Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại Pháp

[MINH HUỆ 20-07-2020] Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp tại Pháp đã tổ chức một diễn đàn trực tuyến để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp đã kéo dài 21 năm ở Trung Quốc.

Pháp Luân Đại Pháp, còn được gọi là Pháp Luân Công, là một môn tu luyện thiền định chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động cuộc bức hại môn tu luyện này vào năm 1999.

Chiều ngày 16 tháng 7 năm 2020, một số nhà hoạt động nhân quyền và một chính trị gia đã tham gia diễn đàn. Họ ủng hộ các cuộc kháng nghị ôn hòa của các học viên trong hai thập kỷ qua, và lên án các hành vi vi phạm quyền tự do tín ngưỡng của các học viên.

Những người tham gia bao gồm ông David Matas, luật sư nhân quyền người Canada; Bà Françoise Hostalier, cựu Nghị sỹ Pháp; Bà Marie-Françoise Lamperti, người sáng lập Hiệp hội Nhân quyền (ADH) tại Pháp; Ông Willy Fautré, Giám đốc Tổ chức Nhân quyền Không biên giới; Ông Marco Respinti, nhà báo người Ý kiêm Giám đốc tạp chí Bitter Winter ; Tiến sỹ Harold King, đại diện của Hiệp hội các Bác sỹ Chống Cưỡng bức Thu hoạch tạng (DAFOH) tại Pháp; và Bà Fiorella Luna, đại diện Hiệp hội Chấm dứt Lạm dụng Cấy ghép tạng ở Trung Quốc (ETAC).

Ông David Matas: Nạn thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống bị cầm tù chỉ vì đức tin của họ

eb766e6d39b377ac41802e1d5c104fac.jpg

Ông David Matas, luật sư nhân quyền người Canada

Ông David Matas, luật sư nhân quyền người Canada, là người phát biểu đầu tiên. Ông đã trình bày báo cáo của được Toà án Trung Quốc có trụ sở tại London công bố hồi tháng 3 năm 2020. Báo cáo này đề cập đến sự tàn bạo của nạn thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị giam giữ trong khi họ vẫn còn sống của ĐCSTQ.

Dựa trên một số lượng lớn các trường hợp và dữ liệu, bảy thẩm phán của Tòa án Độc lập đã kết luận rằng các bệnh viện ở Trung Quốc có thể tiếp cận một số lượng lớn những người hiến tạng mà nội tạng của họ có thể bị thu hoạch theo nhu cầu. Điều này trùng hợp với nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công, cũng như người Duy Ngô Nhĩ đã có từ lâu ở Trung Quốc. Việc này đã được báo cáo rộng rãi rằng các học viên Pháp Luân Công và người Duy Ngô Nhĩ đều bị ép xét nghiệm y tế, chủ yếu là nhóm máu và tình trạng nội tạng của họ.

Ông Matas cho biết, từ năm 1999, nhiều nội tạng không rõ nguồn gốc đã xuất hiện ở thị trường Trung Quốc. Và chúng xảy ra cùng năm ĐCSTQ phát động các vụ bắt giữ hàng loạt đối với các học viên Pháp Luân Công, nhiều người trong số họ đã biến mất và thiệt mạng. Ông nói rằng, trong trường hợp không có hệ thống hiến tạng tự nguyện ở Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công là nguồn cung, có thể là nguồn chính của các cơ quan bị thu hoạch cưỡng bức.

Tòa án còn cho biết thêm rằng không có dấu hiệu cho thấy hành vi thu hoạch nội tạng này đã chấm dứt.

Ông Marco Respinti: ĐCSTQ sẽ còn được thoát tội bao lâu nữa?

783bb0f96a738505cdd45a8b39edd652.jpg

Ông Marco Respinti, nhà báo người Ý kiêm Giám đốc của tạp chí Bitter Winter

Ông Marco Respinti, Giám đốc của Bitter Winter, một tạp chí chuyên về tự do tôn giáo và nhân quyền ở Trung Quốc, đã nghiên cứu sâu rộng về Pháp Luân Công. Ông nói ĐCSTQ đã gọi Pháp Luân Công là dị giáo vào năm 1999, nhưng Pháp Luân Công chưa bao giờ nằm ​​trong danh sách dị giáo chính thức của ĐCSTQ đã công bố năm 1995 hay bất kỳ tài liệu liên quan nào khác. “Một điều khá hài hước là những người vô thần lại tỏ ra muốn quyết định một tôn giáo là ‘đúng đắn’ hay ‘không’.”

