Bài viết của một học viên Thụy Sỹ
[MINH HUỆ 16-09-2019] Tôi đắc Pháp vào năm 2002 và đã tham gia quảng bá Shen Yun kể từ chương trình đầu tiên ở New York năm 2006. Năm 2016, khi Thụy Sỹ được chia thành các khu vực nói tiếng Đức và nói tiếng Pháp, tôi đã may mắn được làm điều phối viên.
Hoàn thành vai trò của mình
Kể từ lần đầu tiên tham gia chương trình quảng bá Shen Yun ở New York năm 2006, năm nào tôi cũng dành gần nửa năm tới các thành phố để giúp quảng bá. Tôi thu được rất nhiều kinh nghiệm. Nhưng năm 2017 là năm đầu tiên tôi tham gia điều phối. Tôi nhận trách nhiệm tìm các điểm bán vé. Mặc dù tôi không có nhiều kinh nghiệm, nhưng sau nhiều năm tu luyện, tôi nghĩ là một đệ tử Đại Pháp, miễn là chiểu theo Pháp thì không có gì mà tôi có thể thực hiện được.
Ban đầu, tôi đến thăm các siêu thị cùng một học viên phương Tây. Mỗi lần chúng tôi gặp người phụ trách, tôi đều đề nghị anh ấy dẫn đầu vì tôi có quan niệm rằng điều này sẽ tốt hơn do anh ấy là người Đức bản xứ. Sau một tháng mà vẫn chưa đâu vào đâu. Khi sắp đến thời điểm bắt đầu quảng bá, tôi trở nên lo lắng. Mỗi ngày tôi đều hướng nội, nhưng không sao tìm được giải pháp. Một hôm, học viên phương Tây nói rằng anh ấy quá bận rộn trong công việc. Anh nhờ tôi gọi điện cho người quản lý trung tâm mua sắm. Cuộc gọi điện đó đã mang lại cho chúng tôi điểm quảng bá đầu tiên hoàn toàn miễn phí. Sau đó, tôi nhận ra, tôi không thể dựa dẫm vào ai. Sư phụ muốn tôi trưởng thành. Tôi cần phải đi trên con đường của riêng mình.
Sau đó, chúng tôi làm việc với một học viên phương Tây không nói tiếng Đức. Một hôm, chúng tôi nhận được thông tin liên lạc từ người quản lý và trợ lý giám đốc tại một siêu thị lớn. Sau khi nghe tôi giới thiệu, nhân viên tại quầy thông tin nói với tôi rằng tiền thuê hàng tuần là hơn 2.000 Euro và không được chiết khấu. Tôi bình tĩnh mỉm cười và tự nhủ: “Mọi an bài là do Sư phụ của chúng tôi quyết định.”
Học viên phương Tây và tôi ngồi xuống băng ghế gần lối vào để phát chính niệm. Sau đó, tôi gọi điện cho người quản lý để hẹn gặp. Khi chúng tôi đang phát chính niệm, tôi thấy một quý ông trong bộ đồ trang trọng gật đầu với tôi. Đột nhiên, tôi nhận ra rằng ông ấy chính là người mà tôi đang tìm.
Tôi nói với ông ấy lý do chúng tôi đến đây và cho ông ấy xem video quảng bá. Khi phần video phản hồi ý kiến của khán giả vừa bắt đầu, ông ấy nói: “Được, được, tôi sẽ cấp cho các vị một chỗ miễn phí. Chiều nay, trợ lý của tôi sẽ liên lạc với các vị.” Tôi lập tức cảm thấy một luồng năng lượng thông thấu toàn thân. Tôi quay lại và thấy học viên phương Tây rơm rớm nước mắt. Cô ấy nói khi tôi nói chuyện với người quản lý kia, cô ấy cảm nhận được năng lượng rất mạnh bao quanh chúng tôi. Hôm đó, ba trung tâm mua sắm đã đồng ý cho chúng tôi đặt quầy quảng bá miễn phí.
Hầu hết vé được bán tại những địa điểm đó. Một số ít vé được bán qua kênh các học viên gửi email, như vậy chúng tôi đã không mất chi phí nào cho việc quảng bá.
