Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Latvia

[MINH HUỆ 21-09-2022] Hôm nay tôi muốn chia sẻ về hành trình bước trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sự cải biến về ý nguyện, quan niệm và tâm thái của mình.

Lần đầu tôi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân trên tay là vào tháng 4 năm 2022, khi đó, tôi nhận được cuốn sách từ một học viên đã tu luyện 8 năm. Sau khi được giới thiệu ngắn gọn về một lĩnh vực rộng lớn và đối với tôi khi đó là một thế giới mới mẻ, cuốn sách trong tay tôi cảm thấy thật nặng, nhưng đồng thời tôi cũng cảm nhận được nội dung bao hàm bên trong cuốn sách rất nhẹ nhàng. Cuối cùng, cả hai điều này đều đúng. Đến nay, tôi đã trải nghiệm được rằng, việc tu luyện thật sự khó khăn, nhưng cũng thật dễ dàng dưới sự bảo hộ và dẫn dắt của Sư phụ. Hôm nay, tôi sẽ không kể về điều này, mà chỉ xin chia sẻ về bước ngoặt trong tâm tôi, khiến tôi quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Khi bắt đầu học Pháp nghiêm túc, trong đầu tôi xuất hiện nhiều ý niệm khác nhau về tu luyện. Tôi chưa bao giờ ngồi xuống để nhìn nhận lại một cách sâu sắc và rút ra bài học từ các cơ hội trước đây trong cuộc đời mình. 28 năm qua, tôi luôn cảm thấy có một điều gì đó vượt xa khỏi những gì tôi biết và chứng kiến nhưng chưa bao giờ nắm bắt được đó là điều gì.

Tôi có những người bạn đã hết lòng giúp tôi tìm hiểu Kito giáo. Một người khác giúp tôi tìm hiểu Đạo Do Thái, lại có người nói với tôi về Thiền tông, chưa kể một số các cuộc gặp nho nhỏ với các môn tu luyện tinh thần khác. Mặc dù rất biết ơn họ, nhưng tôi chưa bao giờ cảm nhận được những môn tu tập đó có duyên tiền định với tôi trong cuộc đời này. Trong khoảng 10 năm qua, tôi biết một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi tình cờ gặp nhau trong một khoảng thời gian rất ngắn ngủi. Tôi thấy anh ấy ngồi thiền trong công viên. Thấy anh ấy chia sẻ thông tin, tôi đã gặp anh ấy và chúng tôi có một cuộc trò chuyện ngắn, nhưng thời điểm thích hợp để tìm hiểu thêm vẫn chưa đến. Sau đó, năm nay, sau khi trải qua quãng thời gian chán nản nhất của cuộc đời, định mệnh đã dẫn tôi tới gặp anh ấy và chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện dài hơn. Cuối cùng, tôi cũng được anh ấy giới thiệu về cuốn sách Chuyển Pháp Luân của Sư phụ Lý Hồng Chí. Đây là bước khởi đầu trên hành trình tu luyện của tôi.

Lần đầu tiên mở cuốn sách ra, tôi chỉ quan tâm đến việc liễu giải về người mà tôi gặp gần đây. Tôi không mong cầu nhận được bất kỳ điều gì khác. Thế nhưng, càng đọc, tôi càng cảm thấy có điều gì đó đang mở ra trước mắt. Tuy nhiên, tôi cũng rất thận trọng, đầy tâm chấp trước và e sợ. Đến lần đầu tiên trực tiếp trải nghiệm được sự thần kỳ làm thay đổi nhận thức vốn có từ lâu của mình về hiện thực, tôi mới biết trước đây mình vẫn đắm mình trong mê mờ.

Một lần trên đường tới văn phòng ở gần nhà, tôi đi qua một công trường. Buổi tối hôm trước, tôi có đọc bài giảng của Sư phụ, nên lúc đó tôi đang suy nghĩ về ý nghĩa của tu luyện, đột nhiên có một cơn gió mạnh thổi qua. Ngay sau đó, tôi thấy một hàng rào tạm bằng kim loại rất nặng đang rơi về phía tôi. Vì đang đi khá nhanh nên tôi không thể tránh được. Tôi không sợ chút nào. Hàng rào lớn đó đã rơi xuống cách chân trái tôi một milimet mà không hề làm tôi bị thương. Nó nặng gần bằng một nửa trọng lượng của tôi và có thể đã đập xuống đầu tôi khá mạnh nhưng cuối cùng nó chỉ rơi xuống cạnh tôi. Lúc đó, tôi ý thức được rằng đây là điều rất đặc biệt và có thật, tôi nghĩ đến lời dạy của Sư phụ ở bài giảng thứ ba:

“…dẫu nhiều hơn nữa tôi cũng quản được.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

“…chư vị có Pháp thân của tôi bảo hộ, sẽ không xuất hiện bất kể nguy hiểm gì.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Sau trải nghiệm này, khi những lời giảng của Sư phụ hiện hữu chân thực ngay trước mắt tôi, suy nghĩ của tôi đã cải biến. Tôi bất chợt nhận ra rằng môn tu luyện này đáng trân quý như thế nào. Tôi biết tôi muốn trở thành một người tu luyện chân chính và muốn dành thời gian để học Pháp. Tôi luôn nhớ lời dạy của Sư phụ:

“Tu luyện chân chính là tu thẳng cái tâm của chư vị” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Vì vậy, tôi đã bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân hằng ngày. Tôi cũng tham gia nhóm học Pháp địa phương ở Riga. Mặc dù tôi vẫn cần đề cao ý chí để có thể ngồi song bàn, tôi đã bắt đầu đả tọa, từ 30 phút mỗi ngày vào tháng 5 đến 1 tiếng mỗi ngày vào tháng 7. Cuối cùng tôi đã cố gắng giữ tâm thật tĩnh và tâm từ bi trong mọi tình huống để trở thành một người tu luyện Đại Pháp thực sự.

Tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm và khổ nạn, cũng có nhiều lúc chưa vượt qua được chúng. Tôi vẫn còn nhiều tâm chấp trước cần buông bỏ và tâm tính cần phải đề cao trên nhiều phương diện mà tôi sẽ không liệt kê ở đây, mà sẽ chia sẻ vào những dịp khác. Tôi chỉ có thể nói rằng tôi trân quý từng khổ nạn và luôn học hỏi với một trái tim rộng mở. Mặc dù mới tu luyện được 6 tháng, nhưng tôi có thể thực tâm nói rằng mình sẽ quyết tâm đề cao tâm tính và tu luyện tinh tấn trong thời gian tới.

Mỗi lời tôi viết đều dựa trên thể ngộ cá nhân, xin hãy chỉ ra những điều chưa phù hợp. Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ được gửi tới Pháp hội châu Âu năm 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/21/449783.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/25/204012.html

Đăng ngày 23-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share