Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-02-2021] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp lớn tuổi. Hầu hết những người ở tuổi tôi đều già yếu và đang mắc những căn bệnh này khác. Nhưng nhờ được Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) và uy lực của Đại Pháp gia trì, tôi có sức khỏe rất tốt và tràn đầy năng lượng, không khác gì một thanh niên ở độ tuổi ngoài 20. Tôi không có khái niệm “già” trong tâm trí mình.

Sinh hoạt của tôi được tổ chức tốt. Tôi thức dậy lúc 3 giờ 15 phút sáng mỗi ngày để luyện công trước khi đưa cháu đi nhà trẻ. Tôi ăn một bữa sáng đơn giản trước khi cùng các học viên khác ra ngoài giảng chân tướng cho người dân. Vào buổi chiều, tôi học Pháp ở nhà, chép hoặc học thuộc Pháp, và đọc các bài kinh văn của Sư phụ. Khi làm việc nhà, tôi sẽ nghe chia sẻ kinh nghiệm trên kênh radio Minh Huệ, nhờ đó tôi có thể giữ chủ ý thức tập trung và không dễ bị nghiệp tư tưởng và tín tức ngoại lai can nhiễu. Do đó, tôi có thể bảo trì những suy nghĩ tích cực của một học viên và tu bản thân bằng cách hướng nội và chỉnh sửa những thiếu sót của mình.

Sư phụ đã giảng cho chúng ta trong nhiều bài giảng của Ngài rằng một học viên có sứ mệnh quan trọng. Là một học viên lâu năm, tôi nhận thức rõ ràng trách nhiệm lớn lao của mình. Trong vài năm, tôi và các đồng tu đã vượt qua can nhiễu và sợ hãi. Chúng tôi ra ngoài mỗi ngày để giảng chân tướng và thuyết phục chúng sinh thoái xuất Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Dù mưa hay nắng, chúng tôi không bao giờ dừng lại.

Vì ra ngoài giảng chân tướng mỗi ngày, nên tôi phải đối mặt với những người có đủ loại tư tưởng khác nhau, và cả sự chế giễu và lăng mạ của những người không minh bạch chân tướng. Tất cả những điều này đang khảo nghiệm tâm tính của học viên mọi lúc. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì cho mình mỗi ngày, để tôi có thể liên tục mở rộng khả năng bao dung và từ bi của mình. Trước mặt thế nhân thể hiện ra một hình ảnh đẹp, và tôi cũng cầu xin Sư phụ ban cho tôi sức mạnh và năng lượng để thức tỉnh lương tâm của nhiều người hơn.

Đánh thức lương tâm của chúng sinh trong đại dịch là việc cấp bách

Sau dịp Tết năm 2020, vi-rút Vũ Hán đã lây lan nhanh chóng khắp Trung Quốc, và thành phố của tôi cũng không ngoại lệ. Người thường hoảng loạn, nhưng các đệ tử Đại Pháp có Pháp trong tâm, vì vậy họ có thể bình thản đối diện với vấn đề. Hơn bao giờ hết, chúng tôi biết rằng thế nhân đang trong khó khăn, và chúng tôi cần tận dụng thời gian để cứu người.

Trang web Minh Huệ đã sớm xuất bản các tài liệu chân tướng đặc biệt, và các học viên tại nơi sản xuất tài liệu đã in 600 bản tài liệu và gửi cho tôi sau khi vượt qua mọi khó khăn. Tôi học Pháp và phát chính niệm vào ban ngày và ra ngoài vào ban đêm để phân phát tài liệu. Để phân phát cho một vài khu dân cư khác, tôi leo cầu thang bộ lên các tầng trên rồi lại đi xuống các tầng dưới, đi nhanh qua tòa nhà này đến tòa nhà khác, đi hết khu này đến khu khác, chỉ hy vọng rằng trong khủng hoảng chúng sinh có thể nhận được sự cứu giúp từ Đại Pháp, và thức tỉnh lương tâm. Có lần tôi gặp một cảnh sát nhìn chằm chằm vào tôi vì có ít người đi bộ trên đường, mặt tôi nóng bừng và đổ mồ hôi. Nhưng tôi không sợ hãi chút nào và bình thản bước qua anh ta.

