Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Quảng Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-10-2020] Tết Trung thu lại đến, một dịp tết đoàn viên và tri ân. Mặc dù các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc chúng tôi không thể đoàn tụ cùng Sư phụ, nhưng tâm tôi tràn ngập sự cảm kích và biết ơn mỗi khi nghĩ về 14 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã qua. Nhân dịp đặc biệt này, tôi muốn chia sẻ câu chuyện tu luyện của mình với các đồng tu và bày tỏ lòng biết ơn đối với sự từ bi vô hạn của Sư tôn.

Tôi từng sống một cuộc đời khốn khổ. Tôi không chỉ mắc nhiều chứng bệnh, mà còn thường xuyên gặp rắc rối trong gia đình, đặc biệt là với chồng tôi, một người dễ cáu gắt, luôn say xỉn, thích cờ bạc, thậm chí còn có quan hệ với nhiều phụ nữ.

Tôi luôn ngưỡng mộ chị dâu của mình, vì mỗi khi nhìn thấy chị, chị luôn tươi cười và hòa ái. Chị thường nói với tôi rằng chị và cả gia đình đã được hưởng lợi như thế nào cả về thể chất lẫn tinh thần, khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi ước một ngày nào đó, tôi có thể sống như chị.

Ngày 16 tháng 8 năm 2006, mong ước của tôi đã trở thành hiện thực; cuối cùng tôi đã vượt qua những trở ngại và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Kể từ đó, cả cuộc sống và tinh thần của tôi đã có chuyển biến tốt hơn.

Hai vợ chồng tôi sở hữu một cửa hàng tạp hóa trên tầng một của tòa nhà nơi chúng tôi ở. Tôi là người duy nhất trông coi cửa hàng và kiêm luôn việc nhà. Một ngày nọ, khi gần đến giờ ăn trưa, tôi hỏi chồng, lúc đó đang uống trà trên tầng hai: “Sau khi uống trà xong, anh có thể trông cửa hàng để em đi nấu ăn không?”

Ngạc nhiên thay, anh lại nổi cơn thịnh nộ và bắt đầu chửi bới tôi. Tôi luôn ghi nhớ mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và nên chiểu theo lời giảng của Sư phụ và tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi không đáp trả, mà quay trở xuống tầng dưới.

Tuy nhiên, khi gần xuống đến tầng một, chồng tôi hét từ tầng trên: “Tôi sẽ cho cô bị bỏng!” Sau đó, anh ta ném một cái ấm nước đang sôi thẳng vào tôi. Tôi nhìn lên, cái ấm làm sao cứ từ từ trượt xuống và rơi xuống một chiếc hộp ở tầng một. Nước sôi không bị tràn ra ngoài.

Chồng tôi vội chạy xuống và bàng hoàng khi nhìn thấy nơi chiếc ấm rơi xuống. Anh thốt lên: “Thật kỳ diệu! Không thể tin được!“ Nhưng tôi biết chính Sư phụ đã bảo hộ tôi –– chắc hẳn Ngài đã bắt chiếc ấm đang sôi ở không gian khác và đặt nó xuống.

14 năm đã trôi qua. Tôi vẫn luôn tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp và không ngừng đề cao tâm tính cũng như sức khỏe của mình. Dù chồng có hành hạ tôi như thế nào đi nữa, tôi cũng không bao giờ đáp trả. Dần dần, anh đã thay đổi. Anh đã bỏ được nhiều thói hư tật xấu và bắt đầu chăm lo cho công việc kinh doanh của chúng tôi và các cháu trong nhà. Cuộc sống gia đình tôi ngày càng hòa thuận. Các con trai của tôi vận hành tốt công việc kinh doanh, và con gái tôi đang có một cuộc hôn nhân tốt đẹp.

Tôi luôn chia sẻ kinh nghiệm của bản thân với bạn bè và người thân, đồng thời nói cho họ biết Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào trong khi vạch trần cuộc bức hại tàn bạo đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hy vọng nhiều người hơn nữa sẽ nhận thức được sự thật và được phúc báo.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/1/412986.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/4/187679.html

Đăng ngày 05-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share