[MINH HUỆ 04-10-2011]
Vứt bỏ danh và lợi, sử dụng thu nhập trong việc cứu độ chúng sinh
Trong khi tu luyện cá nhân, tôi dành phần lớn thời gian của tôi vào việc học Pháp và tu luyện. Tôi dần dần bỏ các chấp trước về danh và lợi, và bắt đầu thuận theo chiều hướng tự nhiên. Một lần, nơi làm việc của chúng tôi phân chia căn hộ cho cán bộ trẻ. Tôi đã không được cấp. Tôi không bị ảnh hưởng vì tôi đã nhớ đến Pháp Sư Phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân về một tình huống tương tự. Tôi có một số bạn bè không phải học viên sở hữu các công ty, doanh nghiệp lớn. Họ có rất nhiều nhà cửa và xe hơi, và tôi không thèm muốn và cũng không ganh tỵ với họ. Ngược lại, tôi cảm thấy tiếc cho họ, vì họ bị sa lầy rất sâu vào danh và lợi. Tôi cảm thấy tôi là người may mắn nhất trong cuộc sống, chỉ có tu luyện Đại Pháp là con đường hạnh phúc nhất.
Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, bên cạnh việc duy trì một cuộc sống riêng và tập thể, hầu hết tiền lương và tiền tiết kiệm của tôi được sử dụng chủ yếu để cứu độ chúng sinh. Tôi thành lập một cơ sở sản xuất tài liệu ngay tại nhà. Tôi quản lý tất cả mọi thứ từ thiết bị cho đến đồ dự trữ, mua giấy, các đĩa CD và DVD chất lượng cao, cơ sở sản xuất tài liệu của tôi đã hoạt động yên ổn cho đến ngày hôm nay. Khi chương trình biểu diễn Thần Vận đã sẵn sàng để tải về Trung Quốc, tôi đã sao ra nhiều đĩa DVD chất lượng cao cùng một trang bìa thật đẹp, và ngay sau khi người ta thấy nó, họ đã rất thích. Bên cạnh việc đáp ứng nhu cầu của điểm sản xuất tài liệu của riêng tôi, tôi cũng giúp đỡ các trung tâm khác tại các khu vực và vùng ngoại ô lân cận. Thu nhập của họ tương đối thấp so với những người ở trong thành phố. Tôi đã tài trợ tiền tùy theo tình hình và khả năng của tôi, khi thì từ ba đến bốn nghìn, thỉnh thoảng từ ba đến bốn trăm. Tôi biết được thông tin trên website là các bạn đồng tu sử dụng điện thoại di động để cứu độ chúng sinh. Dần dần tôi mua ba điện thoại di động, sử dụng chúng để gửi thông điệp giảng chân tướng cứu người.
Khi tôi giúp đỡ người khác về mặt tài chính, tôi đã không nghĩ bất cứ điều gì như tôi sẽ tích được bao nhiêu đức, hoặc tôi sẽ nhận được những gì. Tôi thậm chí không cảm thấy đặc biệt, tôi cảm thấy đó là rất tự nhiên. Đây là những gì một đệ tử Đại Pháp nên làm. Tất cả mọi thứ, bao gồm cả cuộc sống của chúng ta, là do Đại Pháp ban tặng, và điều đó rất phù hợp để sử dụng thu nhập cá nhân để cứu người. Tôi cũng hiểu rằng chúng ta đang trong thời kỳ Chính Pháp, và rất nhiều dự án cần đến tài chính. Là một học viên Đại Pháp, mục đích của việc kiếm tiền là để sử dụng nó ở thời điểm quan trọng cho việc cứu người. Điều này đặc biệt đúng đối với những đồng tu có một nền tảng tài chính vững vàng. Có lẽ nó đã được an bài từ trước, hoặc một người đã thệ ước sẽ kiếm tiền cho Đại Pháp, và không để lại cho gia đình và các thế hệ sau này. Nếu bạn không sử dụng tiền bây giờ, khi nào bạn sẽ sử dụng? Tất nhiên bạn không nên đi đến cực đoan, bạn phải đảm bảo nhu cầu sinh hoạt bình thường của bạn.
Cân bằng tốt mối quan hệ giữa tu luyện và công việc
Sư Phụ đã giảng,
“Hiện nay từng phút từng giây đều rất quan trọng; bỏ lỡ mất đoạn thời gian này rồi, là sẽ bỏ lỡ mất tất cả. Lịch sử sẽ không lặp lại nữa; lịch sử của vũ trụ, lịch sử của tam giới đã trải qua bao nhiêu như thế, niên đại lâu dài như thế; chúng sinh đều đang đợi gì đây? Đều đang sống ở nơi này vì điều gì vậy? Đều đang đợi [để đến] mấy năm nay mà thôi! Thế mà có học viên mấy năm nay đã hoang phí sinh mệnh, không biết tranh thủ [thời gian]; vậy mà chư vị đang gánh vác trách nhiệm to lớn nhường ấy với chúng sinh và lịch sử đó! ” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003“)
Sau khi tôi học bài giảng Pháp này, tôi nhận ra trách nhiệm to lớn mà chúng tôi đảm nhiệm với tư cách là một đệ tử Đại Pháp và sự quý báu của thời gian. Bên cạnh công việc, tôi dành phần lớn thời gian của tôi để làm ba việc. Tôi cắt giảm thời gian ngủ đến mức tối thiểu, và tôi không tham gia bất kỳ hoạt động xã hội của người thường không cần thiết nào. Tôi vẫn cảm thấy thời gian là không đủ.