Khi vé ở các điểm này được bán gần hết, tôi chuyển đến một thành phố khác và điều phối toàn bộ nhiệm vụ quảng bá, từ thuê nơi ở, tìm địa điểm quảng bá, đến quảng cáo v.v.. Do thời gian hạn hẹp nên các nhiệm vụ khó khăn hơn, liên tục đặt ra khảo nghiệm về chính niệm chính hành cho tôi. Nhờ an bài từ bi của Sư phụ, tôi đã vượt qua nhiều khổ nạn một cách thuận buồm xuôi gió. Cuối cùng, lần đầu tiên trong ba năm, thành phố này đã đạt được 95% doanh số vé.
Ưu tiên việc đề cao của các học viên lên trước
Vì mỗi thành phố có rất ít học viên địa phương, nên chúng tôi thuê chỗ ở cho các học viên từ các nước khác trong thời gian quảng bá Shen Yun. Vào buổi sáng, chúng tôi phát chính niệm và luyện năm bài công pháp cùng nhau. Vào buổi tối, chúng tôi học Pháp và chia sẻ trải nghiệm của mình.
Tất cả các học viên đều trân quý môi trường tu luyện này. Hễ gặp mâu thuẫn, chúng tôi liền chia sẻ kịp thời và động viên nhau. Trong chia sẻ, tôi chỉ xoay quanh ba chủ đề: 1) thảo luận về các Pháp lý; 2) ví dụ về đề cao tâm tính; 3) quá trình hướng nội. Như vậy không tạo ra gián cách nào giữa các học viên chúng tôi.
Tôi biết tầm quan trọng của việc đề cao cùng nhau. Khi các học viên đề cao, hiệu quả cứu người đương nhiên cũng rất tốt. Mặt khác, nếu chỉ có phía con người làm việc thì không chỉ không đạt được kết quả mong muốn mà còn dễ bị tà ác lợi dụng sơ hở.
Trong năm đầu tiên quảng bá Shen Yun ở một thành phố, và năm thứ hai tại một thành phố khác, hầu hết những người đến trợ giúp là học viên Trung Quốc ở Đức sang. Nhiều người có thể ở lại một, hai tháng. Chúng tôi có cùng văn hóa và không có rào cản ngôn ngữ nên dễ giao tiếp. Tất nhiên, trong sinh hoạt, các học viên không tránh khỏi một số ma sát và thể ngộ khác nhau về Pháp. Tôi đề nghị mọi người chia sẻ thể ngộ sau khi học Pháp mỗi tối. Vì các học viên đến từ các thành phố khác nhau và chưa quen làm việc cùng nhau nên ban đầu còn e dè.
Vì vậy, tôi hướng nội trước, buông bỏ chấp trước vào danh. Khi không làm tốt, tôi chủ động xin lỗi các đồng tu, phơi bày các chấp trước của mình. Bất cứ khi nào tôi đạt được thể ngộ mới từ Pháp, tôi đều chia sẻ với họ. Chẳng mấy chốc, các học viên ngày càng cởi mở hơn với nhau.
Khi không ngừng hướng nội, chúng tôi cũng tự nhiên hợp tác tốt hơn. Các học viên cảm thấy toàn bộ trường của chúng tôi đã giúp chúng tôi hướng nội. Những học viên từng ngoan cố không chịu hướng nội hay phơi bày chấp trước đã thay đổi dưới ảnh hưởng của trường này. Trong môi trường hòa ái này, toàn bộ vé đã được bán hết.
Lòng khoan dung cần phải vô biên
Trong quá trình phối hợp, chúng ta cần liên tục mở rộng khả năng dung chứa. Nói thì dễ hơn là làm. Dựa vào thực tu, tôi cũng nhận ra rằng dù có bị đối xử bất công đến thế nào, tôi cũng chỉ được tập trung vào ưu điểm của họ thôi và bỏ qua khuyết điểm của họ.
Trong hai năm qua, tôi chủ yếu làm việc với các học viên Trung Quốc. Năm nay, đa số các học viên nói tiếng Đức ở Thụy Sỹ là người phương Tây. Vì giữa một số học viên đã tồn tại mâu thuẫn từ lâu, nên chúng tôi không hợp tác được thông suốt. Hơn nữa, những học viên tới giúp năm nay chủ yếu là học viên phương Tây đến từ các nước khác nhau. Họ khác nhau về trạng thái tu luyện, văn hóa và thói quen sinh hoạt. Sinh hoạt với nhau ngày này qua ngày khác là một thử thách hoàn toàn mới đối với tôi.
