Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-08-2006] Ngay khi một người bắt đầu bước đi trên con đường tu luyện, quan đầu tiên mà người ấy phải vượt qua thường là sắc dục. Trong các phương pháp tu luyện trong quá khứ, chẳng hạn như Phật giáo và Đạo giáo, họ coi vấn đề sắc dục rất là nghiêm trọng. Khảo nghiệm đầu tiên là về sắc dục, để xem họ có thể loại bỏ được sắc tâm và sắc dục của người thường hay không. Nếu một người tu luyện không thể vượt qua khảo nghiệm đầu tiên, thì sẽ rất khó để bước đi đoạn đường tiếp theo. Bởi vì Thần Phật tuyệt đối không có sắc dục như con người; con người không thể tu thành Thần nếu còn chấp trước vào sắc dục. Do đó, tại cao tầng, vấn đề này được xem là rất nghiêm trọng. Những sinh mệnh tà ác cố gắng phá hoại Đại Pháp cũng tìm mọi cách để lợi dụng sơ hở của các học viên, dẫn dụ họ phạm lỗi và rớt xuống.
Tôi muốn chia sẻ với các bạn kinh nghiệm và nhận thức của tôi về phương diện này. Vì tầng thứ có hạn, xin các bạn đồng tu chỉ ra những chỗ còn thiếu sót.
Khi còn là học sinh tiểu học, tôi luôn nghĩ rằng những người có đạo đức cao thượng, những người tu dưỡng hẳn là thuần tịnh và không có dục vọng của người thường. Tuy nhiên, khi tôi học trung học, cha mẹ tôi không hòa thuận với nhau. Cha tôi là người nóng tính, và ông thích cãi cọ với người khác, do vậy gia đình tôi không hạnh phúc. Tôi luôn cãi cọ với cha, và yêu đương sớm. Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi luôn gặp đau khổ trong tình yêu. Tôi đã chịu đựng rất nhiều về mặt tình cảm và đã trải qua rất nhiều khổ nạn. Có lẽ những gì tôi đã trải qua cũng là một quá trình ma luyện bản thân để giúp tôi loại bỏ tình và tâm sắc dục.
Đến tháng 9 năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Vì tôi đắc Pháp khá muộn nên tôi vô cùng trân quý Pháp và cũng khá tinh tấn. Lúc đầu, tôi đã gặp rất nhiều khó khăn để vượt qua khảo nghiệm sắc dục. Nó cũng xảy ra trong giấc mơ của tôi, và tôi luôn thất bại. Sau khi tỉnh dậy, tôi rất hối tiếc. Tôi thực sự cảm thấy xấu hổ cho bản thân mình. Tôi tự nhủ với chính mình: “Mình sẽ giữ vững tâm tính trong lần sau”, và nhẩm đi nhẩm lại những chữ trong Chuyển Pháp Luân: “Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành”. Lần thứ hai, điều tương tự lại xảy ra trong giấc mơ của tôi, và tôi vẫn không thể qua được khảo nghiệm. Sau khi thức dậy, tôi lại rất hối tiếc. Tôi tự nhủ mình nhất định phải vượt qua trong lần kế tiếp. Như thế, có lúc tôi thất bại, có lúc lại vượt qua khảo nghiệm. Tôi cứ động viên bản thân mình kiên định, và cuối cùng tôi đã vượt qua được khảo nghiệm này.
Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, vì tôi vẫn kiên định tu luyện Pháp Luân Công, cha tôi đã mắng chửi tôi và đánh tôi. Ông thậm chí còn nói với chị gái tôi rằng ông sẽ đánh gẫy chân tôi để không cho tôi đến trường. Lúc ấy, tôi đang học tiến sỹ. Tôi nghĩ: “Mình kết hôn cũng được, khi ấy cha sẽ không thể quản mình được nữa”. Bạn trai tôi khi ấy là một người bạn cùng lớp. Anh rất quan tâm đến tôi và hiểu khá rõ về Đại Pháp, cho nên tôi đã không ngại ngần đi lại với anh. Một lần, anh từ chối tham gia một cuộc họp phê bình Pháp Luân Công. Một đồng tu tại khoa của anh cũng bị phê phán trong buổi họp, và anh không phát biểu. Điều này khiến tôi cảm động, do đó tôi sẵn sàng kết giao với anh.
