Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại Toronto
[MINH HUỆ 01-09-2020] Trường Minh Huệ Toronto đã tổ chức trại hè trong 8 tuần, từ ngày 6 tháng 7 đến ngày 28 tháng 8 năm 2020. Các giáo viên và học sinh cho biết thật may mắn khi sự kiện vẫn diễn ra bất chấp đại dịch virus corona và họ cảm thấy đã thu được rất nhiều từ việc tham gia trại hè. Một học viên Pháp Luân Đại Pháp 10 tuổi cho biết, “Môi trường này nhắc nhở cháu về ý nghĩa của việc trở thành một học viên. Cảm ơn Sư phụ đã ban cho cháu một cơ hội tuyệt vời như vậy.”
Trẻ em tham gia trại hè có độ tuổi từ 2,5 đến 13. Bên cạnh việc học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp và luyện các bài công pháp, các học sinh lớp trên, từ 10 đến 13 tuổi, còn học thuộc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Ngoài ra còn có các lớp học múa truyền thống Trung Quốc, nghệ thuật, thư pháp, hội họa, làm đồ thủ công, v.v.
Năm nay, trường đã mời ông Kim Học Triết, một học viên đã tham gia chèn sóng truyền hình ở Trường Xuân để phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công và là người duy nhất sống sót sau vụ việc, chia sẻ câu chuyện của mình với các học sinh. Em nào cũng chăm chú lắng nghe.
Các học viên nhỏ tuổi cùng nhau luyện các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp trong Trại hè Minh Huệ 2020.
Các học viên nhỏ tuổi đọc sách Pháp Luân Đại Pháp.
Các bạn nhỏ học múa cổ điển Trung Quốc.
Học thư pháp ở trường
Các học sinh từ Trại hè Minh Huệ căng các biểu ngữ tại một sự kiện ở trung tâm thành phố Toronto để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại ở Trung Quốc.
Cha mẹ cháu rất vui trước sự tiến bộ của cháu
Bé Albert, năm nay 10 tuổi, nói, “Khi nghe câu chuyện của bác Kim Học Triết, cháu nhận ra các học viên ở Trung Quốc phải chịu khó khăn như thế nào. Họ mạo hiểm tính mạng để cứu người. Họ thực sự xuất sắc. Cháu nên trân quý môi trường bên ngoài Trung Quốc này.“
Cậu kể ban đầu cậu đã miễn cưỡng tham gia trại hè năm nay. “Khi mẹ hỏi cháu, cháu nghĩ mình sẽ khó thích nghi. Cháu có thể trở nên kiệt sức vì phải thức dậy sớm vào buổi sáng. Cháu phải đọc sách và luyện công, sau đó chăm sóc em trai khi cháu về nhà. Nhưng chỉ trong vài ngày cháu đã quen với lịch trình bận rộn. Cháu cảm thấy tuyệt vời. Khi cháu nói với bố và mẹ rằng cháu thực sự thích tham gia trại hè Minh Huệ, họ đã rất vui.”
“Trước khi tham gia trại hè này, ngày nào cháu cũng chơi game trên máy tính. Thực ra, cháu đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng với cha mẹ từ lúc mới sinh ra, nhưng trong gần một năm nay cháu đã không luyện công nữa. Cháu cảm thấy như thể cháu không còn là một học viên nữa. Sau khi tham gia trại hè, cháu đã luyện công và học Pháp hàng ngày. Cháu không cảm thấy mệt mỏi. Thay vào đó, cháu cảm thấy rất tốt và tràn đầy năng lượng. Cháu thích giúp [cha mẹ] chăm sóc em trai khi cháu ở nhà. Cha mẹ cháu cũng chăm chỉ luyện công và học Pháp hơn. Môi trường tu luyện ở nhà đã trở nên tốt hơn.”
Albert cho biết em muốn tham gia trại hè hàng năm và em hy vọng sẽ có nhiều bạn nhỏ tham gia. Em nói: “Cháu rất biết ơn Sư phụ về cơ hội được theo học tại trường Minh Huệ.”
Tu bỏ tâm tật đố
Cô Kelly, 16 tuổi, là tình nguyện viên tại trường.
Cô Kelly Cao, 16 tuổi, đã là tình nguyện viên của trường Minh Huệ được ba năm, bởi cô lớn lên cùng sự theo học tại trường Minh Huệ và rất thích môi trường tu luyện này. Cô chia sẻ, “Tôi đã thu hoạch được vài điều đặc biệt trong năm nay. Tôi phát hiện ra rằng khi tôi tật đố với ai đó, nếu tôi không che giấu nó và [thay vào đó] phơi bày tâm chấp trước này, thì nó sẽ biến mất ngay lập tức.”