Từ bi xóa tan mọi hiểu lầm
Có một học viên phương Tây từ một nơi khác ở Thụy Sỹ, đến ở cùng căn hộ chúng tôi thuê ba, bốn ngày một tuần trong thời gian quảng bá Shen Yun. Trong những năm qua, cô đã làm việc rất chăm chỉ và làm rất nhiều việc, nhưng cô rất dễ mất bình tĩnh. Sau khi tôi đảm đương vai trò điều phối, có những học viên nói rằng họ cảm thấy học viên này cứ muốn gây chuyện với tôi. Nhưng vì ít khi gặp cô ấy nên tôi cũng không chú ý nhiều đến điều đó.
Đến thời gian quảng bá Shen Yun, cô ấy lại tới ở chỗ chúng tôi thuê. Ban đầu, tôi hỏi cô ấy có trách giận gì tôi không. Mặc dù nói không, nhưng cô ấy lại dễ nổi cáu với tôi. Trước dịp Giáng sinh, nhận thấy vé bán không nhanh như hai năm trước, nên tôi đã rất lo lắng. Là người điều phối, tôi thấy mình có trách nhiệm thu hẹp khoảng cách giữa các đồng tu, nếu không, chúng tôi có thể dễ bị cựu thế lực lợi dụng. Nhưng tôi không biết phải bắt đầu như thế nào.
Trong kỳ nghỉ Năm mới, tôi tham dự Pháp hội thường niên ở Đức. Trước khi Pháp hội bắt đầu, tôi lại nghĩ đến đồng tu này. Tôi hỏi Sư phụ: “Con phải làm sao?” Rồi tôi chợt thấy biểu ngữ ở hai bên của sân khấu:
“Từ bi năng dung thiên địa xuân.
Chính niệm khả cứu thế trung nhân.”
(Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)
Tôi liền nhận ra điểm hóa của Sư phụ rằng tôi chưa đủ từ bi. Tôi cũng ngộ ra rằng “thế trung nhân” không chỉ nói về người thường mà còn bao hàm cả phần chưa tu đạt tiêu chuẩn của học viên nữa.
Nghĩ đến người học viên này, tôi cảm thấy mình quả thực chưa đủ từ bi. Đúng lúc ấy, tôi lại nhìn thấy hai biểu ngữ nhỏ: “Pháp Luân thường chuyển. Phật Pháp vô biên.” Đại Pháp vô biên cơ mà! Tại sao tôi lại hạn chế khả năng của mình? Lúc đó, tôi thấy mình được bao bọc trong một trường năng lượng mạnh mẽ.
Sáng hôm sau, học viên này lại rơi vào tâm trạng không tốt vì một chuyện nhỏ. Tôi bình tĩnh trả lời rằng tôi muốn trò chuyện và giải tỏa khúc mắc giữa chúng tôi. Tôi bắt đầu bằng cách cảm ơn cô ấy. Tôi nói cô ấy là học viên Thụy Sỹ đầu tiên tôi tiếp xúc trước khi tôi đắc Pháp. Tôi bày tỏ sự trân trọng cô ấy đã hiểu và giúp đỡ tôi. Ngạc nhiên thay, cô ấy nói với tôi rằng cô ấy thường nhớ lại lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau khi cô ấy giảng chân tướng cho tôi.
Chúng tôi trao đổi về từng hiểu lầm một. Tôi giãi bày cách nhìn nhận của tôi về từng vấn đề và vì sao tôi lại xử lý như thế. Cuối cùng, tôi thấy do chúng tôi ít trao đổi với nhau suốt một thời gian dài, nên cựu thế lực đã tạo ra nhiều hiểu lầm. Cứ như thế, hai chúng tôi đã mở lòng và những khúc mắc trong mấy năm qua thảy đều tiêu tan. Khi chúng tôi kết thúc cuộc trò chuyện, một học viên khác nói: “Tuyệt thật! Tôi thấy trường của chúng ta hoàn toàn thanh tịnh rồi!”
Giải quyết xung đột bằng một nụ cười
Một học viên gọi cho tôi một vài lần để nhờ tôi giải thích điều gì đó. Trước đây, tôi mất khá nhiều thời gian để giải thích mọi thứ với bà ấy và cảm thấy bà ấy đã hiểu rồi. Tôi nghĩ mọi việc với người học viên cao tuổi này thật là khó. Thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó hàng ngày trong bao nhiêu năm quả là không dễ. Chồng bà đã qua đời và bà phải ở một mình. Bà không có ai để trò chuyện, nên hễ bắt chuyện là bà ấy cứ muốn nói mãi.