Ngoài việc phân phát tài liệu, tôi không ngừng giảng chân tướng trực diện. Vào buổi sáng, tôi tranh thủ đi mua hàng tạp hóa để thuyết phục nhân viên của một số siêu thị xung quanh tôi thoái ĐCSTQ. Vào buổi chiều, khi con trai tôi đi làm về, tôi lại ra ngoài giảng chân tướng.

Con trai và con dâu tôi phản đối việc tôi ra ngoài mỗi ngày, nhưng tôi nói với con trai mình rằng: “Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp của chúng ta, Sư phụ Lý Hồng Chí, đã chuẩn bị cho Chính Pháp suốt hàng chục nghìn năm, và bây giờ đã đến lúc chúng ta cần thức tỉnh mọi người. Chúng ta là người tu luyện, chúng ta có năng lượng, và chúng ta sẽ không sao cả. Nếu các con ngăn cản mẹ, phúc phận của các con sẽ bị giảm trừ – con đã được phúc báo vì ủng hộ mẹ tu luyện.” Khi cháu nhận ra rằng cháu không thể ngăn tôi ra ngoài, cháu chỉ nhắc nhở tôi không nên đến chỗ đông người và phải bảo trọng.

Một ngày trong dịp Tết năm 2020, tôi đã nói chuyện với tổng cộng 24 người, điều này rất hiếm vì nhiều người không ra ngoài, và có rất ít người ở bên ngoài, tôi biết đây là an bài và khích lệ từ bi của Sư phụ. Sau khi Sư phụ công bố kinh văn “Lý tính”, tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng mình đã có chính ngộ và làm điều đúng đắn, tôi đã không để cái tình của mình cản trở.

Giai đoạn nghiêm trọng nhất của đại dịch đã tạm thời trôi qua sau tháng 4 năm 2020, và môi trường nới lỏng hơn. Việc phong tỏa các quận và huyện của thành phố được dỡ bỏ, các doanh nghiệp hoạt động trở lại bình thường, nhiều người ra vào hơn và đường phố trở lại nhộn nhịp.

Vì ĐCSTQ cố tình che giấu đại dịch, vi-rút Vũ Hán không chỉ tàn phá toàn bộ đất nước chúng tôi mà sau đó lan ra khắp thế giới. Sau đó Đảng khoe rằng nó đã chống dịch hiệu quả như thế nào, nó đã thực hiện các biện pháp hiệu quả như thế nào, nó đã làm tốt như thế nào. Nó tự thổi còi và phóng đại mức độ nghiêm trọng của đại dịch ở nước ngoài, sử dụng bộ máy tuyên truyền của mình để gây nhầm lẫn cho mọi người và tiếp tục tạo ra một hình ảnh sai về bản thân nó là “vĩ đại, quang vinh và chính xác,” khiến nhiều người Trung Quốc bị lẫn lộn và đầu độc.

Sau khi đại dịch lắng xuống, tôi và các đồng tu nhìn thấy hiện tượng này và cảm thấy rất tệ: tà Đảng quá xấu và xảo quyệt, đã dùng đủ mọi thủ đoạn để ngăn chúng sinh được cứu. Mạng sống của những người nghe theo lời dối trá của tà Đảng đang gặp nguy hiểm. Chúng ta nên làm gì? Trong hoàn cảnh khó khăn và phức tạp như vậy, các học viên Đại Pháp chúng ta càng cần phải từ bi và kiên trì giảng chân tướng, giúp thế giới phân biệt thật giả, nhìn rõ hỗn loạn.

