Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại New Zealand

[MINH HUỆ 25-09-2019] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu!

Ban đầu tôi biết đến cuốn sách quý Chuyển Pháp Luân tại nhà một người bạn vào 20 năm trước. Tôi lướt nhanh qua vài trang và không thực sự hiểu nội hàm của cuốn sách. Vài năm sau, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn và cuối cùng lại nhận được cuốn Chuyển Pháp Luân một lần nữa.

Đã 15 năm trôi qua kể từ khi tôi đắc Pháp. Cơ duyên gặp gỡ đầu tiên của tôi với Pháp Luân Công, cũng được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là khi tôi trông thấy một người đàn ông đang luyện bài công pháp thứ hai, đang ôm bão luân ở trong công viên. Tôi cũng đang tập thể dục ở đó và nghĩ rằng người đàn ông này đang tập một loại khí công nào đó.

Tôi đã luyện tập khí công võ thuật rất lâu về trước. Tôi đang trong quá trình đi tìm ý nghĩa nhân sinh đích thực của đời người, bởi vậy tôi đã thử tới một hiệu sách và tìm thấy cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi nhìn vào các chủ đề và nhận thấy cuốn sách bao hàm rộng khắp các khía cạnh về khí công, vì thế tôi quyết định đọc phần giới thiệu. Sau khi đọc Luận ngữ, tôi nghĩ rằng tác giả cuốn sách hẳn là biết mọi thứ. Sau đó, tôi nhìn thấy ảnh của Sư phụ Lý (nhà sáng lập pháp môn) và thấy đây là một người đàn ông vô cùng thuần tịnh và từ bi. Tôi bắt đầu đọc sách và trở nên vô cùng hứng thú.

Cùng lúc đó, tôi cũng nhìn thấy cuốn sách giới thiệu, Pháp Luân Công. Bởi vậy, tôi cũng xem cả cuốn sách đó, và đọc hướng dẫn luyện công. Tôi nhanh chóng đọc chúng trong hiệu sách và đã đi thẳng ra công viên để luyện công. Tôi có thể nhớ bài công pháp số một và số hai, nhưng chỉ nhớ được một vài động tác của bài công pháp thứ ba và thứ tư.

Tôi luyện công khá nhiều. Vài tháng sau, tôi muốn thử ngồi thiền. Tôi vẫn nhớ bài công pháp này được thực hiện ở tư thế song bàn. Thật ngạc nhiên, tôi có thể ngồi bắt chéo hai chân, mặc dù thời gian không quá lâu. Tuy nhiên, tôi không giữ được bình tĩnh, bởi tâm trí tôi đang sản sinh ra các tư tưởng và sự lo lắng. Tôi cố gắng loại bỏ chúng, và có thể thư giãn một lát sau đó. Sau khi luyện công, tôi đi ngủ.

Trong mơ tôi thấy một người đàn ông đang đứng trước một thế giới. Tôi thực sự cảm thấy mình được giải thoát. Trong một vài tuần tiếp theo tôi vẫn tiếp tục luyện công, nhưng khi tôi quay lại hiệu sách để lấy cuốn sách thì nó đã biến mất. Vì thế tôi đã luyện công mà không có sách hướng dẫn trong khoảng một năm rưỡi.

Những tư tưởng không đúng đắn

Cùng thời gian đó tôi được trải nghiệm rất nhiều điều, và tôi quyết định chia sẻ chúng. Trải nghiệm quan trọng nhất của tôi đó là cảm nhận được Sư phụ luôn dõi theo tôi. Nếu tôi có một suy nghĩ sai lầm và cần dựa vào các điểm hoá, tôi sẽ tìm kiếm và nhìn thấy một biển báo trên đường với một từ ngữ khích lệ tôi mà tôi cần hoàn thành cả câu. Pháp thân của Sư phụ đang trợ giúp tôi, và tôi cảm thấy mình cần phải đề cao.

Tôi cũng được trải nghiệm cảm giác bản thân rời khỏi mặt đất khi đi bộ nơi công cộng, và sau đó cảm thấy một tiếng lách cách ở đầu ngón tay.

Sư phụ giảng:

“… chỉ cần đầu ngón tay, đầu ngón chân hoặc chỗ nào đó của chư vị bị khoá lại, thì chư vị không bay lên được”. (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Một buổi sáng tôi nhìn vào gương và thấy những nếp nhăn ở quanh mắt đang chuyển sang màu đỏ. Sau khi tôi luyện bài công pháp thứ năm vào mỗi tối trong hai tuần thì chúng đã biến mất.