Hôm sau, bà ấy lại gọi lại. Bà ấy muốn làm một việc mà tôi thấy không nên làm. Tôi kiên nhẫn giải thích cho bà ấy suy nghĩ của tôi về sự việc đó dựa trên Pháp lý. Bà ấy không hài lòng và nổi đóa lên. Tôi bình tĩnh để bà ấy la lối, sau một hồi, bà ấy thấy xấu hổ. Bấy giờ, bà ấy mới kiên nhẫn lắng nghe tôi chia sẻ dựa trên Pháp tại sao bà ấy nên làm theo các yêu cầu về vấn đề này chứ không nên làm theo ý mình. Cuối cùng, bà ấy đã thông suốt.
Một tuần sau, lại xảy ra một chuyện nữa giúp tôi tu thiện. Một học viên không hài lòng với sự sắp xếp của tôi. Lúc đang ở ngoài đường, anh ấy bỗng quát tôi. Tôi lo anh ấy có thể làm phiền hàng xóm, liền ra hiệu cho anh im lặng. Anh lờ tôi đi và tiếp tục gắt lên.
Sau đó, khi hướng nội, tôi phát hiện ra rằng mặc dù lúc đó, bề ngoài tôi có vẻ bình tĩnh, nhưng trong tâm chưa vẫn chưa thực sự đạt được bất động. Tôi tiếp tục hướng nội, tự nhủ vì sao lần trước, tôi có thể giải quyết xung đột bằng một nụ cười, mà lần này lại không làm được như thế? Tôi thấy ra vì tôi đã quen biết anh ấy lâu rồi nên đâm ra dựa dẫm vào anh ấy. Sau một thời gian, cái tình của người thường nảy sinh nên tôi muốn anh phải thế này thế kia, trong khi với người học viên kia, tôi không có kỳ vọng nào. Ngoài ra, gần đây, trạng thái tu luyện của anh ấy cũng không tốt, nên tôi càng tập trung vào những khiếm khuyết của anh, chứ không phải là điểm mạnh. Đúng như Sư phụ đã giảng:
“Giữa khí với nhau không có tác dụng chế ước.“ (Bài giảng bảy, Chuyển Pháp Luân)
Trong buổi chia sẻ sau buổi học Pháp tối hôm đó, tôi đã hướng nội và thẳng thắn thừa nhận thiếu sót của mình. Tuy nhiên, học viên đó vẫn không thay đổi thái độ. Hướng nội tiếp, tôi thấy mình đã kỳ vọng rằng anh ấy cũng ứng xử như tôi. Hai ngày sau, học viên đó đột nhiên xin lỗi tôi. Anh ấy cũng cảm ơn tôi vì đã giúp anh ấy rất nhiều trong tu luyện.
Sau đợt Shen Yun, nhiều học viên đã gửi cho tôi tin nhắn cảm ơn vì đã giúp họ trong quá trình tu luyện. Tôi chỉ là một lạp tử của Đại Pháp. Mọi thứ tôi có được đều do Sư phụ ban cho. Tôi vẫn còn nhiều thiếu sót, như tâm hiển thị, tranh đấu, tự mãn, coi thường người khác, và đôi khi là cứng đầu v.v.. Tôi sẽ tiếp tục tẩy tịnh bản thân phát huy vai trò của một lạp tử Đại Pháp trong công tác điều phối để xứng với kỳ vọng của Sư phụ, với sự tin tưởng của các đồng tu, và kỳ vọng của tất cả chúng sinh.
Cuối cùng, con xin cảm ơn Sư phụ đã cho con những cơ hội tu luyện và cứu độ chúng sinh. Cảm ơn các đồng tu đã thấu hiểu và trợ giúp. Xin gửi lời xin lỗi chân thành của tôi đến những đồng tu mà tôi đã làm tổn thương.
Trên đây là thể ngộ ở tầng thứ hiện tại của tôi. Xin từ bi chỉ ra bất cứ điều gì chưa phù hợp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/16/在推广神韵的协调工作中发挥大法粒子的作用-393353.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/18/179948.html
Đăng ngày 05-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.