Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-03-2024] Khi tôi mới hơn một tuổi, bà nội và mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà tôi kể rằng tôi đi còn chưa vững nhưng đã biết bắt chước người lớn luyện công. Đến khi học mẫu giáo, tôi đã thuộc một số động tác luyện công và thường lắng nghe bà và mẹ đọc Pháp. Nhờ đó, tôi đã được Đại Pháp bảo hộ ngay từ thủa nhỏ. Bất cứ khi nào tôi cảm thấy không khỏe, bà và mẹ sẽ bảo tôi ngồi luyện tĩnh công, tôi liền ngoan ngoãn ngồi song bàn. Cơn đau đầu và sốt nhanh chóng biến mất.
Có lần, một bạn cùng chơi nói với tôi rằng ngày nào bạn ấy cũng bị ho và phải uống một loại thuốc rất đắng. Tôi nghiêm túc nói với bạn về khẩu quyết mà bà và mẹ đã dạy mình khi luyện tĩnh công:
“Hữu ý vô ý, Ấn tuỳ cơ khởi; Tự không phi không, Động tĩnh như ý” (Chương II: Đồ hình và giải thích động tác, Thần Thông Gia Trì pháp, Đại Viên Mãn Pháp)
Và nói: “Cậu chỉ cần ngồi xếp bằng và niệm câu này thì cậu sẽ nhanh chóng khỏi thôi”. Bạn ấy bảo: “Tớ biết rồi, để tớ làm như thế”. Thời điểm đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bắt đầu bức hại Đại Pháp. Tôi còn quá nhỏ nên không hiểu bức hại là gì. Tôi chỉ đơn thuần muốn chia sẻ vẻ mỹ diệu và sự tốt lành của Đại Pháp với các bạn. Đây là lần đầu tiên tôi giảng chân tướng.
Sau đó, bà tôi bị công an bắt và bức hại. Tôi không thể hiểu tại sao điều này lại xảy ra và rất tức giận. Tôi cũng không hiểu được tại sao một người tốt và chia sẻ những điều tốt lành về Pháp Luân Đại Pháp lại có thể bị đối xử bất công như vậy. Khi lớn hơn, tôi biết đây chính là cuộc bức hại do Đảng và cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân khởi xướng. Tôi học cách phát chính niệm và thanh trừ can nhiễu khi nhà trường cố gắng đầu độc chúng tôi bằng một loạt những thông tin xấu.
Nhờ sự gia trì của chính niệm, tôi luôn gặp được những người bạn bạn tốt. Ví như, thời còn học trung học, một bạn ngồi cùng bàn đã nói với tôi rằng: “Tớ chuẩn bị đi nước ngoài. Sau khi ra nước ngoài, tớ sẽ nói với mọi người rằng yêu Trung Quốc không có nghĩa là yêu Đảng. Nhiều bạn của tớ ở nước ngoài đều cho rằng ĐCSTQ rất hủ bại!” Lúc đó tôi chưa biết việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới là như thế nào. Tôi chỉ cảm thấy rằng thật hiếm có người bạn cùng lớp nào không phải là học viên, mà có nhận thức giống như tôi về Đảng. Tôi nói: “Những điều cậu vừa nói rất thú vị. Tớ mong rằng khi cậu ở nước ngoài mọi việc sẽ tốt đẹp!“
Sau đó, khi tôi học kinh văn của Sư phụ giảng và lắng nghe trải nghiệm tu luyện của các đồng tu, tôi đã hiểu ra tầm quan trọng của việc giảng chân tướng. Tôi nghĩ đến bạn bè và phân vân làm cách nào để giảng chân tướng cho họ. Khi chia sẻ những lo lắng của mình với mẹ, bà đã nói với tôi thể ngộ của mình: “Chỉ cần con thực sự xuất niệm giảng chân tướng và cứu người thì chắc chắn con sẽ có nhiều cơ hội”. Sau đó, bất cứ khi nào tôi muốn giảng chân tướng cho các bạn, trong tâm tôi đều cầu xin Sư phụ gia trì và phát chính niệm. Nhiều điều kỳ diệu đã xảy ra. Nhiều bạn bắt đầu bàn luận về những chủ đề liên quan, ngay cả khi tôi chưa kịp giảng chân tướng cho họ.
Ví như, một hôm tôi đang chuẩn bị đi ăn trưa với người bạn thân thì một bạn khác đang lướt điện thoại đột nhiên nói: “Người ta nói rằng có rất nhiều tin tức ở nước ngoài mà chúng ta không thể xem được. Các cậu có biết việc này không? Khi nghe điều đó, tôi nghĩ đây là cơ hội tốt để giảng chân tướng nên nói: “Đúng vậy, dạo mình ở nước ngoài, mình đã thấy quá nhiều điều không đúng như những gì người ta tuyên truyền ở Trung Quốc…”
Tôi chưa kịp nói xong thì cô ấy hỏi: “Pháp Luân Đại Pháp thì sao? Hồi bạn ở nước ngoài đã nhìn thấy chưa? Nó có giống như người ta nói đến ở Trung Quốc không?” Vì thế trong thời gian còn lại của giờ nghỉ trưa, tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy một cách hết sức nghiêm túc, nói với cô ấy rằng những thông tin phỉ báng Đại Pháp mà cô ấy nghe được ở Trung Quốc đều là tin giả và dối trá. Sau khi minh chân tướng, quan điểm của cô ấy về Đại Pháp đã có sự thay đổi tích cực. Tôi rất vui vì đã giảng chân tướng thành công. Tuy nhiên, tôi biết rằng chính uy lực của Đại Pháp và sự gia trì của Sư phụ đã khiến mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Từ đó trở đi, tôi chú tâm đến việc phát chính niệm trước khi giảng chân tướng. Tôi không chỉ phát chính niệm cho mình mà còn phát chính niệm giúp đồng tu. Một hôm khi chồng tôi đang chuẩn bị giảng chân tướng cho người bạn, tôi đã nghiêm túc nói với anh ấy rằng hãy phát chính niệm trước và anh có thể cầu xin Sư phụ gia trì nếu gặp can nhiễu. Cuối cùng, anh ấy đã giảng chân tướng thành công và tình cờ biết rằng một trong những người thân trong gia đình của người bạn đó cũng là học viên. Trong quá trình giảng chân tướng, cả hai đã chia sẻ quan điểm của mình về tu luyện và giúp những người bạn khác nhận thức sâu sắc hơn về sự tốt lành của Đại Pháp.
Cuộc bức hại cũng làm cho tôi sinh tâm sợ hãi và một số chấp trước. Tôi xem đây là lúc cần phải đột phá và là cơ hội để đề cao trong tu luyện. Giờ đây hàng ngày tôi đều học Pháp và có thể hội sâu sắc về sự bảo hộ của Đại Pháp và Sư phụ. Tôi sẽ tinh tấn hơn, làm thật tốt ba việc, luôn tín Sư tín Pháp, hằng trì, kiên định tu luyện. Tôi tin rằng nếu làm được như vậy, mọi khó khăn cuối cùng đều sẽ vượt qua.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/2/473728.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/1/218406.html
Đăng ngày 27-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.