Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-09-2010] Trước đây tôi là một điều phối viên ở bộ phận tiếp thị của một công ty thương mại dịch vụ. Tôi yêu công việc và luôn muốn làm người được tất cả mọi người tôn trọng. Vì vậy tôi thường làm việc rất chăm chỉ và cố gắng hoàn thành công việc một cách hoàn hảo. Hai giám đốc cũ của tôi khá hài lòng về tôi, tuy nhiên khi đến vị giám đốc thứ ba thì mọi thứ luôn diễn ra một cách tồi tệ. Vị giám đốc thứ ba luôn gây cho tôi một khoảng thời gian khó khăn, gây cho tôi nhiều vấn đề và có vẻ như ông ấy luôn cố gắng sa thải tôi. Tôi đã bị đẩy đến giới hạn chịu đựng nhưng tôi đã kiềm chế để giữ lại công việc nhưng bị treo lương. Lúc đó, tôi chỉ mới 30 tuổi. Mặc dù tôi bị bất công, tôi vẫn rất ngượng và không muốn gặp bất cứ ai. Tôi chịu đựng nỗi khổ lớn trong tâm và tự hỏi tại sao lại quá khó khăn để làm một người tốt và làm sao tôi có thể tiếp tục sống trên thế giới này.
Lúc đó, một học viên tên là Tôn đã mang sách Pháp Luân Công đến cho tôi và bảo tôi rằng sẽ rất tuyệt khi đọc cuốn sách quý giá này. Bình thường tôi không thích đọc và bất cứ khi nào đọc sách, tôi đều cảm thấy buồn ngủ. Tuy nhiên, càng đọc Pháp Luân Công, tôi càng muốn tiếp tục đọc. Tôi bị quyển sách này lối cuốn sâu sắc và tiếp tục đọc đến nửa đêm. Tất cả những câu hỏi tôi đã luôn thắc mắc đều được trả lời rõ ràng. Tôi đã hiểu được tại sao con người phải chịu đau khổ, bệnh tật, phải gặp khó khăn, khổ nạn. Tôi đã biết mối quan hệ giữa được và mất, và rằng nghiệp là kết quả từ những việc làm sai trái trong quá khứ như thế nào. Tôi biết được Chân-Thiện-Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để phân biệt người tốt – xấu.
Cô Tôn sau đó mang đến cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân và giục tôi đọc. Tôi đã làm theo cô ấy bảo và ngay lập tức trải nghiệm một thay đổi lớn: tôi ngủ sâu và ăn ngon. Cô Tôn sau đó dạy tôi các bài tập công. Đầu năm 1999, cô dẫn tôi đến một điểm tập công. Nhìn thấy mọi người ở điểm tập công rất thân thiện và đối xử với tôi rất tốt, tôi lập tức quyết định tập Pháp Luân Công và tu luyện bản thân để làm một người tốt. Sau đó Sư Phụ đã giúp tôi và tịnh hóa thân thể cho tôi. Tất cả các chứng bệnh của tôi bao gồm cả bệnh về da, bệnh viêm xoang, đau chân và đau lưng đều sớm biến mất. Toàn bộ cơ thể tôi trở nên nhẹ nhàng, rất thoải mái và tôi thoát khỏi mọi bệnh tật. Tôi biết ơn Sư Phụ từ tận đáy lòng và quyết định tu luyện Đại Pháp.
Sau đó tôi chú ý đến tất cả mọi thứ tôi nói và làm và trở nên quan tâm hơn đến chồng con bởi vì Sư Phụ dạy chúng ta rằng phụ nữ thì nên dịu dàng với chồng mình. Tôi tu luyện bản thân theo Chân-Thiện-Nhẫn trong mọi khía cạnh. Khi gặp người lạ, tôi cũng đối xử với họ rất tốt với một trái tim vị tha. Nhìn thấy những sự thay đổi lớn ở tôi, chồng tôi rất ủng hộ tôi về việc tập luyện Đại Pháp và cả gia đình tôi đều trở nên rất hòa thuận. Bất cứ khi nào gặp mọi người, tôi đều nói với họ về sự tuyệt vời của Đại Pháp và Chân-Thiện-Nhẫn, để mọi người biết rằng Đại Pháp đã cho tôi một cuộc sống mới.
Thật ngạc nhiên là tôi được sớm an bài cho một công việc ở công ty khác với vị trí cao hơn. Khi tôi quay lại công ty cũ vì công việc, tôi vẫn chào hỏi những người đã cố tình làm tổn thương tôi như thể là chưa có điều gì xảy ra. Thật ngạc nhiên, họ đã đón chào tôi rất nồng nhiệt. Một đồng nghiệp cũ của tôi nói: “Tôi rất xin lỗi. Vì giám đốc đã đứng sau kích động nên tôi đã làm tổn thương chị trước đây.” Tôi nói với họ: “Tôi tập luyện Pháp Luân Công. Sư Phụ dạy chúng tôi đối xử tốt với mọi người. Nếu tôi đã làm điều gì sai trái trước đây, xin hãy tha thứ cho tôi. Tôi đang theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ. Vì vậy tôi không ôm giữ bất kì sự trách cứ nào.”
