Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-04-2020] Chúng tôi đã trải qua một số trải nghiệm tuyệt vời trong nhiều năm qua với những nỗ lực giảng chân tướng và đã nhận ra rằng khi chúng tôi có chính niệm, mọi thứ dường như hoạt động hoàn hảo, như thể Sư phụ đang kiểm soát mọi thứ và chúng tôi chỉ là những cỗ máy thực hiện những việc cụ thể theo an bài của Sư phụ.

Hai người đàn ông và một người phụ nữ xinh đẹp

Một học viên khác và tôi lái xe máy đến một vùng nông thôn vào tháng 5 năm 2016 để cho những người ở đó biết về Pháp Luân Đại Pháp. Nông dân đã làm xong việc của họ và tập trung bên ngoài cửa để trò chuyện sau bữa trưa.

Chúng tôi tự giới thiệu bản thân và nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại tàn bạo, lịch sử phạm tội của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Chúng tôi đã phát đĩa DVD và các cuốn sách nhỏ về Pháp Luân Đại Pháp, mặt dây chuyền và mặt gương được chế tác đẹp mắt với các thông điệp về Đại Pháp được khắc trên đó.

Khi chúng tôi kết thúc và chuẩn bị rời đi, hai người đàn ông đến và đề nghị chúng tôi đến một ngôi làng lớn gần đó để nói cho mọi người biết về Đại Pháp. Vì vậy, chúng tôi đã đi.

Một phụ nữ trẻ xinh đẹp chào đón chúng tôi ở lối vào làng, như thể cô ấy đang đợi chúng tôi. Cô ấy nói rất nhiều điều, nhưng chúng tôi không thể hiểu cô ấy. Rồi cô ấy nhanh chóng chạy đi. Có người nói với chúng tôi rằng cô ấy đã trở lại và đã yêu cầu tất cả dân làng đến gặp chúng tôi.

Nhiều người đã sớm đến và chúng tôi đang bận rộn cung cấp thông tin và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Hai người đàn ông mà chúng tôi gặp ở ngôi làng đầu tiên đã ra khỏi xe và giúp chúng tôi phát tài liệu. Người phụ nữ xinh đẹp đang hướng dẫn mọi người theo chúng tôi và yêu cầu chúng tôi giúp họ thoái Đảng. Theo như chúng tôi biết, tất cả dân làng đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ vào ngày hôm đó.

Chúng tôi đã cố gắng tìm hai người đàn ông đã giúp chúng tôi, nhưng họ đã đi từ lâu và không ai biết họ đến từ đâu.

Trên đường trở về nhà, chúng tôi nhớ lại cảnh tưởng ở ngôi làng đó. Tôi nghĩ về hai người đàn ông dường như đến từ hư không. Tôi cũng nghĩ về người phụ nữ đã mang tất cả dân làng đến cho chúng tôi. Như thể mọi thứ đã được an bài từ trước. Sư phụ dẫn chúng tôi đến đó để cứu người.

Đến một trường tiểu học

Tôi cũng một học viên khác đã đi thăm một trường tiểu học ở nông thôn. Các học sinh đang nghỉ giữa giờ, và một vài người trong số các em đến chào đón chúng tôi.

Chúng tôi đã đi qua và nói với các cháu về Đại Pháp. Chúng tôi cũng khuyên các cháu thoái xuất khỏi Đội thiếu niên (một trong những tổ chức liên đới của ĐCSTQ) để các cháu được ban phước và có một tương lai tươi sáng.

Sau khi chúng tôi kết thúc cuộc nói chuyện với các em, một bạn lớp trưởng đã gọi tất cả các bạn cùng lớp của mình và có đến 40-50 cháu trong số đó đã thoái xuất Đội Thiếu niên Tiền phong bằng tên thật của mình.

Danh sách ghi tên người thoái xuất khỏi ĐCSTQ được bảo vệ

Trời mưa rất to trên đường trở về từ một ngôi làng xa xôi và quần áo của chúng tôi ướt sũng khi chúng tôi về nhà.

Tôi đã lo lắng rằng tờ danh sách ghi lại những người thoái đảng sẽ bị ướt. Tôi lấy nó ra khỏi túi một cách vội vàng, và cả hai chúng tôi đều cười khi thấy danh sách này hoàn toàn khô ráo và tất cả các tên trên đó vẫn rõ ràng.

Thùng xăng đầy

Chúng tôi đổ xăng đầy xe trước khi bắt đầu chuyến đi 100 dặm về nông thôn. Sau khi đến đích vào khoảng giữa trưa, chúng tôi đã phát tài liệu giảng chân tướng đến các ngôi nhà trong làng và giúp mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Sau đó, chúng tôi lái xe trở về nhà vào buổi chiều.

Sau khi trở về nhà, tôi chuẩn bị ra khỏi xe thì liếc nhìn đồng hồ đo nhiên liệu. Trước sự ngạc nhiên của tôi, chiếc kim vẫn còn chỉ vào chữ “Full”, và chiếc xe đã không tiêu tốn bất kỳ nhiên liệu nào trong toàn bộ chuyến đi. Thật không thể tin được.

Thệ ước của chúng ta

Cứu người là sứ mệnh của chúng ta và là mục tiêu chính trong tu luyện. Master said,

Sư phụ giảng:

“Trước mắt việc lớn nhất cần phải làm chính là như thế nào để cứu độ nhiều con người thế gian hơn nữa! Cứu độ chúng sinh! Điều ấy đã trở thành một việc rất lớn của các đệ tử Đại Pháp”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2007)

“Hết thảy vinh diệu mà đệ tử Đại Pháp nên được có trong tương lai, chư vị đều sẽ đạt được. Thời kỳ gian khổ nhất, khó khăn nhất, [chư vị] đã bước qua rồi. Trong thời gian hữu hạn cuối cùng này, tôi nghĩ rằng các đệ tử Đại Pháp cần thực hiện tốt hơn nữa, đẹp hơn nữa, hoàn thành sứ mệnh lịch sử!” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2007)

Tôi nhận ra rằng con đường tốt nhất là chúng ta nên làm mọi việc với chính niệm và để Sư phụ dẫn dắt những người hữu duyên đến với chúng ta. Chúng ta cần tận dụng chút thời gian ít ỏi còn lại để cứu nhiều người hơn và tinh tấn hơn trong tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/16/403913.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/8/185435.html

Đăng ngày 01-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share