Bài của Trịnh Niệm Tường
[MINH HUỆ 13-08-2011] Trước khi Cơ Xương trở thành Văn Vương của nhà Chu, ông là một vương hầu. Một ngày ông tới vùng nông thôn cùng với tùy tùng và trông thấy xương của những người chết trên mặt đất. Ông ngay lập tức ra lệnh rằng những bộ xương phải được chôn cất tử tế.
Một tùy tùng nói, “Không ai biết những cái xương này thuộc về ai. Tại sao phải quan tâm?” Văn Vương trả lời, “Người đứng đầu một quốc gia cũng là người chủ của quốc gia. Những bộ xương này xuất hiện ở trên vùng đất thuộc ta cai quản. Do vậy, ta phải chịu trách nhiệm chôn cất chúng một cách chu đáo. Thật là vô nhân tính nếu không làm như vậy.”
Những người dân thường khác nghe về điều mà Văn Vương đã làm, bảo rằng, “Nếu ông ấy sẵn lòng quan tâm tới người chết, ông ấy cũng sẽ quan tâm tới cả người sống.”
Câu chuyện về hành động của Văn Vương đã lan truyền tới nhiều vương hầu, những người đã quyết định tuyên bố trung thành với ông. Tổng số các vương hầu quy tụ Văn Vương vượt quá 40 và lãnh thổ của Văn Vương chiếm hai phần ba đất đai mà người ta biết vào thời điểm đó. Câu chuyện này chỉ ra rằng một vị vua thành công nên là một người bao dung và sự quản lý của ông nên giữ một tiêu chuẩn đạo đức cao. Do đó, các sử gia coi Văn Đế như là biểu tượng mẫu mực cho những người khác về quyền lực.
Trung Quốc có một lịch sử dài và nhiều kỳ tích. Xuyên suốt lịch sử Trung Hoa, người ta nói rằng một sự tín nhiệm quan trọng nhất cho một quân vương là phải yêu thương và quan tâm cho thần dân của ngài. Ông ta nên thực thi các chính sách nhân đức và lấy lòng dân chúng của ông. Tuy nhiên, điều này chỉ được thực thi nếu vị vua có sự nhân từ. Do vậy, tính cách cá nhân của một vị quân vương là tối quan trọng. Là quân chủ của một đất nước, nếu ông không thể tiến hành những chính sách nhân đạo để giúp đỡ dân chúng của ông, ông sẽ không được coi là một vị vua thành công hoặc sáng suốt. Vì lý do đó tất cả các vị vua lỗi lạc qua suốt lịch sử Trung Hoa đã tu luyện tính cách của họ và thực hiện những chính sách nhân đạo.
Hiện tại, người cai trị Trung Quốc là hoàn toàn khác biệt với tất cả những vị vua xuất sắc trong lịch sử. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không chấp nhận sự tồn tại của thần linh. Thay vì thực thi những chính sách nhân đạo, ĐCSTQ khuyến khích đấu tranh chống lại tự nhiên, chống lại môi trường, và chống lại những người không đồng tình với những chính sách của nó. Trải qua hơn 60 năm, những chính sách khắc nghiệt này đã gây ra ít nhất 80 triệu cái chết oan khuất. Trong hơn một thập kỷ ĐCSTQ đã và đang tiến hành bức hại các học viên Pháp Luân Công tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Người ta tin rằng ngày tàn của ĐCSTQ đã điểm bởi vì những tội ác đáng ghê tởm của nó.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/8/13/文史漫谈-周文王泽及枯骨-天下归心-245265.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/9/127967.html
Đăng ngày 15-9-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.