Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-03-2024] Trong xã hội ngày nay, con người coi tiền bạc là trên hết, chủ nghĩa vật chất lên ngôi, đạo đức ngày càng suy thoái, trong khi đó các đệ tử Đại Pháp cố gắng hành xử chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ và chứng thực vẻ đẹp của Đại Pháp trong các ngành nghề khác nhau. Những nỗ lực và thành tựu của họ đã được đồng nghiệp ghi nhận. Họ giống như một luồng gió mới, tẩy tịnh tâm hồn chúng sinh, giúp người dân Trung Quốc nhìn rõ những lời tuyên truyền dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Tại đây tôi xin chia sẻ trải nghiệm tu luyện của mình về cách mà tôi đã chiểu theo lời dạy của Sư phụ để trở thành một người tốt và tốt hơn nữa, nhằm chứng thực cho mọi người thấy vẻ đẹp của Đại Pháp.

Chăm sóc trẻ mầm non

Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 1997, trước thời điểm cuộc bức hại Pháp Luân Công xảy ra hai năm. Đến cuối năm 2000, tôi bị kết án phi pháp một năm lao động cưỡng bức vì đến Bắc Kinh thỉnh nguyện. Sau khi được thả ra khỏi Trại lao động cưỡng bức, tôi bị mất việc. Vì có kinh nghiệm giáo viên mầm non nên tôi đã tự mở trường mẫu giáo tại nhà. Tuy tôi không quảng cáo nhưng nhờ uy tín của mình, qua truyền miệng mà được mọi người biết đến, ngay khi tôi mở trường đã có 5 cháu đăng ký học.

Quy định hồi đó giới hạn mức phí trông trẻ hàng tháng là 70 Nhân dân tệ mỗi cháu, bao gồm cả tiền ăn hai bữa một ngày. Mặc dù số tiền ít ỏi nhưng tôi vẫn nấu đồ ăn ngon cho bọn trẻ hàng ngày và cho các cháu ăn no. Một hôm, có ông nội của một đứa trẻ đến đón cháu sớm vào đúng bữa xế chiều. Nhìn thấy bữa ăn, ông ngạc nhiên: “Đồ ăn ngon quá, chả trách đứa nhỏ về nhà không ăn cơm tối nữa, bảo rằng ở trường đã ăn no rồi”. Tuy thu nhập hàng tháng không nhiều bởi trừ chi phí ăn uống thì còn lại không là bao, nhưng tôi rất vui khi nhìn các cháu ăn ngon và lớn lên khỏe mạnh.

Hàng ngày, ngoài việc dạy bọn trẻ kiến thức, kể chuyện, chơi trò chơi, học các phép tính, tôi còn dạy chúng đọc thuộc lòng Hồng Ngâm và hát những bài hát do đệ tử Đại Pháp sáng tác. Nếu có trẻ không ngủ được vào buổi trưa, tôi sẽ đọc sách Đại Pháp cho cháu nghe.

Mỗi đứa trẻ đến trường mẫu giáo của tôi đều là duyên phận. Tôi đối xử với chúng bằng tất cả thiện tâm của một người tu luyện Đại Pháp và chăm sóc chúng như các con ruột của mình.

Một phụ huynh biết tôi mở trường đã gửi con trai của họ đến học. Cậu bé mắc bệnh bạch cầu và thường xuyên bị chảy máu cam. Cha mẹ cậu bé cảm thấy rất lo khi gửi cháu đi học. Tôi biết rằng chăm sóc một đứa trẻ như vậy cần một trách nhiệm lớn lao, tôi cũng rất lo, nhưng khi nghĩ rằng mình là một đệ tử Đại Pháp, phải luôn nghĩ cho người khác khi làm bất cứ việc gì, tôi đã đồng ý nhận trông cậu bé, nỗ lực hết sức chăm sóc cháu thật tốt để không phụ lòng tin của cha mẹ cháu. Trong mấy năm được chăm sóc, cháu ngày nào cũng vui vẻ và chỉ bị chảy máu cam nhẹ một lần ở trường. Đó là nhờ uy lực của Đại Pháp, ở trong một trường năng lượng tích cực mà đứa trẻ lớn lên khỏe mạnh mỗi ngày. Cha mẹ các cháu đều khen ngợi Đại Pháp, nói rằng Đại Pháp là tốt, và vui vẻ nhận cuốn sách Chuyển Pháp Luân quý giá khi tôi đưa tặng cho họ. Bằng cách chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp, tôi đã không phụ lòng tin mà các phụ huynh dành cho tôi.

