Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 04-10-2011] Tôi là một học viên mới ở Đài Loan, tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn hai năm. Cách đây vài ngày tôi đã có một giấc mơ, và tôi muốn được chia sẻ với các bạn đồng tu.

Gần đây tôi đã bắt đầu với công việc về phát triển phương tiện truyền thông và tôi rất thích công việc này dù rất cực nhọc. Vài ngày trước, sau giờ làm việc tôi trở về khu tập thể, vệ sinh sạch sẽ và lên giường đi ngủ. Tôi ngủ không sâu và hay có những giấc mơ, đêm đó cũng không phải là ngoại lệ. Thoạt đầu tôi mơ rất nhiều, nhưng không nhớ bất cứ điều gì khi tôi tỉnh dậy, ngoại trừ một giấc mơ hết sức chân thực.

Trong mơ, tôi đến một nơi trông giống như một thung lũng núi rất lạ – rộng lớn vô cùng, ở đó đang diễn ra một buổi hòa nhạc quy mô lớn, với một sân khấu lớn ở phía trước. Tôi đã bay trên bầu trời và nhìn xuống phía dưới, tôi thấy rằng khu vực này đã bao phủ toàn bộ những người trên sân khấu và trải rộng ra đến chỗ khán giả ngồi. Sau đó tôi nghe thấy một thông báo từ những chiếc loa phóng thanh: “Chương trình tiếp theo là Pháp Luân Đại Pháp …” (Tôi không thể nhớ chính xác những gì họ nói sau đó). Vào khoảnh khắc thông báo được phát đi, toàn bộ khán giả đứng dậy và vỗ tay, giống như đứng lên tung hô tại màn biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận, nhưng nó không chỉ là những người trong hội trường tung hô, còn có nhiều người trên khắp các núi non và thung lũng – cảnh tượng thật là tuyệt. Sau đó, tôi thấy nhiều học viên trẻ trong bộ quần áo màu vàng từ sân khấu chạy xuống giao lưu với khán giả. Một số người giơ tay chào hỏi lẫn nhau, trong khi những người khác ôm lấy khán giả. Cuối cùng, tất cả mọi người cùng hét lên với nhau, “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo!” càng lúc càng lớn hơn. Khẩu hiệu bắt đầu từ phía trước sân khấu, sau đó dấy lên một làn sóng cho tất cả mọi người – âm thanh thực sự chói tai, tôi vẫn có thể nghe thấy khi tôi tỉnh dậy, và cảm thấy toàn bộ cơ thể của tôi rung động với những từ này khi tôi nhìn thấy từ bầu trời trong giấc mơ của tôi, tôi đã xúc động đến trào nước mắt.

Thoạt đầu tôi không biết được ý nghĩa của giấc mơ, sau này khi tôi nghĩ về giấc mơ đó, tôi biết rằng Sư phụ đang khuyến khích tôi. Lúc đó, tôi nghĩ ngay đến Pháp của Sư Phụ giảng:

“Chính Pháp thực thi đến thế gian, Thần Phật đại hiển, những oan [và] duyên loạn thế gian đều được giải quyết một cách thiện. Những ai hành ác đối với Đại Pháp [đều bị] hạ vào cửa vô sinh, còn lại những người [có] tâm quy chính, trọng đức hành thiện, mọi vật đổi mới; chúng sinh không [ai] không kính [trọng] ân cứu độ của Đại Pháp; khắp trời cùng vui vẻ, cùng chúc mừng, cùng khen ngợi. Thời [khắc] Đại Pháp toàn thịnh tại thế gian là bắt đầu từ đây.” (“Dự liệu cho Pháp Chính Nhân Gian”, Tinh tấn yếu chỉ II)

Liên tưởng ý nghĩa của giấc mơ này vào thực tế hàng ngày, tôi nghĩ rằng Sư phụ vừa giảng kinh văn, “Thế nào là đệ tử Đại Pháp” và chỉ ra sự không nghiêm túc của các học viên trong tu luyện. Đối với tôi, tôi thực sự toàn tâm toàn ý học những Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp thật tốt, và hướng nội hết thảy mọi việc, đặc biệt kể từ khi tôi tham gia dự án phương tiện truyền thông. Tôi đã đối mặt với nhiều mâu thuẫn trong dự án, và điều này cho thấy một sự khác biệt lớn so với môi trường tu luyện trước đây của tôi khi còn là sinh viên. Trung thực mà nói, trước đây tôi cảm thấy rất thoải mái, mặc dù tôi liên tục nghiêm khắc với các khảo nghiệm tâm tính, chịu khó đối chiếu bản thân với Pháp của Sư Phụ và thực thi Pháp. Tôi nghĩ rằng tôi muốn đề cao thật nhanh và thăng tiến về phía trước, mặc dù đôi khi tôi tránh đối đầu, không muốn đối mặt với những khổ nạn, nhưng tôi nhớ lại Pháp của Sư Phụ giảng:

