Bài viết của một học viên Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-09-2010] Chú và thím tôi đã tu luyện Pháp Luân Công được hơn 10 năm. Trong suốt những năm qua, họ đã đặt Pháp và Sư Phụ lên hàng đầu trong tất cả mọi điều họ làm. Chính niệm và chính hành của họ trong việc trợ Sư chính Pháp đã khiến mọi người rất khâm phục. Bởi vì tôi đã đến nhà họ rất nhiều dịp, tôi đã trở nên rất quen thuộc với cuộc sống hàng ngày của họ. Cảm giác của tôi đối với họ là pha trộn giữa nể phục, tội lỗi và đau khổ.

Vào một ngày tháng Giêng năm ngoái, tôi muốn trao đổi nhận thức về Pháp với thím tôi. Sau khi ăn trưa sớm, tôi bắt đầu đến nhà họ với hai chiếc bánh gạo tự làm ở nhà. Thật tình cờ rằng họ vừa ra ngoài giảng chân tướng về đến nhà, và đang sắp chuẩn bị bữa trưa. Khi thím tôi đang trao đổi với tôi, chú tôi phải đảm trách việc nấu ăn. Ông ấy đã làm một bữa ăn nhanh – rau xào với bánh mì ngô hấp. Trong giờ ăn trưa, chú tôi gắp một cái bánh gạo và đặt vào tô của thím tôi. Thím tôi lấy một miếng nhỏ và đưa trở lại cho chú tôi “Đây là món ăn ưa thích của anh. Em không bao giờ có thời gian làm nó. Đây, anh cứ ăn cả đi”. Họ đã dành hết tất cả thời gian cho việc học Pháp và chứng thực Pháp, vì vậy họ không còn chút thời gian cho đời sống cá nhân của họ. Đây là lý do tại sao một chiếc bánh gạo thông thường đã trở thành một thứ xa hoa trên bàn ăn.

Vào một buổi chiều, tôi muốn tham gia lớp học Pháp định kỳ ở nhà chú tôi. Ngay khi tôi bước đến cửa, tôi nhìn thấy họ chuẩn bị đạp xe đến chỗ của một số học viên cách xa  hơn 10 dặm để đưa bản sao một số bài giảng của Sư Phụ. Tôi đợi họ quay trở về, các học viên khác cũng đến nhà họ để học Pháp.

Họ đã về đúng giờ học Pháp, nhưng trước khi tôi có thể hỏi họ đã ăn trưa hay chưa thì các học viên khác bắt đầu đến. Đột nhiên phòng đã đông người, và sân trước xếp đầy xe đạp của các học viên. Tôi lo lắng về sự an toàn của họ trong trường hợp này, vì vậy tôi tự hỏi mình “Mình có cần hướng nội bởi vì mình đã nhìn thấy điều này không?

Sư Phụ đã nhấn mạnh nhiều lần trong các bài giảng về tầm quan trọng của việc hướng nội. Trong những ngày sau, tôi bắt đầu làm như vậy và quả thực đã tìm thấy nhiều chỗ cần phải đề cao. Ví dụ, tôi đã không tinh tấn. Bất cứ khi nào tôi buông lơi, chính chú thím hay các học viên khác thường xuyên phát hiện ra và giúp đỡ để tôi theo kịp. Đôi khi, thay vào việc đợi họ tìm đến, tôi ghé nhà họ và kể cho họ rằng  “Con lại rơi vào tình trạng đó nữa rồi. Xin hãy giúp đỡ con!” Hành động như một đứa trẻ, nhiều lần tôi nhắc thím tôi “Xin đừng để con lại phía sau.” Vì vậy, tôi đã trở thành gánh nặng và tạo thêm sức nặng lvai của chú thím tôi. Nếu tôi không buông lơi, họ hẳn là đã nhẹ nhàng rất nhiều.

Họ giúp đỡ các học viên khác giống như họ giúp đỡ tôi. Nếu tôi có thể tinh tấn và khuyến khích những người đã từng là đồng tu của tôi thăng tiến, Sư Phụ sẽ ít lo lắng hơn và những người như chú thím tôi có thể dành nhiều thời gian hơn cho các dự án Chính Pháp.

Lý do tôi thường đến nhà của chú thím là để có được một đòn bẩy chống lại tác động bên ngoài để đề cao tu luyện cá nhân mình. Trên thực tế, điều này là hướng ngoại để giải quyết các vấn đề của riêng tôi. Nếu tôi có thể loại bỏ sự ích kỷ của mình và tìm đến những học viên không thăng tiến để tạo thành nhóm nhỏ cùng nhau học Pháp, nó có thể làm giảm bớt áp lực cho nhóm học Pháp lớn (bởi vì các nhóm lớn dễ có nguy cơ bị tố cáo hơn) và giúp đề cao chỉnh thể.

Tôi nhận thấy rằng hầu hết áp lực áp đặt lên các học viên tinh tấn này là từ những người trong chúng ta đã không hoàn thành sứ mệnh của người tu luyện. Nếu chúng ta có thể phấn đấu để đề cao trong tu luyện của chúng ta, hoàn cảnh Chính Pháp của chúng ta sẽ là một  trạng thái khác.

Tôi thường thích thảo luận về sự ích kỷ của tôi với các học viên khác. Nếu tôi loại bỏ chấp trước này, tôi có thể tiết kiệm thời gian và có thể giao tiếp hiệu quả hơn với các học viên khác.

Bất kể chúng ta bận rộn thế nào, chúng ta phải tìm thời gian để học Pháp. Bởi vì cuộc sống chúng ta càng bận rộn và  chúng ta tham gia vào càng nhiều dự án, thì càng cần nhiều trí tuệ và chính niệm, tất cả những thứ đều đến từ Pháp


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/9/5/229200.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/9/22/120162.html

Đăng ngày 02-10-2010; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share