Sư phụ giảng:

“Chư vị tới đây không phải để cải biến lịch sử, mà là để cứu người vào thời nguy hiểm nhất của lịch sử…” (Lý Tính)

Trung Cộng đang giãy chết, vì để hại người mà đảo loạn xã hội.” (Lý Tính)

Thật khó để đánh thức lương tâm của mọi người, tà linh cộng sản đang lôi kéo và cướp chúng sinh khỏi chúng ta. Biểu hiện của chúng sinh sau đại dịch khiến tôi cảm thấy ý thức hơn về trách nhiệm trọng đại trên vai mình, tôi không thể chểnh mảng, và tôi chỉ có thể tinh tấn hơn trong việc cứu người.

Khu phố của chúng tôi là tổ hợp trung tâm thương mại, trung tâm mua sắm, khu dân cư, chợ đầu mối lớn. Lưu lượng xe cộ qua lại rất đông và có rất nhiều người dân từ các khu vực lân cận đến kinh doanh buôn bán nhỏ. Buổi tối có rất nhiều người nghỉ ngơi, tản bộ, dạo quanh quảng trường. Vì vậy, tôi ra ngoài mỗi sáng; và sau bữa tối, tôi lại ra ngoài để đi dạo, và thường thì tôi có thể thuyết phục ít nhất 5-6 người thoái xuất Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Khi gặp những người bị tà Đảng lừa dối nặng hơn và không muốn lắng nghe, tôi sẽ không dao động và tiếp tục tìm kiếm người hữu duyên tiếp theo. Có những người bị đầu độc rất sâu và báo tôi với cảnh sát. Tôi không sợ hãi và nhờ được Sư phụ bảo hộ, cuối cùng tôi đã có thể chuyển nguy thành an. Khi tôi ra ngoài, về cơ bản tôi giảng chân tướng mọi lúc mọi nơi. Miễn là tôi đang làm các việc để đánh thức lương tâm của mọi người, tôi luôn cảm thấy được tràn đầy sinh lực và được tiếp thêm sức mạnh. Tôi cảm thấy vô cùng vinh dự và vinh quang khi các đệ tử Đại Pháp có thể đi theo Sư phụ từ bi và vĩ đại cứu độ chúng sinh.

Buông bỏ chấp trước vào lợi ích

Tôi đã bị những Đảng viên tà ác kết án bất hợp pháp. Sau khi tôi được trả tự do, họ tiếp tục bức hại tôi về mặt tài chính, giữ 1.000 nhân dân tệ của tôi mỗi tháng, nói rằng họ đang giữ tiền lương mà tôi được trả khi ngồi tù, và tiền trợ cấp hàng tháng cho tôi chỉ khoảng 1.000 nhân dân tệ. Tôi luôn tiết kiệm trong việc tiêu tiền cho bản thân, nhưng khi giảng rõ chân tướng, tôi không bao giờ nghĩ đến được mất cá nhân, và tôi chưa bao giờ keo kiệt trong phương diện tiền bạc.

Có lần khi tôi nói chuyện với hai người trẻ tuổi, cả hai đều rất tử tế và chấp nhận chân tướng, đồng ý thoái xuất ĐCSTQ. Một trong số đó nói: “Bà ơi, bà có thể mua cho chúng con một chai nước không?” Hai đứa trẻ tầm 17-18 tuổi, ăn mặc bình dân, trông cũng không khá giả gì, vì vậy không nói thêm gì, tôi mua ngay cho chúng mỗi đứa một cây kem và một chai co-ca. Hai đứa trẻ vui mừng đến mức liên tục nói: “Cảm ơn bà!”

Có lần, tôi thấy một ông lão ăn xin. Ông cụ trông đã hơn 80 tuổi, rất già yếu. Tôi đến bến xe để giảng chân tướng, ông run rẩy đi tới và đứng đó không nói lời nào. Tôi lấy ra 10 nhân dân tệ đưa cho ông và nói: Ông hãy cầm chút tiền mua đồ ăn sáng. Khi ông già thấy tôi đưa nhiều tiền như vậy, ông lập tức cầm tiền và rời đi.