Phát biểu về nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các học viên còn sống, ông Respinti cho biết: “Chính quyền Trung Quốc phạm tội phản nhân loại, và cứ sau mỗi phút trôi qua, số người thiệt mạng lại tăng lên.”

Ông hỏi: “ĐCSTQ sẽ còn được thoát tội bao lâu nữa?”.

Bà Françoise Hostalier: Các học viên Pháp Luân Công truyền động lực cho mọi người

fe2f09d896f391e6a5a04b779dcba2de.jpg

Bà Françoise Hostalier, cựu Nghị sỹ Pháp kiêm cựu Ngoại trưởng phụ trách Giáo dục Học đường

Cựu nghị sỹ Françoise Hostalier đã lên án ĐCSTQ vì những lời dối trá và lừa gạt trong nhiều phương diện. Bà nói ĐCSTQ không tuân thủ các quy tắc mà các tổ chức quốc tế như Liên Hiệp Quốc và WHO đặt ra. “Trong khi dịch bệnh virus corona bùng phát, cách mà Trung Quốc lừa dối các cơ quan y tế quốc tế và tất cả các quốc gia đã cho thấy các nhà lãnh đạo của họ không đáng tin. Các cường quốc dân chủ, bắt đầu từ Châu Âu, phải phản ứng (với các hành vi phạm tội của Trung Quốc) trước khi quá muộn.”

“Nhờ công tác không ngừng của các hiệp hội và tổ chức phi chính phủ như Pháp Luân Công (các học viên tại Pháp và DAFOH), nhiều cá nhân và các nghị sỹ Pháp và Châu Âu đã bắt đầu hành động.” Bà Hostalier muốn mọi người thức tỉnh và nhìn nhận một cách nghiêm túc những tội ác mà ĐCSTQ đã gây ra.

Bà ủng hộ những nỗ lực của các học viên nhằm chấm dứt cuộc bức hại. “Do đó, chúng ta phải tiếp tục không ngừng nghỉ các chiến dịch thông tin này để dư luận biết những gì đang xảy ra ở Trung Quốc.”

Ông Harold King: Nạn thu hoạch nội tạng có hệ thống phi đạo đức chỉ vì để kiếm lời

88ee20ab5268b0bf9c84a9e01afb7961.jpg

Tiến sỹ Harold King, đại diện của Hiệp hội các Bác sỹ Chống Cưỡng bức Thu hoạch tạng (DAFOH) tại Pháp

Hiệp hội các Bác sỹ Chống Cưỡng bức Thu hoạch tạng (DAFOH) phát hiện ra rằng ĐCSTQ đã cho phép các quan chức coi tù nhân lương tâm là một nguồn cung nội tạng cho cấy ghép trong các bệnh viện. Theo Tiến sỹ Harold King, đại diện của DAFOH, hoạt động này có sự tham gia của toàn bộ hệ thống luật pháp và nhà tù, và Trung Quốc âm thầm cho phép những người giàu có hối lộ các bác sỹ phẫu thuật trong những bệnh viện này, và được cấy ghép từ các nguồn không xác định.

Tiến sỹ King cho biết: “Đây là một chuỗi cung ứng nội tạng. Số ca ghép tạng ở Trung Quốc đã bùng nổ kể từ năm 2000. Xu hướng này chưa dừng lại như tuyên bố của ĐCSTQ. Bệnh nhân từ khắp mọi nơi trên thế giới coi Trung Quốc là lựa chọn hàng đầu của họ về ghép tạng. Họ đã du lịch sang Trung Quốc và có thể được ghép tim, phổi, gan, thận, tụy trong vòng chưa đầy một tháng. Những bệnh nhân đang tuyệt vọng này chỉ cần hoàn thành một mẫu đơn, trả tiền, và ca phẫu thuật sẽ được lên lịch vào một ngày phù hợp với họ.”

DAFOH lên án việc Trung Quốc đã mời các bác sỹ phẫu thuật phương Tây để đào tạo phẫu thuật dưới danh nghĩa phát triển nghiên cứu y học và dược phẩm. Ông nói: “Trung Quốc đã kéo các chuyên gia và nhà nghiên cứu y tế thế giới vào tội ác này, và đảo ngược các giá trị của y học và đạo đức khi giết hại những người khỏe mạnh để chữa trị cho bệnh nhân.”

