Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 03-03-2024] Tôi năm nay 74 tuổi. Tôi hiểu rằng Sư phụ đã ban cho tôi một thân thể khỏe mạnh để trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Mỗi ngày, tôi đều tận tâm làm ba việc: học Pháp luyện công, phát chính niệm, ban ngày có thời gian đều đi ra ngoài giảng chân tướng, buổi tối đi phân phát tài liệu chân tướng.

Tôi cùng với một học viên khác phối hợp rất tốt. Chúng tôi cùng nhau in và phân phát tài liệu tại các khu dân cư vào ban đêm và giảng chân tướng trực tiếp vào ban ngày. Nếu chúng tôi đi vào ban ngày, chúng tôi sẽ học Pháp với các học viên khác vào buổi tối, vì họ rất bận rộn vào ban ngày. Chúng tôi thấy cách tiếp cận này rất có lợi và giúp chúng tôi tinh tấn hơn trong tu luyện. Chúng tôi đã mất sáu tháng để phân phát tài liệu giảng chân tướng tới toàn bộ huyện lỵ.

Những trở ngại trong tu luyện

Em dâu tôi (cũng là một đồng tu) đã nghỉ việc để có thể giảng chân tướng cùng tôi. Ngày hôm đó, cô ấy lái xe ba bánh cùng tôi đi phân phát rất nhiều tài liệu thông tin Đại Pháp và đã giúp năm, sáu người thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới. Cô ấy rất vui mừng, đặc biệt vì đây là lần đầu tiên làm công tác Đại Pháp như thế này. Sau khi hoàn thành công việc trong ngày, em dâu đưa tôi về nhà của cô ấy, rồi tôi đi bộ về nhà. Chúng tôi sống gần nhau.

Khi đi bộ, tôi rất phấn khích vì có thêm một học viên tham gia nỗ lực giảng chân tướng, điều đó có nghĩa là có nhiều hy vọng hơn cho chúng sinh. Tôi quá đắm chìm trong cảm giác này đến mức không để ý đường đi, sau đó bị loạng choạng ngã xuống đất. Tôi tự trấn an mình rằng các học viên Đại Pháp luôn được Sư phụ bảo vệ. Một người qua đường dừng lại để giúp đỡ, nhưng tôi nói rằng mình vẫn ổn, rồi tiếp tục đi.

Khi về đến nhà, tôi thấy có vết trầy xước ở má trái, dưới mắt và một ít máu chảy ra.

Sư phụ đã giảng:

“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Sau khi hướng nội tìm, tôi nhận ra rằng sự cao hứng của mình có thể là một chấp trước. Ngày hôm sau, tôi thức dậy và thấy má bị bầm tím. May mắn thay, sau khoảng một tuần mọi việc đã ổn. Tôi đã học Pháp chăm chỉ mỗi ngày, nhưng nghĩ về sự việc đó khiến tôi sợ hãi. Tôi đã ngoài 70 tuổi, lại bị ngã cắm đầu xuống đất như vậy. Nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ, tôi có thể đã bị thương nghiêm trọng. Tôi đã hứa sẽ tu luyện tinh tấn hơn và tránh tạo cho cựu thế lực bất kỳ cớ nào để bức hại tôi. May mắn thay, sự việc đó đã không ngăn trở tôi ra ngoài giảng chân tướng. Đây là sứ mệnh của một học viên Đại Pháp, một nhiệm vụ mà tôi phải hoàn thành.

Nhớ lại sự việc đó, tôi đã quá cao hứng sau khi thuyết phục một số người thoái khỏi các tổ chức của ĐCSTQ và vì có thêm một học viên tham gia nỗ lực giảng chân tướng. Tôi đã phát triển chấp trước hoan hỷ. Người tu luyện phải giữ tâm thái bình thường ngay cả khi gặp những sự việc cao hứng, đồng thời còn phải loại bỏ những chấp trước oán hận, coi thường người khác và bất kỳ suy nghĩ nào không phù hợp với tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn.

Tài xế nói: “Hôm nay tôi đã gặp một người tốt thực sự”

Bạn của chồng tôi mời chúng tôi đến nhà ăn tối. Ông ấy đã thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó, vì vậy tôi thấy đây là cơ hội tốt để giới thiệu thêm về Pháp Luân Đại Pháp cho ông ấy. Tôi mang theo một cuốn Chuyển Pháp Luân, một thẻ nhớ USB có thông tin về Đại Pháp, các tờ rơi giảng chân tướng và một tạp chí Tuần báo Minh Huệ.

Trên đường đến nhà ông ấy, tôi không để ý thấy có chiếc xe đang lùi phía trước mình, người tài xế cũng không nhìn thấy chúng tôi. Chiếc xe đã đâm vào xe đạp của tôi và chúng tôi ngã vào làn đường ngược chiều. May mắn thay, làn đường ngược chiều không có xe lưu thông. Tài xế bước ra ngoài để xem chúng tôi có ổn không. Tôi nói với cậu ấy rằng chúng tôi ổn và hỏi xem xe của cậu ấy có bị hư hỏng gì không. Sư phụ đã dạy tôi phải nghĩ đến người khác trước trong mọi tình huống.

Tôi nhận ra rằng không phải ngẫu nhiên mà cậu ấy đâm vào tôi, vì vậy khi cậu ấy hạ cửa sổ xuống hỏi thăm, tôi đã hỏi cậu ấy có biết về việc thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ không. Cậu ấy nói rằng mình chưa bao giờ tham gia bất kỳ tổ chức nào trong số đó, vì vậy tôi liền nói: “Cậu đã biết thông tin gì về Pháp Luân Đại Pháp chưa? Tôi có thể đưa cho cậu một thẻ nhớ USB có thông tin về nó. Mọi thứ được giải thích rất rõ ràng. Sau khi cậu xem xong, hãy chia sẻ với gia đình và bạn bè của cậu. Còn đây là một lá bùa hộ mệnh. Hãy niệm những lời được viết trên đó ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ cậu sẽ nhận được phước lành.”

Cậu ấy rất vui và liên tục cảm ơn tôi. Cậu nói: “Cháu hôm nay đâm vào xe của bác. Bác không những không mắng cháu mà còn tặng cháu một vật kỷ niệm để giúp cháu được bình an.”

Tôi trả lời: “Tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn và cố gắng nghĩ đến người khác trước. Hơn nữa, cậu không cố ý làm vậy.” Khi tôi rời đi, tôi nghe cậu ấy nói: “Hôm nay mình đã gặp một người tốt thực sự.”

Học thuộc Pháp, trở thành đệ tử chân tu

Tôi thường đọc trong các bài chia sẻ về việc các học viên có thể học thuộc Pháp hàng chục lần, tôi cũng muốn học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân. Trước đây tôi từng cố gắng học thuộc nhưng đã thất bại, lần này tôi quyết tâm không từ bỏ. Đã hơn ba tháng kể từ khi tôi bắt đầu học thuộc lại, tôi vẫn chưa hoàn thành bài giảng đầu tiên, nhưng tôi hạ quyết tâm vượt qua mọi trở ngại, ghi nhớ Pháp, tuân theo các tiêu chuẩn của Pháp và cố gắng trở thành một đệ tử chân tu.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/3/473763.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/8/216944.html

Đăng ngày 09-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share