Lúc này, một phụ nữ bên cạnh nhìn thấy cảnh này liền khen tôi thật rộng lượng. Tôi nói mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tu Thiện, và gia đình ông ấy có lẽ đã gặp khó khăn, nếu không ông đã không phải đi ăn xin. Sau đó tôi ngay lập tức lái sang chủ đề chân tướng và khuyên cô thoái xuất ĐCSTQ. Tôi nói với cô ấy rằng các học viên không nói dối. Người phụ nữ lập tức đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì độ nhân không nói điều kiện, không tính công, không kể thưởng, cũng không kể danh tiếng; so với những nhân vật mẫu mực nơi người thường thì cao hơn hẳn; nó hoàn toàn phát xuất từ tâm từ bi.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Có khoảng thời gian, tôi đến ga tàu mỗi ngày để giảng chân tướng. Một ngày nọ, tôi thấy một thanh niên trẻ tuổi đang ngồi ở đó, ăn mặc khá thời trang, tôi đã giảng chân tướng cho anh ta, anh ta nói: “Bà ơi, bà có thể mua cho con một bữa ăn không? Con đã không ăn gì cả ngày và điện thoại di động của con đã bị đánh cắp.” (Ngày nay, thanh niên ở Trung Quốc đại lục thanh toán bằng điện thoại di động và hiếm khi mang tiền mặt bên người.) Tôi lập tức mua cơm và nước cho anh ta và đưa cho anh ta thêm 20 nhân dân tệ. Tôi nói với anh ta: “Bà cũng không giàu, bà chỉ làm những gì bà có thể để giúp con.”

Cũng thường có một số sinh viên đại học ở quảng trường nhà ga, vốn là những người làm việc bán thời gian. Họ ở đó bán một số bút để ký tên. Tôi đã mua một vài chiếc bút ở chỗ này và một vài chiếc chỗ khác, và sau đó tôi đã trí huệ giảng chân tướng cho họ, khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Bất cứ khi nào tôi đến quảng trường nhà ga, một số thanh niên nhìn thấy tôi từ xa và chào tôi, họ nói lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Diện mạo họ đã phát sinh biến hóa sau khi họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ, và vì những tà linh đằng sau họ bị tiêu trừ, thân tâm họ đã thay đổi. Tôi cảm thấy mừng cho những sinh mệnh được cứu này.

Hình thành chỉnh thể với các đồng tu

Sư phụ giảng:

“Phật quang phổ chiếu
Lễ nghĩa viên minh
Cộng đồng tinh tấn
Tiền trình quang minh”
(Dung Pháp, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

“Ánh sáng của Phật chiếu rọi khắp cả
[Đến đâu thì] mọi điều đều được chỉnh lại cho đúng
Cộng đồng (mọi người) đều tinh tấn [tu tâm dưỡng tính]
Tương lai sẽ sáng tỏ minh bạch, sẽ xán lạn”

Các học viên Đại Pháp là một chỉnh thể. Là đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, chúng ta không chỉ cần tự mình làm tốt ba việc mà còn không được bỏ quên những đồng tu xung quanh chúng ta đang gặp khó khăn khi làm ba việc và cần được giúp đỡ.

Có một đồng tu lớn tuổi, ông Trương, chuyển đến khu vực của chúng tôi. Khi mới đến đây, ông bị trở ngại trong việc làm ba việc vì không quen với khu vực này. Trong nhóm học Pháp, vì giọng nói của ông, các đồng tu không thích việc đọc Pháp kém của ông và không muốn ông đến học Pháp cùng. Tôi nói: “Khi đồng tu Trương vừa mới đắc Pháp, ông ấy đã phải gác lại gia đình và công việc đồng áng, gạt sinh tử sang một bên, hộ tống đồng tu đang đối mặt với bắt giữ trốn thoát khỏi truy đuổi, và phải ngồi tù 9 năm – chúng ta không nên giúp một đồng tu như vậy sao? Ông ấy nhất định sẽ đọc Pháp được tốt.”