Nhìn thấy sự hài hòa thể hiện bởi gia đình tôi, thái độ ôn hòa của tôi và sức khỏe được cải thiện rất nhiều ở tôi, vị giám đốc cũ cũng hỏi để học Chuyển Pháp Luân.
Một lần, khi tôi đang đi mua sắm ở siêu thị, tôi nhận ra rằng tôi đã được trả dư 50 tệ. Tôi vội vàng quay lại để trả lại số tiền thừa. Có năm đến sáu người xếp hàng trước điểm thanh toán lúc đó, tôi hỏi nhân viên thu ngân: “Cô đã trả lại tôi bao nhiêu tiền vậy?” Ngay khi nhân viên thu ngân nghe tôi nói, cô ấy lập tức trở nên giận dữ, và nói: “Tôi không có trả tiền sai cho chị đâu.” Tôi nói với cô ấy rằng thực ra cô ấy đã đưa thừa tiền cho tôi. Cảm thấy ngạc nhiên một chút, cô ấy vội vàng xin lỗi tôi. Những việc này thường xảy ra với tôi và lần nào tôi cũng trả lại tiền thừa cho nhân viên thu ngân.
Gia đình tôi có một trang trại. Do chồng tôi bận rộn với những công việc khác nên chúng tôi cho người khác thuê lại. Chúng tôi đã ký hợp đồng quyết định rằng người thuê sẽ trả 90.000 tệ sau ba năm và trả lại tất cả tài sản bất kể là có thiên tai xảy ra hay không. Khi đến cuối năm thứ ba, người thuê trang trại nói rằng có một thiên tai nhỏ đã xảy ra và ông ấy không thể trả tiền. Ông sợ rằng chúng tôi sẽ kiện ông ra tòa vì vậy ông ấy đã khóc và quỳ xuống đất trước mặt chúng tôi để cầu xin lòng thương xót. Lúc đó 90.000 tệ là một số tiền rất lớn. Tôi phải làm gì đây?
Nhớ rằng mình là một học viên Đại Pháp, tôi biết rằng không nên kiện để buộc ông trả tiền như người thường sẽ làm. Nếu ông ấy bị buộc phải mượn tiền từ những người khác để trả cho chúng tôi, gia đình ông sẽ sống bằng gì? Tôi cũng không thể ngay cả nghĩ tới việc kiện ông ấy để gây áp lực cho ông ấy trả tiền. Là một người tu luyện, tôi hiểu rằng thật ra mọi việc xảy ra đều là kết quả của những quan hệ từ tiền kiếp. Vì tôi không thể làm tổn thương ông ấy và ông ấy không thể trả tiền, tôi đơn giản để cho số tiền đó ra đi.
Tôi giải thích suy nghĩ của mình cho chồng và khuyên anh ấy từ bỏ 90.000 tệ. Chồng tôi thấy rằng chúng tôi phải chịu một sự mất mát lớn về tài chính nếu chúng tôi làm như vậy. Tôi nói với anh ấy: “Em đã hưởng lợi ích rất nhiều từ Đại Pháp. Em cần tu luyện bản thân theo tiêu chuẩn của Đại Pháp. Không nên đẩy ông ấy vào tình huống không có lối thoát.” Cuối cùng chồng tôi cũng hiểu và đồng ý.
Tôi nói với người thuê trang trại: “Nếu tôi không tập luyện Pháp Luân Công, tôi sẽ kiện ông và buộc ông trả lại tiền. Bây giờ tôi tập luyện Pháp Luân Công vì vậy ông không cần trả lại tôi 90.000 tệ nữa. Chúng tôi sẽ bỏ qua”. Người thuê trang trại rất cảm động và bắt đầu khóc, ông nói: “Các bạn là ân nhân của tôi. Tôi rất xin lỗi”. Đôi khi tôi ngạc nhiên khi nhận ra có nhiều chấp trước tôi đã từ bỏ và rằng tôi đã trở thành một người tốt như vậy! Đây là điều từ tận đáy lòng của một người mà Đại Pháp đã thay đổi. Vì vậy, mỗi đệ tử Đại Pháp đều thật sự đã trải nghiệm những thay đổi tuyệt vời và trở thành người rất tốt.
Ngay sau khi chuyện này xảy ra, một người bạn sống ở vùng khác gọi điện cho chúng tôi, bảo chúng tôi rằng có một dự án cho chồng tôi. Sau khi hoàn thành dự án này, chồng tôi kiếm được 120.000 tệ. Vì vậy chúng tôi không những không mất đi 90.000 tệ mà còn kiếm được thêm 30.000 tệ. Như Sư Phụ giảng: “cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị tranh cũng không được” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi sâu sắc nhận ra rằng mỗi lời trong Chuyển Pháp Luân đều là sự thật, là chân lý tuyệt đối. Vì vậy rất nhiều những trải nghiệm cá nhân của các học viên và nhiều phép màu đã xảy ra với những ai tin tưởng vào Đại Pháp. Họ đã đích thân chứng kiến “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/9/20/229737.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/10/18/120880.html
Đăng ngày: 24-10-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.