Vì vậy, sau khoảng một năm rưỡi học các bài công pháp trong cuốn sách Pháp Luân Công, tôi đã nhìn thấy các học viên ở điểm luyện công. Một số người trông khá già những vẫn có thể ngồi song bàn. Sau đó, tôi nhìn thấy một học viên khác ở gần đèn tín hiệu giao thông đang tự mình luyện công. Điều này đã gợi ý cho tôi biết mình cần phải làm gì. Vì thế tôi đã tới điểm luyện công vào tuần đó. Suốt quãng đường tới đó tôi bị đau bụng, nhưng tôi vẫn kiên trì tới và luyện công. Sau khi luyện công xong, một học viên đã đưa cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân để đọc. Việc này khiến tôi cảm động rơi nước mắt, bởi từ giờ tôi đã có cuốn sách Chuyển Pháp Luân chỉ đạo tu luyện.

Tham gia vào các hạng mục Đại Pháp

Tôi được hỏi liệu có muốn trợ giúp tổ chức một triển lãm ảnh hay không. Vì thế tôi và một học viên phương Tây khác đã nhiều lần tới Rotorua (một thành phố ở New Zealand) để thiết lập triển lãm ảnh ở công viên nơi có các nhóm khách du lịch dừng chân.

Một người đàn ông Hàn Quốc đã viết trong các bình luận của du khách: “Đây là một kho báu trên thế giới này”. Chúng tôi cũng đã tham quan đảo Nam trong suốt kỳ nghỉ lễ Giáng sinh và thiết lập các bảng trưng bày ở tất cả các thành phố và thị trấn lớn nhỏ. Chúng tôi cũng mang theo mình rất nhiều tờ rơi chứa thông tin Đại Pháp, và cũng phân phát những bông hoa sen nhỏ. Bên cạnh đó, chúng tôi tặng các cuốn sách Chuyển Pháp Luân và Pháp Luân Công cho các thư viện địa phương. Khi tôi đang phân phát các tờ rơi, một người đàn ông dừng lại và bất ngờ nói: “Bạn từ đâu đến?” Tôi trả lời: “Chân-Thiện-Nhẫn”, và anh ấy có vẻ như chấp nhận câu trả lời của tôi và nhận lấy một tờ rơi.

Tôi cũng lái xe tới Wellington vào mỗi ngày thứ sáu sau khi làm việc trên xe với triển lãm ảnh. Trên đường tới đó tôi gần như bị gió thổi bay. Khi đến nơi, tôi đã trải qua một cơn bão mạnh, và một trong những học viên phương Tây có chút lo lắng, và nói: “Tôi đã lo về việc trưng bày triển lãm ảnh”. Nhưng tôi vẫn quyết tâm và phát chính niệm trong gần một giờ đồng hồ, và sau đó đi ngủ. Sáng hôm sau, bầu trời đã trong xanh trở lại. Không có gió, và tôi đã thiết lập được các khung tranh. Vì thế, nhiều người đã biết đến Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi biết Sư phụ đã trợ giúp chúng tôi. Con xin cảm tạ Sư phụ!

Đại Pháp mang lại phúc báo cho gia đình tôi

Kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhiều phúc lành đã đến với gia đình tôi, và tôi rất biết ơn Đại Pháp.

Khi tôi đang đứng trước một cửa hàng kế bên vợ tôi và một vài học viên, đang giữ các tấm áp phích giảng chân tướng thì tôi nhìn thấy vợ tôi giảng chân tướng cho một người đàn ông Trung Quốc, nhưng anh ấy đã quay người và bước đi mất. Ngay lập tức tôi phát chính niệm. Người đàn ông quay trở lại, và vợ tôi tiếp tục giảng chân tướng cho anh ấy. Ban đầu, người đàn ông dường như không hiểu nhưng sau vài phút đã trở nên minh bạch. Sau đó, tôi nhận thấy anh ấy rơi nước mắt.

Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi và con gái đã tham gia nhiều hoạt động Đại Pháp khác nhau. Bất kể mưa hay nắng, cứ vào thứ sáu hàng tuần, chúng tôi đều mang theo con gái để phân phát báo Đại Kỷ Nguyên. Việc này đã kéo dài 5 năm. Trong các đợt quảng bá Thần Vận, tôi đưa gia đình tới thành phố vào mỗi tối để luyện công, phát chính niệm, và phát tài liệu Đại Pháp với rất ít thời gian nghỉ ngơi mặc dù tôi làm việc tới 12 hoặc 13 tiếng một ngày, tôi vẫn thức dậy lúc 4 rưỡi sáng. Sau khi kết thúc công việc, tôi lái xe đưa vợ và con gái tôi đến tham gia một nhóm luyện công, phát chính niệm, và phân phát tài liệu Đại Pháp mỗi tối.

Đối với tôi, các hoạt động Đại Pháp là phần quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Tôi lái xe đưa vợ và con gái tới mỗi sự kiện của Đại Pháp, bất kể đó là một nơi xa xôi hay ở nước ngoài – chúng tôi đều trân quý các cơ hội được trợ Sư chính Pháp.

Chúng tôi tới luyện tập cùng Thiên Quốc Nhạc Đoàn vào thứ hai hàng tuần. Tôi tập múa rồng, tập trống vào các ngày chủ nhật. Tôi có rất ít thời gian để nghỉ ngơi, nhưng tôi không cảm thấy mệt mỏi.

Giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại không hề dễ dàng đối với tôi. Do đó, tôi đã nói về những trải nghiệm trong quá trình tu luyện của chính bản thân mình. Tôi sẽ chia sẻ về việc tôi không uống đồ uống có cồn, hay nói với họ về các bài tập thiền định, và cách mà tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói về cách mà tôi tình cờ gặp được Đại Pháp, và quan trọng nhất là, tôi nói về những người đang bị giết hại ở Trung Quốc chỉ vì họ không từ bỏ đức tin của mình. Điều này khiến mọi người hiểu được chân tướng. Sau đó, tôi sẽ nói với họ về vấn nạn thu hoạch nội tạng từ những học viên còn sống ở Trung Quốc, báo cáo điều tra về thu hoạch nội tạng, ngành công nghiệp cấy ghép tạng, và nhiều thứ nữa.

Sau khi giảng chân tướng, một đồng nghiệp cảm ơn tôi vì đã cho anh ấy biết về cuộc bức hại. Anh ấy nói rằng anh ấy không hề biết chuyện đó, và hơn một nửa số đồng nghiệp của chúng tôi cũng chưa từng nghe về cuộc bức hại.

Buông bỏ chấp trước

Đối với kinh nghiệm tu luyện của bản thân, tôi nhận ra sau khi từ bỏ một số chấp trước và đọc Chuyển Pháp Luân thường xuyên hơn, thì lại có một tầng chấp trước khác cần loại bỏ trong tâm tôi.

Khi tôi đi làm sau khi vừa bước vào tu luyện Đại Pháp, tôi vẫn còn chấp trước lười biếng, và nó khiến tôi mất gần một năm để loại bỏ nó.

Sau khi loại bỏ được tâm lười biếng, tôi nhận ra rằng khi tôi lười biếng, tôi cũng có chấp trước vào sự tức giận. Từ khi tôi đề cao tâm tính bản thân, tôi làm việc rất chăm chỉ, vì thế các kỹ năng của tôi được cải thiện, và tôi đạt được sự thăng tiến trong công việc. Bất cứ nơi nào tôi làm việc, những người chủ đều gọi và đề nghị tôi quay trở lại làm việc cho họ.

Giờ tôi đã không còn phàn nàn, ngừng đổ lỗi cho người khác, và biết cách hướng nội tìm thiếu sót của bản thân. Mỗi khi phát hiện ra điều gì đó không đúng đắn, tôi đều nhanh chóng suy xét lại tư tưởng và hành vi của bản thân để xem những gì tôi nghĩ hoặc làm có đúng với những gì đang xảy ra không.

Tôi đã có nhiều trải nghiệm kỳ diệu kể từ khi đắc Pháp. Tôi không thể chia sẻ toàn bộ chúng vì thời gian có hạn. Tôi vô cùng biết ơn sự bảo hộ từ bi của Sư phụ!

(Bài chia sẻ được đọc tại Pháp hội Châu Âu năm 2019)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/25/393751.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/27/180074.html

Đăng ngày 05-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share