Để giúp ông Trương quen với thành phố càng sớm càng tốt, tôi đã mời ông đi ra ngoài với tôi mỗi ngày để giảng chân tướng. Vì ông có hai cháu và sống ở xa nên tôi đã điều chỉnh thời gian và cố gắng đi ra ngoài vào thời gian thuận tiện cho ông. Khi tôi giảng chân tướng, ông đã giúp tôi phát chính niệm mọi lúc, khi tôi đối mặt với khảo nghiệm tâm tính, ông đã dùng Pháp của Sư phụ để điểm hóa cho tôi, và chúng tôi đã phối hợp tốt với nhau. Ông nói rằng ông đã rất cảm động vì tôi đã đối xử tốt với ông như vậy. Tôi nói: “Đại Pháp hảo, Sư phụ dạy tôi làm người tốt, chúng ta là đồng tu, vì vậy giúp ông cũng là giúp chính tôi.”

Sau khi chúng tôi phối hợp với nhau một thời gian, đồng tu Trương bây giờ đã có thể tự mình làm tốt ba việc.

Ngoài ra còn có một đồng tu lớn tuổi, bà Bạch, cũng đang ở tuyến đầu giảng chân tướng được vài năm và làm được rất suôn sẻ. Tháng 6 năm ngoái, bà bị buộc tội oan và bị bắt giữ khi giảng chân tướng tại một chợ nông sản trong thành phố. Tại đồn cảnh sát, bà bị chứng cao huyết áp và tà ác phải sớm trả tự do cho bà.

Bà mới trở về nhà được vài ngày và vẫn còn đau đớn về thể xác. Tất cả các sách Đại Pháp trong nhà bà đều bị cảnh sát tịch thu khi họ đột kích vào nhà bà, khiến bà cũng bị một đòn nặng nề về tinh thần. Tôi đã động viên bà đừng chán nản và ra ngoài giảng rõ chân tướng càng sớm càng tốt. Ngày hôm sau, bà bước ra. Hai chúng tôi ra ngoài cùng nhau mỗi buổi sáng, tôi giảng chân tướng, trong khi bà phát chính niệm. Chúng tôi phối hợp với nhau rất tốt. Ngay sau đó, thân thể của bà trở lại bình thường và khuôn mặt của bà trông sáng hơn. Bà trông rất tử tế, nên mọi người ở mọi lứa tuổi đều sẵn sàng lắng nghe bà, và hiệu quả của việc giảng chân tướng của bà rất tốt.

Bà Bạch cảm ơn tôi rất nhiều và thường nói rằng tôi đã giúp bà. Tôi biết trong tâm rằng Sư phụ đã làm mọi thứ. Không có trường ngay chính của Sư phụ, không có Sư phụ trông chừng và bảo hộ, chúng ta thậm chí không thể bảo vệ chính mình, thì làm sao chúng ta có thể nói đến việc cứu người và giúp các đồng tu được.

Sư phụ giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp đã trở thành hy vọng duy nhất có thể cứu [của] chúng sinh” (Chính niệm, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Đệ tử Đại Pháp là những sinh mệnh may mắn nhất trong vũ trụ. Trong thời kỳ bại hoại nhất của vũ trụ, chúng ta có trách nhiệm phải trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh. Chúng ta hãy trân quý thánh duyên được tu luyện trong Đại Pháp, vững bước trên con đường thần thánh trợ Sư Chính Pháp, và cố gắng hết sức làm tốt ba việc trong giai đoạn cuối cùng của Chính Pháp.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/7/419367.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/10/191328.html

Đăng ngày 10-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share