Bài viết của Tảo Trần ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-10-2011] Gần đây, chồng con tôi đều bị ốm, và tôi là người khỏe mạnh duy nhất trong gia đình. Tôi không thể không khoe khoang rằng, “Bởi vì em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn mười năm nay nên sức khỏe của em luôn cường tráng và em không bao giờ cần dùng đến thuốc. Anh và các con có thể không tu Đại Pháp, nhưng có thể nhẩm hai câu ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân Thiện Nhẫn hảo’. Nó sẽ có tác dụng.”

Người nhà của tôi bắt đầu thành tâm nhẩm hai câu đó. Tuy nhiên, sức khỏe của họ không cải thiện. Thay vào đó, họ còn yếu hơn. Cổ họng của chồng tôi đau đến nỗi anh ấy không thể ăn bất cứ thứ gì, con trai tôi thì đau khắp miệng và con gái tôi thì yếu đến nỗi không thể ra khỏi giường. Vấn đề nằm ở đâu? Tôi tự hỏi mình. Liệu những điều này có liên quan gì tới trạng thái tu luyện của tôi hay không? Liệu có phải Sư Phụ đang dùng hoàn cảnh này để điểm hóa cho tôi? Tôi bắt đầu suy xét lại những tư tưởng của mình để xem có chấp trước nào của tôi gây ra hoàn cảnh này hay không? Kết quả, tôi đã phát hiện ra rằng chính tôi đã gây ra tất cả những vấn đề này.

Chồng tôi là một người lao động ngoài trời, làm việc nhiều giờ mỗi ngày; anh ấy có nhắc tới việc muốn nghỉ ngơi một ngày, nhưng tôi đã không đồng ý và nói rằng một người đàn ông khỏe mạnh đừng bao giờ trốn tránh những việc nặng nhọc. Để được là “một người đàn ông khỏe mạnh”, chồng tôi đã quyết định không nghỉ ngơi và tiếp tục làm việc. Tôi đã nhận ra rằng tôi thúc ép anh ấy làm việc chỉ bởi vì tôi không muốn mất một ngày lương của anh ấy. Chấp trước vào tiền bạc của tôi mới mạnh mẽ làm sao!

Còn đối với con trai, tôi luôn muốn nó đạt điểm cao ở trường, nhưng tôi đã bắt nó phải học hành quá vất vả. Bởi vì điểm tổng kết của nó chưa bao giờ cao nên tôi cảm thấy mất mặt với người bạn của tôi, người mà ngẫu nhiên lại làm giáo viên chủ nhiệm của lớp con trai tôi học. Ngẫm lại, tôi nhận ra rằng chấp trước vào danh tiếng và “thể diện” của tôi vẫn còn ngoan cố.

Con gái tôi mắc một chứng bệnh bất thường từ thuở nhỏ và nó không thể tự mình làm được những việc sinh hoạt cơ bản hàng ngày. Do đó, tôi phải ở nhà cả ngày để trông nom nó. Tôi không thể tìm được việc làm và có rất ít cơ hội tiếp xúc với xã hội, điều này đã làm hạn chế nghiêm trọng cơ hội của tôi để nói cho mọi người biết về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Tôi đã rất lo lắng về sức khỏe của con gái tôi. Tôi càng chấp trước về nó, thì tình trạng của nó càng trở nên trầm trọng. Sau khi suy xét về sự lo lắng đối với con gái mình, tôi nhận ra rằng chấp trước tình cảm của tôi vẫn còn khá mạnh.

Tôi xấu hổ vì những chấp trước đối với danh, lợi, tình của mình, những thứ mà vẫn còn ngoan cố, cho dù tôi đã tu luyện được cả hơn chục năm. Tôi cảm thấy mình không xứng đáng với sự cứu độ và lòng từ bi của Sư Phụ. Tôi đã quyết tâm diệt trừ những chấp trước này bằng cách tu luyện tinh tấn hơn. Tôi không muốn danh tiếng, nó là một trở ngại lớn trên con đường tu luyện để làm cho tôi vấp ngã. Tôi không muốn tiền bạc, thứ giống một con hổ mà có thể ăn thịt và làm tổn thương tôi. Tôi cũng không muốn tình cảm, thứ giống một sợi dây thừng cột chặt tôi lại và ngăn cản tôi phản bổn quy chân. Tôi chỉ muốn “Chân-Thiện-Nhẫn”. Tôi muốn tuân theo Pháp của Sư Phụ, đồng hóa với Pháp và cứu độ chúng sinh. Danh, lợi, tình nhất định không phải là những thứ mà tôi muốn cho sinh mệnh của mình.

Sau khi trải qua quá trình hướng nội này, tình trạng của những người thân trong gia đình của tôi đã thay đổi. Con trai tôi đã hồi phục không lâu sau đó. Nước da của nó trở nên trắng trẻo và sáng sủa, tóc của nó thì đen óng ả. Nó nói với tôi rằng nó đã nhẩm thuộc hai câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân Thiện Nhẫn hảo” thường xuyên. Tôi nghĩ rằng việc từ bỏ chấp trước về danh của tôi đã giúp nó tiêu trừ khổ nạn. Bệnh tật của chồng tôi cũng biến mất, và anh ấy đã thoát khỏi một vụ tai nạn gần đây tại sở làm một cách bình an vô sự. Anh ấy vui vẻ nói với tôi rằng: “Hai câu đó thật là có tác dụng!” Tôi nghĩ rằng việc tôi từ bỏ chấp trước đối với tiền bạc đã mang lại phúc lành cho anh ấy. Tình trạng sức khỏe của con gái tôi cũng chuyển biến tốt lên khi nó có thể tự chăm sóc cho bản thân và thậm chí còn giúp đỡ làm một số việc nhà. Tôi hiểu rằng việc tôi từ bỏ chấp trước về tình cảm và thay thế nó bằng sự từ bi đã làm tình trạng sức khỏe của con gái tôi có biến chuyển.

Tôi đã chứng nghiệm được sức mạnh của việc hướng nội tìm, thêm vào đó, tôi còn hiểu rõ hơn điều Sư Phụ giảng trong bài “Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009]“:

Người thường không biết được tầng ý nghĩa này của “tướng do tâm sinh”; thực ra chính là: nhân tố của mình cải biến hoàn cảnh của mình. ‘Tu chính mình’, ‘hướng nội tìm’, những lời ấy tôi đã nói hết sức minh bạch rồi, hết sức rõ ràng rồi, (cười) nhưng không có được bao nhiêu người có thể coi trọng điều này; kể cả các việc mà đệ tử Đại Pháp làm cũng là tình huống này.”

Hướng nội tìm là một kho báu vô giá đem lại lợi ích cho chúng ta trên mọi phương diện và chúng ta cần trân quý nó. Vì chúng ta đang tu luyện nơi thế gian con người, hướng nội tìm chính là một Pháp bảo hữu hiệu giúp tâm của chúng ta được thuần tịnh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/10/30/向内找的美妙-248509.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/11/129381.html

Đăng ngày 27-11-2011, bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share