Bạn trai tôi biết đến Đại Pháp vào năm 1994, nhưng vì anh không thể vượt qua khảo nghiệm sắc dục nên anh đã ngừng tu luyện. Khi chúng tôi hẹn hò với nhau, vì tôi hiểu Pháp chưa sâu, tôi đã không thể giữ mình theo tiêu chuẩn cao. Sau mấy lần anh tán tỉnh tôi, chúng tôi bắt đầu sống chung với nhau trước khi cưới. Mỗi lần chúng tôi có quan hệ, tôi đều rất hối tiếc, nhưng đồng thời lại tự an ủi rằng chúng tôi đằng nào chẳng cưới nhau. Giờ nghĩ lại, tôi vô cùng hối hận vì đã không đủ nghiêm khắc với chính mình. Tôi đã coi mình là người thường và làm điều bại hoại mà người tu không nên làm. Nghĩ lại, những khổ nạn mà một học viên Đại Pháp gặp phải đều không phải ngẫu nhiên. Năm 2001, khi đang phát tài liệu giảng chân tướng, tôi bị bắt và bị giam bất hợp pháp trong sáu tháng, khiến gia đình tôi phải chịu áp lực rất lớn và vô cùng đau khổ. Khi hướng nội, tôi thấy trên bề mặt là tôi bị bắt vì phát tài liệu giảng chân tướng; nhưng căn bản là vì tâm sắc dục của tôi vẫn chưa được loại bỏ nên cựu thế lực tà ác đã lợi dụng sơ hở để bức hại tôi.
Sau lần bức hại cực kỳ nghiêm trọng này, tôi đã thanh tỉnh hơn và tôi nhìn mọi việc lý trí hơn, đặc biệt là vấn đề sắc dục. Tôi trở nên bình thản hơn và nghiêm khắc hơn trong hành vi. Chồng tôi (người bạn cùng lớp trước kia) có ham muốn tình dục rất mạnh mẽ nên anh ấy không ngủ ngon. Ham muốn tình dục của anh là một chướng ngại lớn trên con đường tu luyện của tôi. Khi chúng ta liên tục đột phá lên tầng thứ cao hơn trong tu luyện, thân thể chúng ta sẽ ngày càng thuần tịnh hơn. Tuy nhiên, chúng ta vẫn cần duy trì tốt cuộc sống trong xã hội người thường, và chúng ta nên làm tốt vai trò của mình trong xã hội người thường, để lưu lại một con đường đúng đắn cho các thế hệ tương lai.
Khi ham muốn tình dục của chồng tôi trỗi dậy, mặc dù tôi thực tâm không muốn hợp tác với anh, nhưng cũng không nỡ cự tuyệt anh, do đó tôi bắt đầu phát chính niệm. Tôi xin Sư phụ gia trì cho tôi để tiêu diệt ma sắc sau lưng anh. Đôi lúc vào buổi tối, khi anh cho con đi ngủ, tôi phát chính niệm. Bằng cách này, tôi đã có thể liên tục diệt trừ ma sắc sau lưng anh. Sáu tháng sau, một lần Sư phụ điểm hóa cho tôi trong giấc mơ rằng ham muốn tình dục của anh đã bị loại trừ một nửa. Thật vậy, ham muốn của anh không còn mạnh như trước nữa.
Vào giữa tháng Ba, mấy nốt mụn nhọt xuất hiện trên mông của anh, như một loại bệnh da liễu. Rồi nó phát triển thành một đám lớn. Dù anh đã dùng thuốc nhưng nó vẫn không lành. Tôi hiểu rằng Sư phụ đang thanh lý thân thể cho anh ấy. Sau đó, tình trạng của anh khá lên nhiều, và tôi cố gắng khuyên anh tu luyện. Anh không phản đối, nhưng cũng không duy trì được. Tôi luôn luyện các bài động công vào buổi trưa, vì tôi ít khi ngủ trưa. Thấy vậy, anh rất cảm động và quyết định luyện công cùng tôi. Mỗi tối, khi chúng tôi luyện công cùng nhau, anh ấy rất tinh tấn. Nghe âm nhạc thuần tịnh và an hòa, nhiều niệm đầu bất hảo của anh đã được thanh lý. Ngoài ra, sau khi luyện công xong, anh thường dễ đi vào giấc ngủ mà không có ý nghĩ sắc dục nào. Đôi khi anh có ham muốn, tôi lại nhắc nhở anh giữ vững tâm tính để vượt qua khảo nghiệm này. Giờ, chúng tôi rất ít khi có sinh hoạt vợ chồng. Thay vào đó là nhận thức thuần tịnh hơn, mối quan hệ giữa chúng tôi cũng hài hòa hơn. Đây thực sự là một ví dụ về “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.”
Lý do tôi chia sẻ tất cả những điều này với các đồng tu là để mọi người chú ý tới vấn đề sắc dục, đồng thời cũng xin lưu ý mọi người phát chính niệm mạnh mẽ để diệt trừ ma sắc. Bởi vì ma sắc không chỉ can nhiễu đến sự tu luyện của đệ tử Đại Pháp, mà còn hại người thường, làm bại hoại đạo đức trong xã hội nhân loại. Chúng ta nên diệt trừ ma sắc thay vì dung túng nó.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/8/31/136775.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/9/17/78093.html
Đăng ngày 28-01-2010; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.