Cô Fiorella Luna: Kiến nghị các chính phủ chấm dứt nạn thu hoạch nội tạng

e7292fc35a0fd8009d10b35921c65f69.jpg

Cô Fiorella Luna, đại diện Hiệp hội Chấm dứt Lạm dụng Cấy ghép tạng ở Trung Quốc (ETAC) tại Pháp

Cô Fiorella Luna đại diện cho Hiệp hội Chấm dứt Lạm dụng Cấy ghép tạng ở Trung Quốc (ETAC), có trụ sở tại Úc. Từ năm 2019 đến 2020, tổ chức này đã thực hiện hơn 200 cuộc gọi điện thoại tới các bệnh viện ở Trung Quốc, và ghi âm lại các cuộc trò chuyện với các bác sỹ. Dựa trên các bằng chứng, cô kết luận rằng mọi người có thể “mua nội tạng chất lượng” từ các bệnh viện ở Trung Quốc.

Cô Luna cho biết ETAC đã gửi đi bằng chứng mà họ thu thập được cho các quan chức của nhiều quốc gia. Cô nói: “Chúng tôi cũng kêu gọi một ủy ban điều tra của Liên Hiệp Quốc để xem xét cụ thể nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc. Với sự hợp tác của Hiệp hội Ngôi nhà Tự do (Freedom House), chúng tôi mới đưa ra một bản kiến ​​nghị hồi tuần trước. Với bản kiến ​​nghị này, chúng tôi đề nghị các nước phương Tây thông qua các đạo luật để chống lại nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng.”

Lời kể của các học viên Pháp Luân Công

Ba học viên Pháp Luân Công từng trốn thoát khỏi Trung Quốc đã tham gia diễn đàn. Họ kể về việc họ đã bị bức hại ở Trung Quốc như thế nào chỉ vì không chịu từ bỏ đức tin của mình, và họ suýt nữa đã trở thành nạn nhân của nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng ra sao.

Đã 20 năm kể từ khi bà Trần Học Anh, 65 tuổi, bước vào tu luyện Pháp Luân Công. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, bà đã bị giam giữ trong một trại lao động cưỡng bức trong hai năm. Bà đã bị xét nghiệm y tế mà không có lý do. “Một người nào đó đã gọi tôi tới để kiểm tra sức khỏe trong một chiếc xe buýt màu trắng đỗ ở sân nơi tôi làm việc.” Bà cảm thấy rợn người khi biết đây có khả năng xét nghiệm đó là để tìm nội tạng phù hợp.

Cũng chỉ vì từ chối từ bỏ đức tin, bà Trần Diễm Diễm đã bị tra tấn trong trại lao động cưỡng bức từ năm 1999 đến 2002, và sau đó bị kết án 7 năm tù. Bà Trần, hiện 63 tuổi, đã thuật lại những gì bà đã từng trải qua. “Lúc đó tôi rất yếu do bị tra tấn. Bất chấp tình trạng của tôi, quản lý nhà tù vẫn thường lấy máu của tôi, hầu như mỗi tuần một lần, mỗi lần vài trăm ml. Khi tôi hỏi lý do, họ đã gạt đi. Mãi tới khi tôi được thả ra vào năm 2013 tôi mới biết về nạn thu hoạch tạng, và cảm thấy kinh hoàng.”

Cô Phùng Á Quân, cha mẹ, và anh trai cô đều tu luyện Pháp Luân Công, và họ đã phải chịu đựng do cuộc bức hại. Sau nhiều lần bị giam giữ, cô đã quyết định rời khỏi Trung Quốc. “Khi tôi ở trong một trại lao động cưỡng bức, tôi đã bị lấy máu, và bị kiểm tra sức khỏe nhiều lần. Trong lần cuối cùng tôi bị bắt, người kiểm tra tôi đã hỏi chi tiết về tiền sử y tế của gia đình tôi, rồi kiểm tra tim và mắt của tôi một cách kỹ lưỡng. Anh trai tôi đã bán căn nhà của gia đình chúng tôi, và bảo lãnh tôi ra. Tôi đã từng lưu vong ở Thái Lan trước khi tôi sang Pháp.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/20/409253.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/27/186054.html

Đăng ngày 02-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share