Bài viết của Lương Hân
[MINH HUỆ 10-06-2020] Trong bóng tối trước bình minh, những tia sáng đầu tiên xuyên qua bầu trời thường yếu ớt và thậm chí không dễ dàng cảm nhận nếu bạn không quan sát cẩn thận. Tuy nhiên, trong sự thay đổi dần dần dường như chậm chạp và không thể đảo ngược ấy, ánh sáng đột nhiên xuất hiện.
Trước thềm những thay đổi lớn trong lịch sử, một ngọn nến, một lá thư, một cuộc gọi điện thoại, một tờ truyền đơn nhỏ bé, một lời thăm hỏi thiện lương của chính nghĩa đều là những hành động quý giá giúp xua tan bóng tối, gọi ánh sáng trở về. Khi sức mạnh của chính nghĩa truyền đi như những quân bài domino, cái ác giống như nước dưới núi băng đang tan chảy. Mặc dù núi băng vẫn lạnh lẽo, tàn khốc và cao lớn, tuy nhiên, dòng nước bên dưới núi băng đã bắt đầu tan chảy.
Dòng nước bên dưới núi băng đang tan chảy
Vào ngày 4 tháng 6, dù cho Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phong tỏa mạng internet nghiêm ngặt nhất, một tin nhắn trong nhóm WeChat vẫn được lưu hành dưới dạng hình ảnh và từ ám chỉ. Vào ngày Hác Hải Đông, cựu cầu thủ bóng đá đội tuyển quốc gia Trung Quốc, đọc tuyên ngôn giải thể ĐCSTQ, ông nói: “Loại bỏ ĐCSTQ là cần thiết cho chính nghĩa, cần phải phá vỡ gông cùm, xiềng xích nô lệ người dân Trung Quốc và thực sự thực hiện hòa bình thế giới.”
Ông đã liệt kê từng tội ác chống lại loài người kể từ khi ĐCSTQ thành lập: “Coi thường nhân quyền, hủy hoại nhân tính, chà đạp lên nền dân chủ, vi phạm luật pháp, hủy bỏ hợp đồng, máu rửa Hồng Kông, giết người Tây Tạng, xuất khẩu hủ bại và gây nguy hại cho thế giới.”
Lượng tìm kiếm từ khóa “Hác Hải Đông” trên chỉ số WeChat tăng 2.148,3% trong một ngày. Chỉ số tìm kiếm vào ngày 4 tháng 6 cao tới 9,87 triệu, trong khi vào ngày 3 tháng 6 chỉ là 430.000!
Một “Cuộc diễu hành Internet” thầm lặng đã lặng lẽ đi vào hàng nghìn hộ gia đình dưới bức màn sắt của ĐCSTQ.
Sự thức tỉnh của chính nghĩa đang hồi phục trong lòng nhiều người.
Gần đây khi Triệu Lạc Tế, thành viên Ủy ban Thường vụ đương nhiệm của ĐCSTQ kiêm bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật, đến một thành phố điều tra, ông đã trực tiếp đề nghị được nghe báo cáo công tác của “Phòng 610” tại địa phương. Các quan chức địa phương kinh ngạc, chẳng phải Phòng 610 đã bị dỡ bỏ, không còn tồn tại nữa hay sao? Triệu Lạc Tế nói: “Đó là để che mắt thế lực xã hội phương Tây chống phá Trung Quốc, tại sao các người lại có thể tin vào điều đó?! Hãy nhìn xem, Pháp Luân Công vẫn còn đó, mọi thứ vẫn đang diễn ra.” Về điều này, Triệu Lạc Tế nhấn mạnh: “Không ai được phép nói ra ngoài.”
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau thông tin này lại được truyền ra nước ngoài và Minh Huệ Net đã báo cáo một cách trung thực. Cái ác giống như sự kết thúc của một cây nỏ mạnh mẽ, và những người không muốn tiếp tay cho cái ác sẽ thể hiện chính nghĩa và lương tri trong nội tâm họ theo nhiều cách khác nhau.
Liên quan đến tội ác che giấu dịch bệnh vô đạo đức của ĐCSTQ, có “người thổi còi” đã tiết lộ với kênh “Tân Tân Văn” của Đài Loan bản gốc của “Công văn số 3” quan trọng hàng đầu ngày 3/1 của Ủy ban y tế quốc gia ĐCSTQ. Mặc dù đã nhàu nát, nhưng nội dung của tài liệu vẫn rất rõ ràng. Người đưa tài liệu này ra ngoài đã công khai chứng cứ chắc chắn về việc ĐCSTQ đã che giấu dịch bệnh.
Càng là những người tiếp cận với thể chế của ĐCSTQ lại càng có thể nhận thấy ĐCSTQ đã không còn thuốc chữa, thật tàn nhẫn biết chừng nào khi che giấu sự thật về tình hình dịch bệnh. Các bảng biểu và con số của ĐCSTQ về tình hình lây nhiễm dịch viêm phổi Vũ Hán chân thực tại Hắc Long Giang báo cáo với Ủy ban Y tế được lan truyền ra nước ngoài, khiến mọi người thấy rằng khoảng cách giữa số liệu công khai và số liệu chênh nhau hàng chục lần.
Lời tuyên bố từ nhà văn và nhạc trưởng trước khi lật đổ Bức tường Berlin
Vào tháng 9 năm 1989, Bức tường Berlin vẫn ngăn cách giữa Đông Đức và Tây Đức, nhưng sự suy tàn của Đảng Cộng sản Đông Âu khiến người dân Đông Đức nhận ra rằng chế độ toàn trị đang thay đổi.