Cô nêu một ví dụ. “Một hôm, một tình nguyện viên đến. Cô ấy thu dọn mọi thứ và sắp xếp mọi công việc. Các giáo viên và học sinh rất hài lòng về cô ấy. Tôi tự nhủ tại sao cô ấy lại làm mọi thứ tốt đến thế. Sau đó, tôi nhận ra rằng tôi không chỉ đơn giản là khó chịu – mà đó là sự tật đố. Tôi muốn tu khứ suy nghĩ tồi tệ này, nhưng nó có vẻ khá khó khăn. Bất cứ khi nào tôi thấy cô ấy làm tốt ra sao, tôi lại trở nên tật đố.
“Tôi quyết định nói cho cô ấy biết cảm giác của tôi. Thật kỳ lạ, khi tôi phơi bày chấp trước của mình, tâm tật đố của tôi nhanh chóng biến mất. Tất nhiên, điều rất quan trọng là phải hoàn thành các bài công pháp và học Pháp mỗi ngày. Nếu tôi ở nhà, thời gian sẽ trôi qua trong nháy mắt và tôi sẽ không dành thời gian để làm những việc này. Trong môi trường này, tôi có thể chia sẻ thể ngộ của mình với các đồng tu, và bất cứ khi nào tôi tìm thấy bất kỳ chấp trước nào, tôi sẽ ngay lập tức cố gắng loại bỏ nó.”
Môi trường tu luyện quý giá
Cô Izabela dạy lớp mẫu giáo tại Trường Minh Huệ lần đầu tiên trong năm nay.
Cô Izabela là một giáo viên có kinh nghiệm giảng dạy tại một trường mẫu giáo công lập ở Toronto trong 20 năm. Năm nay, lần đầu tiên cô dạy các học viên nhỏ tuổi ở trường mẫu giáo Minh Huệ. Cô cho biết, “Có ba yếu tố chính trong việc giáo dục trẻ nhỏ, là gia đình, trường học và môi trường. Môi trường đóng một vai trò rất quan trọng. Trẻ em giống như một tờ giấy trắng vậy. Chúng rất dễ bị ảnh hưởng bởi những tệ nạn của xã hội. Từng làm việc trong một trường mẫu giáo do những người không phải học viên điều hành trong gần hai thập kỷ, tôi đã thấy và nghe rất nhiều. Có rất nhiều sự cố gây sốc trong hệ thống giáo dục ngày nay.“
“Các học viên nhỏ tuổi tại Toronto thật quá may mắn vì có một ngôi trường Minh Huệ. Đây là một trong những lý do chính khiến tôi quyết định nghỉ việc và làm việc tại trường. Tôi nghĩ Sư phụ đã giao cho tôi trách nhiệm này, để giáo dục những đứa trẻ này. Cùng với các học viên khác, chúng tôi tạo ra một môi trường tu luyện cho các em.
“Đây cũng là môi trường mà Sư phụ đã an bài để tôi tu luyện. Tôi thực sự trân trọng cơ hội này. Ở cùng với rất nhiều giáo viên cũng là học viên, chúng tôi đặt hết tâm huyết của mình vào việc nuôi dưỡng những đứa trẻ này mỗi ngày, và các tiểu học viên hình thành một môi trường để các em cùng nhau học hỏi và cải thiện. Tiền không thể mua được điều này.”
Bọn trẻ giống như một tấm gương phản chiếu những thiếu sót của tôi
Cô Kelly Hoàng là giáo viên chủ nhiệm của một lớp trung học dành cho trẻ em từ 8 đến 9 tuổi. Đây là lần đầu tiên cô phụ trách một lớp học. Ban đầu cô hơi lo lắng nhưng sau đó cô nhận ra rằng mình đã thực sự thu được rất nhiều điều từ việc đã trải qua. “Những đứa trẻ này đã giúp tôi tiến bộ trong tu luyện. Tôi đã nhận ra nhiều thiếu sót của mình qua chúng,” cô nói.
“Một em nhỏ lúc đầu không chịu làm những gì tôi yêu cầu. Cô bé thậm chí còn làm ảnh hưởng đến những bạn khác. Nhưng khi tôi trút bỏ được sự phẫn nộ và không còn trách móc nữa thì em ấy đã thay đổi.”
Cô Kelly thuật lại chi tiết sự việc. “Có lần khi tôi đang dạy học, bọn trẻ ngồi im lặng và lắng nghe, trừ cô bé này. Cô bé đứng dậy và đi xung quanh. Khi tôi yêu cầu em ấy ngồi xuống, thay vì làm điều đó, em ấy đã đưa ra những nhận xét khó chịu. Tôi nói với em ấy một cách nghiêm khắc, “Nếu em không ngồi xuống, cô sẽ đưa em đến phòng hiệu trưởng.” Giọng tôi to hơn bình thường rất nhiều. Đôi mắt em ấy hiện lên sự sợ hãi, và những đứa trẻ khác trông rất sốc. Tôi hẳn là đã biểu hiện rất giận dữ.
