần như tuyệt vọng. Mặc dù bản ngã và niềm kiêu hãnh lập tức bị giải thể, nhưng một chút tự tin tôi cũng không còn. Trong hơn 20 năm qua, tôi đã luyện công dựa vào cảm giác của mình. Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Có người luyện công theo cảm giác; hỏi cảm giác của chư vị có nghĩa gì? Không là gì hết.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Vậy mà tôi vẫn nghĩ mình là một đệ tử lâu năm tu luyện còn rất tốt. Sau khi xem video, tôi cảm thấy vô cùng chán nản và không thể khởi chính niệm lên được. Ngày hôm sau, Sư phụ khích lệ tôi đừng nản lòng. Nhưng phải làm gì đây? Một ý tưởng nảy ra trong đầu tôi: Đọc sách Đại Viên Mãn Pháp. Gần như ngay lập tức, tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng. Cảm tạ Sư tôn đã nhắc nhở!

Tôi đọc cuốn sách với sự chú tâm cao độ, và khi luyện công ngày hôm sau, tôi cẩn thận làm theo yếu lĩnh trong từng bài công pháp mà Sư phụ dạy. Tôi tiếp tục quay một video khác và khi xem lại tôi thấy trạng thái luyện công của mình đã tốt hơn phân nửa. Trong mấy ngày tiếp theo, tôi lại đọc cuốn Đại Viên Mãn Pháp thêm hai lượt nữa và tôi đã luyện được tốt hơn. Hiện giờ dù chưa hoàn toàn đạt tiêu chuẩn, nhưng tôi cảm thấy tự tin hơn gấp trăm lần khi luyện công.

Tôi kể với các đồng tu xung quanh về trải nghiệm của mình, hy vọng rằng tất cả chúng ta đều có thể quy chính bản thân trong Pháp. Dù trước đây tôi làm không tốt, nhưng bây giờ tôi đã nhận ra, và tôi có thể làm tốt hơn rồi. Bởi vì chúng ta có một Sư phụ từ bi, vĩ đại và toàn năng nên dù chúng ta gặp phải bao nhiêu khó khăn trên con đường tu luyện, chúng ta cũng không nên sợ hãi. Chỉ cần chúng ta muốn đồng hóa với Pháp, Sư phụ sẽ giúp chúng ta., bởi vì Sư phụ chính là như vậy, Ngài luôn ở bên chúng ta.

Hôm nay tôi viết ra thể ngộ này là muốn chia sẻ một chút tâm đắc với các đồng tu. Bởi vì trong hoàn cảnh đặc thù của Trung Quốc, kể từ khi cuộc bức hại diễn ra, chúng ta đã trải qua những thăng trầm và khổ nạn. Chúng ta bị tước đi quyền tự do học Pháp, luyện công theo nhóm lớn như chúng ta vẫn làm trước kia, nhưng nhiều người trong chúng ta vẫn kiên trì một mình. Vì vậy, đôi khi chúng ta không thấy được trạng thái tu luyện của bản thân, giống như những gì đã xảy ra với tôi.

Hy vọng bài học của tôi có thể dùng làm tham khảo cho các đồng tu, nếu có thể, hãy dùng điện thoại đi động không kết nối Internet để ghi hình khi đang luyện công rồi kiểm tra xem có phải chủ ý thức của mình đang luyện hay không. Cần phải là chủ ý thức đang luyện công và bản thân đắc công. Hãy nắm bắt cơ duyên vạn cổ này và quy chính bản thân trên mọi phương diện tu luyện càng sớm càng tốt, làm tốt ba việc và viên mãn trở về cùng Sư phụ.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/25/480011.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/3/219358.html

Đăng ngày 13-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share