Tôi làm việc cho một công ty lớn. Công việc có cường độ rất cao và yêu cầu làm thêm giờ liên tục. Nó chiếm hầu hết thời gian và sức lực của tôi. Tôi nghĩ rằng có thể là can nhiễu của cựu thế lực. Thời gian quý báu đối với tôi để cứu người, làm thế nào tôi có thể lãng phí phần lớn thời gian vào một công việc và những thứ vô nghĩa? Tôi đã nói chuyện với ông chủ của tôi về việc thay đổi tình hình của tôi từ làm cả ngày tới làm bán thời gian. Bây giờ tôi làm việc nửa ngày, thời gian của tôi linh hoạt hơn, thu nhập của tôi bị giảm xuống, nhưng vẫn đủ sống.
Từ thay đổi này, tôi có nhiều thời gian hơn để làm tốt ba việc. Tôi có thể học thuộc lòng Chuyển Pháp Luân hai giờ mỗi ngày, có thời gian để đọc các bài kinh văn khác của Sư Phụ, và tôi có thể tập các bài tập đứng và thiền định. Tôi có thể phát chính niệm bốn lần vào thời điểm toàn cầu và phát chính niệm vào những thời điểm khác. Tôi có thể vào mạng, tải thông tin, in đĩa CD hoặc DVD, và in các tài liệu. Tôi cũng có thời gian để giảng chân tướng trực tiếp và thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Tôi gửi tất cả các tài liệu mà tôi đã in, và tôi sử dụng giờ nghỉ trưa để gửi tin tức thông qua điện thoại di động.
Đây là thời điểm cuối cùng và rất quan trọng của Chính Pháp, tôi không dám lãng phí thời gian.
Sư Phụ đã giảng,
“Thời khắc một nháy mắt ấy, quý giá nghìn vàng, quý giá vô cùng. Hãy bước đi thật tốt đoạn đường này, đó chính là xuất sắc nhất.” (“Giảng Pháp tại thành phố Chicago”)
Xử lý vấn đề của hôn nhân dựa trên nền tảng của Pháp
Tôi là một đồng tu trẻ đến tuổi lập gia đình. Tôi nhận thấy một số can nhiễu bề mặt khi tôi đã không xử lý tốt các thèm muốn, dục vọng chẳng hạn như người ta giới thiệu một cô gái với tôi, hoặc một cô gái dường như quan tâm đến tôi. Để có một sự hiểu biết rõ ràng về vấn đề này, tôi tải về các bài báo Minh Huệ liên quan đến vấn đề tu tâm đoạn dục, và những giáo lý liên quan của Sư Phụ. Tôi hiểu rằng tôi cần phải xem xét vấn đề của hôn nhân từ góc độ làm lợi cho Chính Pháp và tu luyện.
Hiểu biết của tôi về trường hợp cá nhân này rằng tôi thà không kết hôn. Bằng cách này tôi hoàn toàn có thể dành toàn bộ thời gian của tôi để tu luyện và cứu độ chúng sinh, bớt đi gánh nặng về những vấn đề liên quan đến gia đình và các chuyện nhỏ khác. Giờ đây, hầu hết các bạn đồng tu tinh tấn đã đạt đến trạng thái từ bỏ mọi dục vọng. Nhưng tôi vẫn có một chấp trước mạnh mẽ về sắc và ham muốn, nếu tôi không xử lý tốt những vấn đề đó sau khi kết hôn, nó có thể ngăn cản tôi làm tốt ba việc. Có những bài báo trên trang web Minh Huệ khuyên các học viên lâu năm không kết hôn với người thường hoặc với các học viên mới. Kể từ đó, tôi đã từ chối bất cứ ai muốn giới thiệu các bạn gái cho tôi. Khi tôi gặp những cô gái mà tôi thích, đôi khi tâm của tôi có thể bị xao xuyến nhưng tôi có thể xử lý bản thân mình rất tốt bằng cách không liên lạc với họ. Tôi hiểu rằng sự can nhiễu nổi lên bởi vì tâm của tôi, các chấp trước của tôi. Tôi sẽ làm một cách tốt nhất trong tương lai, loại bỏ hoàn toàn các chấp trước về sắc và ham muốn, không bi lụy bởi tình, và dũng mãnh tinh tấn trên con đường tu luyện.
Tôi sẽ kết thúc với một bài thơ:
Sinh mệnh vì Pháp tới
Chớ nên lạc bến mê
Xả bỏ danh lợi tình
Hoàn thành lời thệ ước
Con xin cảm tạ Sư Phụ, cảm ơn các bạn đồng tu.
Hợp thập.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/10/4/修炼中对待钱财、工作和婚姻的体悟-247451.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/10/16/128801.html
Đăng ngày 30-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.