“Tôi nhận thấy hành vi của mình có ảnh hưởng đến cô bé và những đứa trẻ khác. Tôi đang dạy bọn trẻ về Thiện, nhưng tôi đã không làm gương. Tôi ngay lập tức hối hận vì đã mất bình tĩnh. Mặc dù cô bé nghịch ngợm đã trở lại chỗ ngồi của mình nhưng tôi cảm thấy rất tệ. Tôi đã xin lỗi em ấy sau giờ học. Cô bé thành thật nói rằng đó là lỗi của em và em ấy cũng xin lỗi tôi.
“Tôi nhận ra mình có cảm giác tiêu cực về cô bé. Mỗi khi em ấy gây khó dễ cho tôi, tôi liền nghĩ, “Đừng gây chuyện cho tôi nữa.” Khi tôi thay đổi suy nghĩ của mình, cô bé cũng thay đổi. Tôi nhận ra mình thật vô trách nhiệm và thiếu kiên nhẫn. Khi tôi kiên nhẫn và quan tâm hơn, đứa trẻ từ từ thay đổi theo chiều hướng tốt hơn. Ngay cả ánh mắt của cô bé cũng trở nên thân thiện hơn, và em ấy đã sẵn sàng giúp đỡ người khác.”
Giáo viên nên cung cấp một môi trường tốt cho học sinh
Cô Jin Jin đã dạy lớp mẫu giáo (4-5 tuổi) tại trường Minh Huệ hơn 8 năm nay. Năm nay, cô đã nhận ra việc giáo viên tạo cho học sinh một môi trường tu dưỡng tốt quan trọng như thế nào.
Cô đưa ra ví dụ: “Một đứa trẻ nghịch ngợm đã khiến tôi đau đầu. Trong các tiết học thủ công, cậu bé đã dùng kéo để cắt quần áo của mình. Khi tôi chuẩn bị sách bài tập và sắp xếp chúng theo thứ tự trên kệ, cậu bé sẽ làm nó lộn xộn hết lên. Mỗi đứa trẻ đều mang khẩu trang riêng của mình và đeo khi ra ngoài. Cậu bé đã giật lấy khẩu trang của những bạn khác rồi bỏ chạy. Cậu bé còn đánh những đứa trẻ khác. Đôi khi tôi mất kiên nhẫn và nghiêm khắc phê bình em ấy.”
Cô chia sẻ: “Tôi nhận thấy sau khi tôi thường xuyên trách móc học sinh này, nó đã ảnh hưởng đến các học sinh khác. Các em bắt đầu có thái độ tiêu cực trước hành vi của cậu bé. Tôi biết tôi nên là một tấm gương tích cực. Tôi cũng quên mất là cậu bé còn nhỏ như thế nào. Thực tế, cậu bé rất hối hận vì đã làm sai do em ấy không làm chủ được bản thân. Tôi tổ chức một hoạt động cho bọn trẻ, yêu cầu các em đề cập đến điều gì đó tích cực về một bạn nhỏ khác. Khi các học sinh học cách nhìn thấy mặt tốt của người khác, môi trường đã thay đổi hoàn toàn. Các em không còn phàn nàn về người khác và đã nhận được nhiều lời khen hơn. Bọn trẻ cũng thích làm những việc tốt hơn.”
Khi trại hè 2020 sắp kết thúc, cô Bàng, một điều phối viên của trường, cho biết, “Năm nay là trại hè thứ 17 mà trường tổ chức. Đây cũng là năm mà giáo viên, phụ huynh và học sinh đã đạt trạng thái tu luyện tốt nhất. Tuy có nhiều hạn chế do virus corona, nhưng nhờ sự nỗ lực chung của phụ huynh và giáo viên, mọi việc đã diễn ra suôn sẻ. Hơn nữa, các học viên nhỏ tuổi rất có ý thức và phối hợp rất tốt.”
“Sư phụ đã ban cho các giáo viên, phụ huynh và học viên nhỏ tuổi một môi trường tu luyện tốt nhất khi tham gia các trường học Minh Huệ. Mỗi người trong chúng ta đều tiến bộ trong tu luyện, nhân cách và trí huệ của chúng ta cũng được nâng cao. Con xin tạ ơn Sư phụ đã chăm sóc cho chúng con, và tôi cảm ơn sự phối hợp của các bậc phụ huynh.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/1/411234.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/3/186609.html
Đăng ngày 08-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.