“Người tu luyện làm các việc của Đại Pháp không cầu phúc phận của người thường và hạnh phúc như thế nào trong cuộc sống, chỉ có đề cao tầng thứ là trọng yếu nhất.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế năm 2004 ở New York“)

Tôi đã nhìn thấy nhiều học viên trong dự án truyền thông trải qua rất nhiều xung đột – thậm chí một số còn rất mãnh liệt. Ban đầu, tôi thực sự rất sợ, nghĩ rằng có mối quan hệ phức tạp trong nhóm phương tiện truyền thông. Tôi nghĩ ngay đến những gì Sư phụ giảng:

“Lúc chư vị phối hợp với nhau là vì nhân tâm mới sản sinh ma sát với nhau, đấy là trạng thái và quá trình của người tu luyện, quyết không phải ai đó trong chư vị thật sự không tốt. Phía mặt tốt đã không nhìn thấy, đã cách ra rồi, những gì chư vị nhìn thấy vĩnh viễn là phía mặt chưa tu xong, nhưng chư vị không được không ôm giữ tâm từ bi, không được nhìn người một cách cố định. Tôi nhắc lại, phía mặt tốt thì chư vị nhìn không thấy, bên đó đã phi thường tốt rồi, đạt tiêu chuẩn rồi. Đạt tiêu chuẩn là sao? Tiêu chuẩn của Thần. Còn phía chưa tu xong kia của họ, càng hướng ra bề mặt thì càng hiển ra không tốt, tuy nhiên, họ đã tu được rất tốt. Hy vọng mọi người trân quý chính mình, trân quý người khác, trân quý hoàn cảnh này của chư vị. Trân quý con đường mà chư vị đi, đó chính là trân quý bản thân chư vị.” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp”, “Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2011)

Vì vậy, tôi không nên nhìn vào mọi người theo một cách cố định, bất kể các bạn đồng tu cư xử ra sao. Mặc dù mỗi xung đột có thể không hướng vào tôi, nếu tôi đã quan sát thấy tôi nên hướng nội, thay vì nhìn vào người khác. Khi các bạn đồng tu đề cao, tất cả mọi người đối xử với nhau rất tốt, mặc dù đối với tôi nó có vẻ thoải mái, tôi nhận ra rằng chỉ bằng cách làm việc thông qua mâu thuẫn, chúng ta có thể đề cao tầng thứ. Có ít áp lực hơn khi tôi nghĩ theo cách này, và tôi cảm thấy rằng khả năng của tôi từ từ khai mở, và rằng tôi sẽ không lo lắng quá nhiều về những thứ như tôi đã nghĩ lúc đầu.

Tuy nhiên, tôi vẫn muốn nhắc nhở các bạn đồng tu: Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều biết thời gian rất là cấp bách, và chúng ta có thể cứu nhiều người hơn nếu chúng ta phối hợp thật tốt. Tôi nhớ một học viên có thiên mục mở, đã đề cập đến trong một bài báo rằng mọi người chúng ta gặp trong cuộc đời này thực sự có mối quan hệ tiền duyên rất sâu nặng với chúng ta, thậm chí với cả những người chỉ đi ngang qua. Chúng ta đang học Đại Pháp ở trong thế giới con người, vì vậy bây giờ hãy hành động như học viên, và chứng thực Pháp trong các dự án của chúng ta – và đây quả thực là những mối quan hệ tiền duyên tuyệt vời. Tôi không biết những thử thách và khổ nạn chúng ta đã gặp phải trong toàn bộ lịch sử cuộc đời của chúng ta là gì, nhưng chúng ta có thể chứng thực Pháp cùng nhau hôm nay. Khi mà thời kỳ Chính Pháp kết thúc, tất cả các học viên Đại Pháp sẽ trở về ngôi nhà thật sự của họ, sau đó sẽ rất khó để gặp nhau một lần nữa, vì vậy tại sao chúng ta không trân quý các mối quan hệ và quan tâm đến người khác nhiều hơn? Chúng ta có thể đối xử với người dân thế giới bằng “từ bi” của một học viên Đại Pháp, sao chúng ta không thể làm như vậy đối với các bạn đồng tu? Khi chúng ta đang trải qua mâu thuẫn, hãy suy nghĩ về Đại Pháp, và bạn sẽ bỏ qua tất cả mọi bực bội.

Đó là tất cả những chia sẻ của tôi, tầng thứ của tôi còn giới hạn, xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp, xin cảm ơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/10/4/新学员梦中所见有感-247461.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/10/31/129122.html
Đăng ngày 19-11-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share