Bài viết của một học viên tại thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 13-03-2011] Một lần tôi xem qua một bài báo có nêu: “Nếu một phụ nữ ở độ tuổi ba mươi có u ở ngực thì đó có thể là dấu hiệu của ung thư, nó có thể phát triển thành u ác tính khi phụ nữ đến tuổi bốn mươi. Khi đó, tôi nghĩ mình có u ở cả hai bên ngực và mình đang ở độ tuổi bốn mươi đây. Rồi thì tôi cũng không bận tâm đến chuyện này nữa.

Ít lâu sau, dù tôi không chắc chắn chấp trước nào của mình đã bị tà ác lợi dụng, toàn vùng quanh ngực và nách của tôi đã bị tổn thương và đau đớn. Cơn đau tăng dần và các triệu chứng hệt như trong tạp chí miêu tả. Tôi ngay lập tức cảnh giác và tỉnh táo: Các nhân tố tà ác đang lợi dụng những chấp trước người thường của tôi. Vì tôi biết mình là học viên, và tôi không có bất cứ bệnh tật nào. Tôi nghĩ mình không nên đọc cuốn tạp chí ấy. Khi đọc tạp chí, chẳng phải tôi đang tìm kiếm điều gì đó hay sao, và những nhân tố xấu đã có thể tấn công cơ thể tôi. Đây chính là kết quả từ việc tôi không nghiêm khắc với bản thân mình. Tôi lập tức ngồi xuống phát chính niệm và nói: “Ta là đệ tử của Sư Phụ; ta không có bất cứ sự an bài nào của những sinh mệnh khác. Ta không thừa nhận chúng và chỉ đi theo sự an bài của Sư Phụ. Tất cả những biểu hiện không bình thường trong cơ thể chỉ là giả, an bài bởi cựu thế lực tà ác. Nếu như không phải thì ta cũng không cho phép chúng tồn tại. Ta là học viên kiên định với niềm tin mạnh mẽ như kim cương, không ai có thể lay chuyển được. Bất cứ ai động đến ta chính là đang phạm tội.” Sau đó tôi phát chính niệm mạnh mẽ, và những phần cơ thể cực kỳ đau đớn của tôi lập tức ngừng đau.

Còn có một trường hợp nghiệp bệnh của bạn học viên sống gần với tôi. Cô ấy bị mẩn ngứa da vì thuốc nhuộm tóc và bị dị ứng hóa chất. Có nhiều vết ngứa trên da đầu và cổ. Cô càng gãi, các vết mẩn ngứa càng nhiều. Các vết mẩn nổi tảng. Toàn bộ da cô ấy đóng vẩy và sưng tấy do gãi. Rồi đến mặt cô cũng sưng lên và mắt cũng vậy. Cô phát chính niệm mỗi ngày và xin Sư Phụ giúp đỡ giảm khổ nạn. Cô ấy trở nên chăm chỉ học Pháp. Cô thuộc Pháp và nhìn vào trong để tìm bất kỳ chấp trước hay thiếu sót nào để sửa đổi mình. Cô đã rất cố gắng vứt bỏ những chấp trước con người của mình, nhưng chẳng có gì biến chuyển. Đồng nghiệp bảo cô: “Chẳng phải chị hay nói với chúng tôi, nếu tận sâu trong tâm mình ta tin Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và nguyên lý Chân Thiện Nhẫn là tốt, thì cơ thể chúng ta sẽ tự nhiên khỏe mạnh. Chị là học viên, sao da dẻ chị sau bao nhiêu tháng cũng không khá hơn?” Sau khi nghe những lời này, bạn tôi thực sự không biết nói gì và thấy mình đã gây tổn thất cho Đại Pháp. Một lần sau khi học Pháp, cô ấy hỏi tôi: “Nếu chị là em, chị sẽ làm gì?” Tôi nói với cô ấy: “Em phải có niềm tin mãnh liệt vào Sư Phụ và Đại Pháp. Với chính niệm, em sẽ vượt qua khó nạn này.” Tôi không nhớ còn nói những điều gì khác với cô ấy.

Về đến nhà, khi đi nằm đêm hôm ấy, tôi cảm thấy toàn thân mình trở nên rất ngứa. Tôi bắt đầu gãi. Tôi càng gãi thì càng ngứa. Tôi ngứa từ đầu đến ngón chân, thậm chí các ngón tay cũng ngứa. Khi tôi gãi thì rất đau đớn, và sự đau đớn sẽ bùng lên khi tôi gãi nhiều hơn. Ban ngày, tôi có thể kiềm chế không gãi, nhưng đêm thì rất khó khăn. Trong mơ, tôi gãi nhiều đến mức toàn thân nổi tảng và chảy máu. Khi đó là mùa hè, và tay chân tôi không phủ quần áo. Đồng nghiệp và hàng xóm đều hỏi tôi có chuyện gì. Tôi biết đó là do mình còn chấp trước người thường và không phủ định bức hại đúng lúc. Tôi nghĩ bụng: “Mình không được gây tổn thất cho Đại Pháp, mình cũng cần tăng cường chính niệm vì bạn đồng tu”, người bạn mà tôi vừa kể. Tôi không đi làm, và trong ngày đầu, tôi phát chính niệm: “Ta được Đại Pháp tạo thành, ta là đệ tử của Sư Phụ. Bất chấp chấp trước của mình, ta vẫn sẽ đồng hóa với Đại Pháp trong quá trình tu luyện được Sư Phụ an bài.” Tôi cầu xin Sư Phụ gia trì. Tôi muốn bản thân mình là một tấm gương chứng thực Pháp và thể hiện sự siêu thường của Đại Pháp.

Tôi phát chính niệm nhiều lần và mỗi lần tôi đều cố gắng đến khoảng nửa giờ. Trong đêm đó, toàn bộ cơ thể tôi hết ngứa. Ngày hôm sau, tất cả các vết mẩn và vết thương khắp cơ thể bớt đi. Đến ngày thứ ba, tôi khỏi hoàn toàn.

Tôi biết lòng tin kiên định của tôi vào Đại Pháp đã cho phép tôi đồng hóa với Pháp. Sư Phụ vĩ đại và từ bi đã một lần nữa giúp tôi loại trừ khổ nạn. Cùng lúc đó, bạn học viên của tôi cũng đồng hóa với Đại Pháp và cải thiện hoàn cảnh của mình. Sư Phụ cũng đã giúp cô ấy loại bỏ khổ nạn. Không bao lâu, cơ thể cô ấy không còn mẩn ngứa nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/3/13/正念否定迫害-病业干扰立消-237497.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/30/124127.html

Đăng ngày 13-04-2011; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share