Theo một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 4-6-2011] Tôi năm nay 55 tuổi, từng là một giáo viên tiểu học và sống ở tỉnh Hà Bắc. Từ khi còn nhỏ, tôi đã bị nhiều chứng bệnh, gồm có viêm mạch, đau tim, lao, và gai đốt sống cổ. Năm 1984, tôi bị viêm loét đại tràng và sau đó bị căn bệnh này tra tấn trong 13 năm. Những cơn đau kéo dài và sự đau khổ rất lớn đến nỗi tôi không thể diễn tả bằng lời, và nó khiến tôi mất đi niềm tin vào cuộc sống. Chính Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi cuộc đời thứ hai. Tôi đã đích thân trải nghiệm và chứng kiến sự thần kỳ và phi thường của Đại Pháp.

Cả Tây y và Trung y đều không thể chữa lành bệnh của tôi

Sau khi bị viêm loét đại tràng, tôi có máu mũ trong phân mỗi ngày và tốn rất nhiều tiền vì căn bệnh này. Để chữa trị, chồng tôi đã đưa tôi đến hơn một chục bệnh viện và không đâu có thể chữa cho tôi. Tôi cũng được điều trị bởi những bác sĩ lâu năm của Trung y tại thành phố Bắc Kinh và Thạch Gia Trang, và cố dùng thử những phương thuốc đặc biệt, nhưng tất cả đều không có kết quả. Sẽ không quá khi nói rằng số thuốc mà tôi đã dùng trong 13 năm có thể chất đầy những chiếc xe tải.

Tình trạng của tôi trở nên tệ hơn vào mùa Đông năm 1996. Tôi chỉ có thể đi bộ và đã sớm nhập viện tại Bệnh viện Bắc Kinh. Một cuộc xét nghiệm đã phát hiện rằng các tế bào ung thư đã tăng nhanh do bệnh viêm loét đại tràng. Tôi không thể ăn được. Sau khi tiêu tốn hơn 20.000 nhân dân tệ cho phí bệnh viện, tôi phải xuất viện trong tuyệt vọng.

Trong tuyệt vọng tôi đã may mắn gặp được Đại Pháp

Sau khi từ Bắc Kinh trở về nhà, tôi quyết định không chữa trị bệnh viêm loét đại tràng nữa. Tôi khóc cả ngày trong vực thẳm của tuyệt vọng. Tôi đã chịu đựng quá đủ hơn 13 năm qua.

Trong vực thẳm tuyệt vọng, tôi đã gặp được một học viên Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 9 năm 1997. Anh ấy kể cho tôi về Pháp Luân Công và mang đến quyển sách quý giá Chuyển Pháp Luân. Ngay khi mở quyển sách, tôi cảm thấy sự ấm áp nơi bụng, điều mà tôi không cảm nhận được từ khi bị viêm loét đại tràng. Sau khi xem thêm quyển sách, tôi phát hiện mỗi trang đều được chiếu sáng bằng ánh sáng đỏ. Tôi rất vui mừng khi thấy điều này, nghĩ rằng: “Đại Pháp thật màu nhiệm!” Càng đọc sách nhiều, tôi càng thấy tràn đầy năng lượng và sức sống. Từ ngày hôm đó, hy vọng về sự hồi phục đã đến từ tận đáy lòng tôi.

Ngay sau đó tôi tìm được một nơi tập công. Các học viên nồng nhiệt hướng dẫn tôi các bài tập và đưa cho tôi băng hình giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí, khiến tôi cảm thấy ấm áp và được khuyến khích. Ngay lập tức tôi quyết định tập Pháp Luân Đại Pháp vào ngày hôm đó. Thật bất ngờ, sự kỳ diệu đã xảy ra vào ngày thứ tư. Bệnh viêm loét đại tràng mà đã hành hạ tôi trong 13 năm qua đã biến mất một cách thần kỳ trong chớp mắt. Ruột của tôi trở lại bình thường và không còn máu mủ ở trong phân. Tôi cảm thấy hạnh phúc và hoàn toàn thoải mái.

Khi thức dậy vào sáng hôm sau, tôi cầm sách Chuyển Pháp Luân, lật đến trang có hình của Sư phụ, và đặt một cách kính cẩn lên đầu giường. Tôi quỳ lạy trước hình Sư phụ ba lần, tràn ngập trong sự biết ơn và nước mắt: “Sư phụ, con biết ơn Ngài. Ngài đã cho con một cuộc sống mới. Con sẽ theo Ngài và tu luyện đến cuối cùng!”

Sự kỳ diệu của Đại Pháp đã thay đổi gia đình tôi

Tin tức về sự hồi phục của tôi đã nhanh chóng truyền đến tai họ hàng, bạn bè và hàng xóm. Nhiều người đến thăm tôi hoặc hỏi thăm tình trạng của tôi. Họ hoàn toàn bị sốc sau khi nghe những gì đã xảy ra. Người nhà tôi cực kỳ phấn khích vì sự hồi phục của tôi. Trong 13 năm qua, chồng tôi đã chịu đựng nhiều khó khăn để tìm đến các bệnh viện và bác sĩ, rồi cuối cùng lại rơi vào tuyệt vọng. Tuy nhiên, sau khi tôi tập Pháp Luân Đại Pháp được bốn ngày, mọi căn bệnh của tôi đã biến mất mà không cần dùng đến thuốc men hay tốn chi phí nào nữa. Anh ấy rất cảm kích Sư phụ và Đại Pháp.

Khi thời tiết trở lạnh, biết rằng tại nơi tập công không được ấm áp, chồng tôi đã đề nghị rằng tôi “thảo luận với các học viên khác và mời họ chuyển đến nhà tôi tập công”. Vậy nên ngày hôm sau địa điểm tập công đã được chuyển đến nhà tôi. Chồng tôi đã mua một băng ghi âm mới và mua một tấm thảm mới. Vì ngày càng có nhiều người hơn đến tập công, chồng tôi đã làm trống ba căn phòng và mua bốn bộ mền mới để trải ra giống như thảm. Trời ngày càng lạnh hơn, nhưng mỗi ngày chồng tôi đều giữ cho bếp lò đỏ lửa. Bất cứ điều gì Đại Pháp cần, anh ấy đều giúp đỡ rất tích cực. Dần dần, anh cũng bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp.

Kiên định tập luyện Đại Pháp trong khổ nạn

Sau khi Giang Trạch Dân và những người đi theo bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, Phòng 610 địa phương và các viên chức tại công ty tôi đã đến nhà tôi với máy ghi hình. Họ bảo tôi chỉ trích và vu khống Đại Pháp. Tôi nói với họ: “Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống tôi. Nếu không tập Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã chết nhiều năm rồi. Sư phụ là cứu tinh của tôi. Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Họ đã quay phim lại, nhưng sau đó phát lên truyền hình mà không có giọng của tôi. Giọng của ai đó đã được lồng vào để lăng mạ Đại Pháp.

Trong những năm qua, những kẻ bất lương đã đến quấy nhiễu tôi nhiều lần. Họ cưỡng bức đưa tôi vào trại giam, cố buộc tôi từ bỏ niềm tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Dù bất cứ điều gì xảy ra, tôi chỉ giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho họ. Nhiều người trong số họ đã hiểu sự thật và sau đó đã đi theo Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/6/4/十三年溃疡性结肠炎-炼功四天痊愈-240279.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/6/18/126096.html
Đăng ngày 23-06-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share