Sau khi gửi con đến trường mẫu giáo của tôi, một phụ huynh khác nói: “Chị ơi, con chúng tôi từng có vấn đề về sức khỏe khi học ở mấy trường mẫu giáo khác. Nhưng đến đây thì lại hết bệnh. Cháu rất thích đến học ở trường của chị“. Về sau, người phụ huynh này đã giới thiệu cháu gái của mình đến học chỗ tôi mặc dù gần nhà họ cũng có trường mẫu giáo.

Một thời gian sau, người chủ cũ đề nghị tôi quay trở lại làm việc. Vì vậy, tôi đã đóng cửa trường mẫu giáo tại nhà của mình. Sau đó, cha mẹ của cháu nhỏ mắc bệnh bạch cầu nài nỉ tôi mở lại trường mẫu giáo. Anh bảo rằng con trai anh lại phát bệnh khi học ở trường mẫu giáo khác và phải nhập viện. Anh ấy nói với tôi: “Các học viên Đại Pháp quả là những người tốt”. Tôi nói với anh ấy rằng đó là sự thần kỳ của Đại Pháp.

Người thân ủng hộ Đại Pháp được ban phước lành

Hàng ngày, tôi đến thăm mẹ vào buổi chiều. Nhưng vào một ngày tuyết rơi lạnh giá mùa đông năm 2011, không hiểu sao tôi lại muốn đến thăm bà vào buổi sáng. Khi đến nơi tôi nhìn thấy cửa khóa bèn chạy sang nhà hàng xóm xem mẹ tôi có ở đó không. Người hàng xóm lúc này đang nhấc điện thoại định gọi cho tôi, thấy tôi bà liền bảo mẹ tôi mới bị ngã sấp mặt ở ngoài. Tôi vội chạy vào nhà thì thấy mẹ tôi đang nằm nghỉ trên giường. Bà đã nôn ra rất nhiều máu. Tôi nhắc mẹ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, như vậy sẽ khiến bà cảm thấy dễ chịu hơn.

Sau đó, tôi đưa mẹ đến bệnh viện, nơi đó cách nhà bà gần hai tiếng đồng hồ. Trên đường đi, tôi không ngừng niệm chín chữ chân ngôn cùng với mẹ. Ngay khi chúng tôi đến nơi, mẹ tôi được đưa đi chụp CT. Bà lại tiếp tục nôn ra nhiều máu.

Tôi an ủi mẹ: “Mẹ ơi, chỉ có Sư phụ mới có thể cứu mẹ. Mẹ cứ tin vào Đại Pháp thì mọi chuyện sẽ ổn thôi”. Mẹ tôi gật đầu. Theo kết quả chụp CT, bác sỹ cho biết mẹ tôi bị nứt xương trán do đập đầu xuống đất. Đối với một phụ nữ ở độ tuổi 70, cú ngã này thực sự rất nặng và vết thương thực sự trầm trọng. Vậy mà sau 13 ngày mẹ tôi đã được xuất viện.

Mẹ tôi năm nay đã 84 tuổi và sức khỏe của bà vẫn tốt. Nhìn vóc dáng mẹ tôi từ phía sau, không ai nghĩ rằng bà đã già đến vậy. Bà nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ mỗi ngày, ai nhìn thấy bà cũng đều nói rằng bà có sức khỏe thật tốt. Chính là Đại Pháp đã ban phước lành và mang lại may mắn cho mẹ tôi trong những lúc nguy nan.

Năm 2013, bố chồng tôi bị đột quỵ và phải nhập viện. Khi chúng tôi đến bệnh viện, tôi dặn ông thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Ngay cả sau khi đã xuất viện, bố chống tôi vẫn thường nhẩm niệm chín chữ chân ngôn đó. Khi chúng tôi nói chuyện qua điện thoại, điều đầu tiên ông nói là “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Năm nay bố chồng tôi đã 86 tuổi và ông vẫn rất khỏe mạnh. Tinh thần của ông minh mẫn, khuôn mặt tươi hồng và ông đi lại nhanh nhẹn.

Sư phụ giảng:

“Mỗi một vị đều là người thân của Sư phụ.” (Giảng Pháp trong buổi họp mặt học viên khu vực Châu Á – Thái Bình Dương)

Tôi là đệ tử của Sư phụ nên người thân của Sư phụ cũng là người thân của tôi. Tôi hy vọng rằng trong lúc Đại Pháp hồng truyền, tất cả người thân của Sư phụ đều được cứu và những người hữu duyên không bỏ lỡ cơ duyên vạn cổ này.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/9/473266.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/5/216465.html

Đăng ngày 08-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share