Ngày 25 tháng 9 năm 1989, số người tham gia cuộc diễu hành lên tới 8.000 người, ngày 2 tháng 10 đã lên tới 15.000 người. “Các đồng chí, đây là điều đáng sợ nhất!” Honecker, kẻ độc tài của Đảng Cộng sản Đông Đức đã hoảng loạn.
76.000 cảnh sát Đông Đức dàn trận chờ đợi, mỗi người được trang bị 18 viên đạn. Những chiếc xe tăng giết người của Liên Xô dường như vừa trở về từ Hungary vào năm 1956, và nòng pháo dường như đang bốc lên khí đen.
Cho dù những người Cộng sản ở Đông Đức mạnh đến mức nào, thì rõ ràng là họ không thể thoát khỏi nỗi kinh hoàng khi đánh hơi thấy ngày tận thế.
Cuộc tuần hành của công chúng vẫn tiếp tục. Ngày 8/10/1989, kẻ độc tài Honecker quyết định đặt cược tất cả. Sở cảnh sát Leipzig được thông báo rằng họ có thể “thực hiện mọi biện pháp” để khiến những người biểu tình thấy rằng hậu quả của cuộc tuần hành có thể sánh với “Quảng trường Thiên An Môn ở Trung Quốc”.
Cuộc diễu hành hòa bình không có bạo lực và hỗn loạn, giống như một dòng nước sâu tĩnh lặng. Quân đội và cảnh sát ở phía bên kia đang vung kiếm giương cung.
Trong cuộc đối đầu, nhạc trưởng Kurt Masur đã xuất hiện trên diễn đàn, ông đã đưa ra một tuyên bố trước đám đông, kêu gọi đồng bào tại Leipzig phải tuân thủ một cuộc tuần hành bất bạo động. Điều đáng ngạc nhiên là đề xuất phi bạo lực này được cùng ký tên bởi nhà văn và nhạc trưởng nổi tiếng của thành phố, giám đốc Bộ Văn hóa, giám đốc Bộ Giáo dục, và bộ trưởng Bộ tuyên truyền của Đảng Cộng sản, đồng thời được phát trên đài phát thanh.
Những người nổi tiếng và các quan chức trong hệ thống Đảng Cộng sản đã lên tiếng đòi tự do. Tình hình trở nên rất nhạy cảm.
Nổ súng hay không nổ súng?
Ngày càng có nhiều người tham gia cuộc diễu hành. Có cảnh sát quân sự đã ném vũ khí sang một bên và tham gia cuộc diễu hành. Năm ngàn điệp viên trà trộn với người dân, tự xưng là “giai cấp công nhân”, tham gia cuộc diễu hành thay vì ngăn chặn nó.
Sở cảnh sát đã xin chỉ thị từ Klenz, người đứng đầu Cơ quan An ninh Quốc gia (cơ quan cảnh sát bí mật), Krenz không thể cất lời một lúc lâu ở đầu bên kia điện thoại, và cuối cùng kết thúc cuộc gọi bằng một câu “cần thảo luận một chút”, và không bao giờ ra công văn.
Chỉ huy tại hiện trường của cảnh sát quân sự đã thảo luận với tất cả các thành viên của đảng có mặt tại hiện trường: “Nổ súng hay không nổ súng?”
Các nhà cải cách háo hức nói: “Đừng nổ súng!” Còn phe cánh tả thì sao? Ngay lúc đó đã không còn phe cánh tả, trước bánh xe vĩ đại của lịch sử, phe cánh tả đã chết.
Không ai trong số họ chọn việc nổ súng, họ chọn lịch sử và lịch sử cũng chọn họ. Vào thời điểm đó, ông Gorbachyov, tổng thống Liên Xô, đã nói một câu nổi tiếng: “Cuộc sống sẽ trừng phạt những người đến muộn!” Trong cuộc biến động ở Đông Đức, 100.000 binh sĩ hạng nặng đóng tại Đức dưới quyền của vị cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản này vẫn đứng bất động. Trước chính nghĩa và tà ác, họ đã lựa chọn lương tri trong nội tâm mình.
Chỉ một tháng sau, vào ngày 9 tháng 11 năm 1989, Bức tường Berlin sụp đổ và Đảng Cộng sản Đông Đức cuối cùng đã tan rã.
31 năm đã trôi qua kể từ năm 1989, tuy nhiên, vẫn còn vô số con dân Hoa Hạ bị bưng bít bởi những lời dối trá. Dưới “Bức tường Berlin” Internet mà ĐCSTQ đã chi mạnh tay, họ không thể biết được sự thật.
Có một câu nói cổ xưa ở Trung Quốc vẫn tồn tại suốt 30 năm qua. Khi chính nghĩa và thiện lương đến trước mặt bạn, xin hãy trân trọng và đừng từ chối, bởi vì đó là tia sáng khó có được nhất trong bóng đêm.
Nếu bạn nhận được một cuộc gọi từ hải ngoại, xin đừng tùy tiện cúp máy, hãy dành vài phút lắng nghe tiếng lòng từ phía bên kia đại dương. Nếu ai đó treo túi ziplock ở nhà bạn, nhất quyết đừng nghĩ rằng đó là quảng cáo, mà dễ dàng vứt bỏ nó. Sau khi mở ra, bạn sẽ thấy một thế giới hoàn toàn mới. Nếu ai đó đưa cho bạn một cuốn sách nhỏ, đó có thể là một phương thuốc tốt để ngăn chặn dịch bệnh và một phúc âm chân thành nhất giúp bạn thoát khỏi tà ác!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/10/正义的觉醒像水面下的冰山已在融化-407458.html
Đăng ngày 02-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.